Cám ơn em @HongTranHuyenMong đã beta
Sáng sớm, 8 giờ 30 phút.
Chiếc xe màu đen dừng bên vệ đường, cố tình cách xa điểm đến cả một góc phố. Một thân ảnh bước xuống, bên ngoài mặc chiếc áo khoác dài thanh lịch, cô chậm rãi cất bước. Con đường này nằm gần khu trung tâm tài chính sầm uất, gần xa là những tòa nhà chọc trời, quang cảnh đô thị đẹp đẽ và năng động của buổi sáng nhanh chóng hiện ra trước mắt. Mùa đông, cây lá trên đường mang dáng vẻ và màu sắc đặc biệt thanh thuần. Tất cả những điều này vô tình khiến cho bước chân của Khả Vi chậm đi vài nhịp.
Nổi bật trên con đường này là một tòa nhà năm tầng mang dáng vẻ khá khác biệt. Tòa nhà này lấy màu trắng thạch kiên cố để làm chủ đạo, đồng thời, cửa kính cường lực màu xám tro đem đến nét hiện đại huyền bí. Tuy nhiên, mái cổng to lớn trụ vững ở giữa lại có nhiều chi tiết điêu khắc cổ điển của Châu Âu thời phục hưng, xuất phát từ những năm 1750. Ngay đỉnh cao của mái cổng là ấn ký quyền uy của pháp luật: Scales of Justice. Bàn cân công lý.
Đây có lẽ là biểu tượng quen thuộc nhất liên quan đến pháp luật, tượng trưng cho sự công bằng, công tâm và công chính của hai bên trong bất kỳ cuộc tranh chấp pháp lý nào. Ngoài ra, bàn cân của công lý không những liên quan đến sự công bằng trong quá trình tư pháp*, mà còn có sự cân nhắc thấu đáo của tình người.
Tưởng chừng chỉ có vẻ đẹp bên ngoài là gây sự chú ý, Khả Vi nâng tay đẩy cánh cửa kính dày cộm đi vào, ngay lập tức bị không gian bên trong hút hồn. Chùm đèn pha lê lộng lẫy chạy dài từ trần nhà của tầng hai xuống dưới. Tầng hai là một tầng trệt, từ vị trí cô đang đứng ở đại sảnh, cô có thể nhìn thấy sau lớp kính trong suốt ở tầng hai là những kệ sách cao sừng sững, sâu hun hút kéo dài đến hết diện tích còn lại. Có thể đoán được, đó là nơi lưu trữ văn kiện và hồ sơ quan trọng. Thông thường, những tập đoàn luật lớn sẽ giữ lại hồ sơ kiện tụng từ bảy năm đến mười lăm năm. Sau đó sẽ phong tỏa, gửi đến các kho lưu trữ bảo mật ở bên ngoài.
Lúc này Khả Vi cất bước đi đến bên khu vực bàn lễ tân. Một cô gái trẻ niềm nở đón tiếp.
“Xin chào, tôi có thể giúp gì không?”
“Xin chào cô, không biết đại luật sư Lạc đã đến công ty chưa?”
Khả Vi vừa dứt câu thì bỗng nhiên từ đằng sau có tiếng nói trầm vang lên.
“Chào buổi sáng cô Hà!”
Khả Vi tức thì xoay người, trông thấy người đàn ông lịch lãm đang đi về hướng cô. Thân người cao ráo mặc bộ âu phục tối màu, phong thái thi sĩ nho nhã, đồng thời cũng toát ra nét kiên quyết dứt khoát của một đại luật sư. Khí chất như vậy, không dễ dàng mà đào luyện thành.
Khả Vi nhoẻn miệng cười. “Chào buổi sáng Mr. Law!”
Michael dừng chân, chủ động đưa tay ra bắt tay với cô, kế tiếp cho ra biểu cảm không hài lòng.
“Tôi đã từng nói, không cần phải quá khách khí gọi tôi là Mr. Law hay là đại luật sư Lạc làm gì, cứ gọi tiên sinh là được rồi.”
Khả Vi chợt nhớ cách đây gần hai tháng, lần đó Từ Trấn Khiêm đưa cô đến buổi tiệc tư nhân của Michael, sau màn chào hỏi đầy phép tắc và lễ độ, Michael đã dặn dò cô không cần quá khách sáo. Lúc đó cô còn nghĩ, chắc có lẽ là anh ta đang khiêm tốn xã giao, thật không ngờ, anh ta vẫn còn nhớ.
Khả Vi cười tươi đáp lễ, khẽ gật đầu. “Lạc tiên sinh!”
Michael cảm khái cười, cố tình đi trước cô một bước, dẫn cô đến phía thang máy.
“Tôi đưa cô đi tham quan một chút, và giới thiệu cô với mọi người.” Cùng bước vào trong thang máy, Michael nhấn vào nút số 5. “Ở tầng hai là thư viện và nhiều phòng họp lớn nhỏ khác nhau. Tầng ba, bốn và năm là văn phòng. Riêng tầng trệt vừa rồi, có một cafetaria nhỏ, và khu vực nghỉ ngơi. Ở thành phố Đài Bắc này, công ty của chúng ta có vài chục luật sư trực thuộc, họ thuộc nhiều chuyên môn khác nhau...”
Khi Michael dứt lời, họ bước ra khỏi thang máy, đi thẳng đến khu vực văn phòng. Khả Vi bỗng thấy khá nhiều người ở đây, dường như đang đợi chờ, vừa trông thấy Michael là lập tức đề cao ý thức.
“Giới thiệu với cô, đây là luật sư Trác Túc Diệp và luật sư Lưu Khánh.” Michael vừa hòa nhã nói, vừa đưa tay hướng đến hai người luật sư đang đứng gần trước mặt. “Đây là hai vị luật sư cô sẽ hợp tác chặt chẽ sau này.”
Khả Vi nở nụ cười, nhanh chóng bước lên bắt tay hai người bọn họ.
“Mọi người, đây là cô Hà Khả Vi, sẽ hợp tác với chúng ta với cương vị luật sư thực tập, bắt đầu từ hôm nay!”
Toàn bộ hơn mười người mau chóng vẫy vẫy tay chào Khả Vi, vui vẻ nói: “Xin chào!“. Đâu đó có người âm thầm nhìn cô từ đầu đến chân, đánh giá toàn diện. Dẫu sao cô cũng được chính Michael tiếp đón và giới thiệu đến mọi người trong công ty. Điều này khá hiếm thấy. Từ trước đến giờ, Michael không để tâm đến vấn đề nhân sự, huống chi lại là chức vị luật sư thực tập.
Khả Vi thân thiện làm vài động tác chào hỏi lịch sự, không khoa trương.
“Mong mọi người giúp đỡ cho, hợp tác vui vẻ!”
Tiếp theo Michael dẫn Khả Vi đến phía bàn làm việc gần bên cửa sổ.
“Đây là bàn làm việc của cô.”
Ánh nắng sáng sớm nhẹ nhàng chiếu lên bàn. Khi đến gần cô mới phát hiện ra trên bàn có lọ hoa nhỏ, chỉ cắm mỗi một nhành hoa mẫu đơn màu tím hồng.
Cô trong khoảnh khắc đoán ra là ai đã tốn công chuẩn bị. Nhẹ nâng mắt nhìn qua Michael, anh ta tức thì mỉm cười, liền sau đó thở dài, thấp giọng nói nhỏ: “Đây chỉ là một nhành hoa, còn bó hoa đồ sộ thì đang ở trong văn phòng tôi. Sáng sớm 8 giờ anh ta đã cho người giao tới...”
Khả Vi bất đắc dĩ đưa ra một nụ cười ngượng, đồng thời ánh mắt toát lên vẻ cảm kích nhìn Michael.
Bây giờ Michael mới lấy lại cung cách nói chuyện như ban nãy: “Một lát nữa tôi có cuộc gọi quan trọng. Một tiếng đồng hồ nữa chúng ta sẽ họp.” Ánh mắt Michael đảo quanh đến mọi người, sau đó nhìn Khả Vi. “Ngày đầu tiên đi làm, coi như làm quen với mọi thứ!” khẽ vỗ vỗ vai Khả Vi.
“Vâng! Cám ơn anh.”
Sau khi Michael bỏ đi về hướng văn phòng riêng biệt của mình, mọi người cũng nhẹ nhàng tản đi. Khu vực làm việc này là một không gian mở, khoảng cách giữa các bàn cũng cách xa nhau một chút, tạo cảm giác cẩn mật và riêng tư nên có. Gần đó là khu vực ngồi nghỉ ngơi, ghế sofa dài hình tròn, các màn hình TV trải dài trên tường, tất cả đều chiếu tin tức thời sự và pháp luật trong nước và thế giới, toàn bộ đều không phát ra tiếng mà có phụ đề ở phía dưới.
Xung quanh là vài văn phòng kín khác, dành cho các luật sư ưu tú của công ty.
Khả Vi thầm vui mừng, vì bàn làm việc của mình là ở vị trí cuối cùng, sát cửa sổ như thế này. Bên ngoài, mọi người đang tất bật di chuyển, chuẩn bị cho một ngày mới đầy sinh động.
“Đây là món quà gặp mặt nho nhỏ!”
Khả Vi ngước mặt qua liền trông thấy Trác Túc Diệp, trên bàn xuất hiện một cái hộp.
Tuy gọi là quà nhưng không có gói lại, bởi vì nếu gói lại sẽ mang đến cảm giác trang trọng hoặc là có tâm tư thân mật, dẫu sao bọn họ cũng chưa từng gặp qua nhau, trong công ty lại có nhiều nhân sự điều động như vậy. Chẳng qua là, Trác Túc Diệp nghe Michael nói hôm nay sẽ có một nữ luật sư thực tập gia nhập, cô dự đoán người này chắc là có mối liên hệ riêng với anh ta, cho nên mới đặc biệt tốn chút tâm sức đi chuẩn bị quà.
Khả Vi biểu tình có chút ngỡ ngàng, đưa mắt cảm kích nhìn Trác Túc Diệp, rồi thong thả cầm cái hộp lên, bên trong chính là cái ly bằng sành của nhãn hiệu caffee Starbuck. Mẫu ly này nằm trong bộ sưu tập mùa đông năm nay, trên ly có họa tiết hoa màu đỏ và khói trắng rất đẹp, cũng phù hợp với ý chúc mừng.
“Luật sư Trác thật quá có lòng, tôi ngược lại không có chuẩn bị gì, thật cảm thấy ngại quá...”
Trác Túc Diệp cười khụ lên, khoanh tay để trước ngực, thân dưới tựa vào bàn làm việc của Khả Vi. “Chỉ là món quà nhỏ thôi mà. Sau này chúng ta còn hợp tác lâu dài, nếu cô có thắc mắc gì, đừng ngại hỏi tôi hay luật sư Lưu...”
“Nhất định rồi! Cảm ơn cô...Nhưng mà, tôi nhất định sẽ tìm cách đáp lễ!” Nói xong Khả Vi nâng cái ly lên lắc lắc.
Trác Túc Diệp khẽ bật cười.
________
* Theo thuyết tam quyền phân lập, tư pháp là một trong ba phân nhánh quyền lực chính quyền: (1) Lập pháp: làm pháp luật, ban hành pháp luật; (2) Hành pháp: thi hành pháp luật; và (3) Tư pháp: giữ gìn, bảo vệ pháp luật, xử lý hành vi phạm tội.