Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 17: Chương 17: Đơn triết hạo ghen




Mồ hôi chảy xuôi trên giường, ga giường màu trắng hiện ra vòng hoa nhàn nhạt, xinh đẹp như thế nhưng không ai biết nó được tạo thành từ đâu? Là cô hay là anh?

Giản Nhụy Ái biết Đơn Triết Hạo bị điên rồi, anh đang ra sức đòi mạng người, một lần lại một lần bức cô cùng anh lên đỉnh, cái loại cảm giác như bị xé nát, để cho tâm cô hoảng hốt .

Đơn Triết Hạo điên cuồng gặm cắn xương quai xanh của cô, tất cả trên người cô.

Giản Nhụy Ái giống như kẹo, bị anh xét ra rồi đóng gói, xinh đẹp khiến người ta cực kỳ muốn thưởng thức, cắn. . . . . . Cho đến ăn sạch sành sanh mới thôi.

"Anh bị sao thế?" Giản Nhụy Ái mệt lả từ chối, cô cảm thấy mình như gánh quả tạ ngàn cân, tại sao như vậy? thân cô sẽ bị anh hại chết .

"Giả bộ cái gì? Ngày hôm qua được người đàn ông kia ôm đi, để cho người ta thưởng thức sức quyến rũ của cô, mới không thể đợi chờ trả đồ lại cho tôi như vậy, vậy thì tôi sẽ để cho cô biết sức quyến rũ của đàn ông là như thế nào?" Anh cắn miệng của cô, hôn ngấu nghiến.

Đầu óc anh thoáng qua hình ảnh người đàn ông ôm cô đi hôm qua, cái bộ dáng đó là thế nào? Cũng có vẻ rất thẹn thùng? Ý nghĩ như vậy khiến anh càng thêm điên cuồng!

Giản Nhụy Ái không biết anh đang nói cái gì? Có đôi lời nghe chẳng vào, đêm qua anh máu lạnh vô tình, hiện tại quay lại anh ghen là thế nào.

Khóe miệng cô lộ ra nụ cười: "Đêm qua. . . . . . Người đàn ông kia, anh ấy là anh trai của tôi."

Giản Nhụy Ái không đỡ được đụng chạm của anh, liền ngất đi.

‘Anh trai?’ động tác Đơn Triết Hạo chậm chạp, trong lòng anh dường như hiểu ra chuyện gì đó, khóe miệng lộ ra một nụ cười, thở hổn hển, nằm ở trên người cô.

Nhìn cơ thể mềm mại bên dưới, muốn bao nhiêu cũng không đủ! Mới vừa rồi lỗ mãng muốn cô hơn chục lần, bởi vì tức giận chính mình, ghen tỵ. . . . .

Không ngờ người đàn ông đêm qua chính là anh trai của cô, trong lòng tức giận cũng bởi vì tiếng “anh trai” mà biến mất.

Anh bế cô lên ngực, mồ hôi chảy dài trên trán Giản Nhụy Ái đang ngủ say, anh dịu dàng giúp cô lau mồ hôi, vuốt lông mày cô, vuốt gương mặt tinh tế.

Mỗi vị trí trên người cô đều làm anh nhớ nhung. Hiện tại anh không biết mình là thế nào? Nhìn cô và người đàn ông khác ở chung một chỗ, anh đánh mất lý trí, anh ghen tỵ, trong lòng sinh ra nóng giận. . . . . .

Đây là một cảm giác chưa bao giờ có với Lạc Tình Tình, Đơn Triết Hạo cảm thấy mình dần có những đổi thay.

Giản Nhụy Ái mơ mơ màng màng tỉnh lại, thấy Đơn Triết Hạo ngủ an ổn, cô cố nén thân thể khó chịu, muốn chạy ra ngoài.

Hồi tưởng lại, sau mỗi lần cô và Đơn Triết Hạo làm chuyện đó, cô sẽ một mình chạy trốn, không biết vì sao? Có lẽ sợ khi tỉnh lại gặp nhau sẽ lúng túng!

Cô cầm quần áo trên sàn lên, không nỡ nhìn quần áo thê thảm của mình, may là nó không rách quá nhiều, ít nhất có thể mặc rồi.

Mặc quần áo tử tế, nghiêng đầu nhìn Đơn Triết Hạo đang ngủ say, người đàn ông này luôn cường thế như vậy, hung hãn đến cô kiếp sợ.

Đi ra khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, một khắc kia cô trở nên kích động, người trong phòng làm việc, đều tò mò chỉ trỏ sau lưng cô.

Giản Nhụy Ái ngượng ngùng hận không được tìm một lỗ nẻ chui xuống, tránh khỏi mất mặt xấu hổ.

Cô muốn dùng tốc độ nhanh nhất đi ra khỏi đầu, liều mạng chạy ra khỏi tập đoàn Đan Thị, dừng lại một giây đồng hồ, cô thật sự đã bị nước miếng của nhóm người kia.

Phun chết!

Còn trong phòng làm việc của Tổng giám đốc, Y Thiếu Thiên đứng một bên, toàn thân đổ đây mồ hôi lạnh, nếu như không phải cậu và Đơn Triết Hạo là bạn bè lâu năm, lực kháng cự của cậu mạnh, hiện tại sớm đã bị Đơn Triết Hạo hù sợ đến chết khiếp rồi.

Mới vừa rồi nhìn thấy bộ mặt giết người của anh, hiện tại nếu như người này cười khúc khích, càng khiến thân thể Y Thiếu Thiên run rẩy, lẩm bẩm nói: "Tổng Giám đốc Đơn, anh có gì cần giải quyết ạ? Cầu xin anh đừng dùng bộ dạng như thế, muốn tôi chết, cứ nói rõ đi ạ, đừng làm bộ dạng như thế."

Đơn Triết Hạo ngước mắt nhìn chằm chằm Y Thiếu Thiên, thấy bộ dạng cợt nhã của cậu ta, tay cầm bút ném qua: "Đừng cười với tôi như thế, tôi không phải kẻ đồng tình luyến ái với cậu, đi điều tra toàn bộ thông tin về Giản Nhụy Ái cho tôi, tôi muốn có chúng trong thời gian sớm nhất, rõ nhất nghe được chưa?"

"Dạ, tôi sẽ lập tức làm ngay, tổng giám đốc cứ yên tâm, tôi sẽ lôi mười tám đời tổ tông nhà cô ấy ra thăm dò giúp anh."

"Y Thiếu Thiên, cậu muốn chết sao?"

"Không muốn!" ‘phanh’ một quyển sách thật dày nện ra cửa, phát ra tiếng vọng thật to.

Y Thiếu Thiên vỗ vỗ bộ ngực của mình, may nhờ mình thoát được gấp nếu không cậu thân tàng ma dại rồi, muốn chọc vào Đơn Triết Hạo, cậu phải có năng lực thích ứng siêu cường lắm mới có thể sống bên cạnh anh ta cho đến hiện tại.

Đơn Triết Hạo tính tình lạnh lẽo như thế, có thể dung nạp Y Thiếu Thiên làm trợ lý kiêm bạn thân hoàn toàn tin tưởng, là có nguyên nhân .

Chị hai của Y Thiếu Thiên là thư ký của anh, bọn họ bị Xã Hội Đen vây bắt, chị của Y Thiếu Thiên vì bảo vệ anh mà bị thương rất nặng, đưa đến bệnh viện nhưng đã qua đời.

Trước khi cô ấy chết cầu xin Đơn Triết Hạo đồng ý giúp cô ấy chăm sóc Y Thiếu Thiên, Đơn Triết Hạo không cần suy nghĩ liền đồng ý.

Tự tay anh chăm sóc và bồi dưỡng Y Thiếu Thiên, khiến cậu ấy trở thành trợ thủ đắc lực của anh, Y Thiếu Thiên trời sanh rất thông minh, đi bên cạnh anh giúp anh giải quyết không ít việc.

Không tới ba phút sau, Y Thiếu Thiên lại gõ cửa tiến vào: "Tổng giám đốc Đơn, về gia thế của Giản Nhụy Ái tôi đã điều tra rõ ràng."

Đơn Triết Hạo nhận lấy tài liệu, anh tin tưởng Y Thiếu Thiên chỉ cần mấy vài phút có thể đem gia cảnh một người điều tra rõ ràng, bên trong còn có một tấm ảnh, hấp dẫn ánh mắt của anh, con mắt đang tức giận trong nháy mắt đã trở nên dịu dàng.

Không ngờ số phận Giản Nhụy Ái khổ như thế, trước kia đã phải một mình vượt qua bao sóng gió? Cha mẹ của cô bị tai nạn xe cộ đã qua đời từ năm cô mười tuổi; họ qua đời, nên từ nhỏ Giản Nhụy Ái đã phải lớn lên ở cô nhi viện, cô với Quyền Hàn và Trác Đan Tinh, ba người sống nương tựa lẫn nhau, xưng nhau như anh chị em, nhưng cô lại được xem như bạn thanh mai trúc mã với Quyền Hàn.

Quyền Hàn là anh trai của cô, nhưng cũng chẳng có quan hệ máu mủ, cô và người đàn ông không có tí quan hệ nào, sinh hoạt chung một chỗ, Đơn Triết Hạo nghĩ tới chuyện này, trong lòng liền ghen tỵ điên cuồng, loại ghen tỵ này đến anh cũng chẳng rõ nguyên nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.