Cô Vợ Luật Sư Của Tổng Tài Mafia (Trái Tim Của Sói)

Chương 24: Chương 24: Bắt Cóc (1)




Vào thời điểm 4 giờ trưa, những con đường đông đúc xe qua lại. Chiếc xe Mercedes Benz màu đen đã đến trung tâm thành phố, chầm chậm dừng đèn đỏ phía trước.

Khả Vi ngắm cảnh đường phố dưới ánh nắng dịu dàng. Con phố, tòa nhà, cây cối mang vẻ đẹp rất thành thị mà lại yên bình.

Bỗng từ khóe mắt, cô nhìn thấy những hình ảnh ẩu đả, Khả Vi xoay đầu nhìn vào con hẻm nhỏ. Cách xe cô khoảng 30 meters, một thiếu nữ mặc áo sơ mi trắng, váy bó đen, đang bị 3 người đàn ông bặm trợn túm lấy.

Người con gái đó cúi xuống, rồi lại bị lực kéo mạnh lôi ngược về sau. Cô dùng sức đánh trả, giằng co nhưng dường như vô ích.

Trong giây chốc, cô gái trẻ bị một tên túm lấy tóc từ đằng sau, tay kia của hắn giữ chặt hai cổ tay mảnh khảnh của cô ở sau lưng.

Gương mặt xinh đẹp, lấm lem nước mắt và những vết đỏ do bị đánh, lộ ra giữa cuộc hỗn độn...

Là Ánh Hồng!!!

Khả Vi như đứng tim, nhìn đám người đàn ông này tùm tóc Ánh Hồng lôi đi, hướng về con đường lớn bên kia con hẻm.

Chiếc xe từ từ lăn bánh vì đèn xanh vừa chuyển.

Khả Vi đặt một tay ở cần gạt cửa.

Cánh cửa bật ra thật mạnh.

“ Hà Tiểu thư!!!” Giọng nói mạnh mẽ của A Luân vang lên.

Khả Vi đã vụt ra khỏi chiếc xe đen bóng, thân hình cô lao vào trong con hẻm...

Cô chạy thật nhanh trên đôi giầy boots cao gót của mình.

Tay Khả Vi chụp lấy một bóng đèn trắng dài đặt cạnh vài thùng rác to lớn sát tường.

A Luân và một người khác vừa ra khỏi xe, ráo riết chạy theo sau Khả Vi.

Khả Vi vung tay đập thẳng vào đầu một tên gần nhất. Tiếng bóng đèn va đập nổ tung trong không trung. Mảnh vỡ vụn như tuyết rơi, vung vãi mọi nơi.

“Chị Khả Vi!! Cứu em!!!” Ánh Hồng kinh hãi hét lớn.

Hai tên kia giật mình, hung tợn trừng mắt nhìn về phía Khả Vi.

“Thả Ánh Hồng ra!” Khả Vi thét lên.

Một chiếc xe hàng nhỏ màu đen lướt đến sau lưng họ, thắng gấp, cánh cửa bung ra, một tiếng két xé tan không gian. Hai người đàn ông khác nhào ra, nắm lấy tóc Ánh Hồng lôi mạnh ngược vào trong xe.

Hai tên vừa rồi còn bận bịu với Ánh Hồng, ngây lập tức hậm hực sấn tới phía Khả Vi.

Cô kinh hãi đi lùi, nhưng bất chợt một lực mạnh từ phía sau dồn đến.

Người đàn ông cô vừa đập đầu, bây giờ đang cúi người, hai tay siết lấy eo cô. Một lực mạnh nâng cô lên, chạy nhanh đến hướng cửa xe. Hai người phía trước liền túm lấy tay Khả Vi, giật mạnh, kéo người cô ngã sấp trên sàn xe.

Cửa vừa đóng lại, A Luân chạy đến hông xe, cố gắng dùng sức kéo cửa ra nhưng bất lực. Chiếc xe đánh lái thật mạnh, lướt đi cực nhanh.

A Luân cố sức đuổi theo nhưng xe vừa quẹo phải trên con đường lớn, hòa vào giữa dòng xe, rồi lách qua, sang đường, biến mất khỏi tầm mắt.

Chỉ để lại tiếng và dấu vết bánh xe.

A Luân quỵ người thở gấp. Anh gắng sức ghi nhớ biển số xe.

Tiếng còi xe inh ỏi phát ra, anh bất lực bước vào trong lề.

Trong xe, một tên đang ôm đầu chảy máu, nắm lấy tóc của Khả Vi kéo lên, khiến cô còn đang ngã quỵ phải nhón thân ngồi lên.

“Con đĩ, mày giỡn mặt với tao hả!?”

*bốp*

Một cái tát tay như trời giáng xuống gương mặt khả ái của Khả Vi. Đầu cô đập mạnh vào ghế ngồi.

Ánh Hồng bên cạnh hét lớn kèm theo tiếng khóc thảm thiết.

“Các người thật ác!! tôi đã nói là tôi không thấy gì hết! Tại sao lại bắt tôi? Hãy thả chúng tôi ra!!....Tôi thề! Tôi thề, tôi sẽ không báo cảnh sát!!”

Tiếng nói theo tiếng khóc thê thảm vỡ òa trong chiếc xe hàng 16 chỗ.

Người đàn ông kia nắm lấy tóc Khả Vi, lôi ngược lại. Khả Vi chụp lấy cổ tay hắn đang nắm chặt tóc cô:

“Mấy vị đại ca! Nếu vấn đề là tiền bạc thì sẽ không còn là vấn đề nữa!!” Ánh mắt cô lay láy, rưng rưng, nhưng mi mắt bắn ra một tia bất khuất. “Các anh cần bao nhiêu tiền!?”

Câu hỏi vừa được thốt ra, những người đàn ông này ngây người, xoay đầu nhìn nhau, rồi lại sặc một tiếng, bật cười khả ố: “HAHAHAHAHA người đẹp, em thật mạnh mẽ! Em có bao nhiêu? Anh đây thật sự muốn biết!”

“Điều này phụ thuộc vào anh trai đây, anh làm chủ!”

Khả Vi nuốt máu mồm vào trong họng, vị đắng tanh lan tỏa khắp nơi. Cô vừa đau vừa sợ, nhưng lời nói thốt ra vẫn còn nhiều sức lực.

Họ lại nhìn nhau rồi bật cười.

“100 vạn? 500 vạn? Xin cứ nói!”

Người đàn ông kia vẫn cười như xem hề. Hắn hất tóc cô ra, “Anh rất thích cưng, về đến kho hàng, anh sẽ xin lão đại đem cưng cho anh! Sau khi anh ăn tươi nuốt sống cưng rồi, cưng kêu người nhà đến đưa tiền chuộc! Vẫn chưa muộn!”

Những tên còn lại nghe đến đây thật khoái trí! Cười ngả nghiêng trong xe, vỗ tay nhau tán thành ý kiến của hắn.

Khả Vi kinh hãi liếc mắt nhìn sang Ánh Hồng bên cạnh. Hai cô gái ôm lấy nhau, vòng tay run rẩy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.