Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 743: Chương 743: Nhật kí cầu hôn của đại thần (13)




Lăng Mạt Mạt cảm thấy choáng váng, cô cảm thấy trong đầu ong ong đều là những lời của Lý Tình Thâm, cô cảm thấy không chân thật.

Hồi lâu sau, cô mới giật giật môi, con ngươi xoay chuyển, sau đó nói: “Tình Thâm, chúng ta mau về nhà đi, đồ ở siêu thị cũng đã đưa về nhà.”

Cô nghĩ, cô nhất định là nghe lầm.

Tuyệt đối là nghe lầm.

Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt xoay người, liền vươn tay ra, ôm lấy cô vào trong ngực mình, tiếp tục lặp lại một lần, “Lăng Mạt Mạt, anh nghiêm túc, chúng ta kết hôn đi.”

Lăng Mạt Mạt hoàn toàn trợn tròn mắt.

Đây có được coi là cầu hôn hay không?

Nhưng cầu hôn cô mơ ước hoàn toàn khác, không có hoa tươi, không có nhẫn kim cương, không có người nhìn, không quỳ xuống, không có ánh đèn.

Không có chút lãng mạn nào, chỉ có sợ hãi.

Cô mới làm bạn gái của Lý Tình Thâm ngày thứ hai, liền bị cầu hôn.

Cho dù như thế, Lăng Mạt Mạt vẫn cảm thấy trong lòng kích động và nhảy nhót.

Lý Tình Thâm nhìn bộ dáng ngây ngô của Lăng Mạt Mạt, không nhịn được mỉm cười một tiếng, bây giờ anh cảm thấy cô rất đáng yêu, giơ tay lên, vuốt vuốt mái tóc dài của cô, nói: “Ngu ngốc sao?”

Mắt Lăng Mạt Mạt chớp chớp mắt, một lúc lâu sau, cô mới có thể hô hấp như bình thường, bánh ngọt thơm mát vẫn còn ở trong tay cô, tất cả đều là sự thật, Lý Tình Thâm đang cầu hôn với cô.

A, không, đã cầu hôn xong rồi, bây giờ đang đợi cô trả lời.

Lăng Mạt Mạt hít thở sâu hai cái, sau đó mở miệng, nói: “Qúa đột ngột, hôm qua em mới làm bạn gái của anh.”

“Không, không nhanh.” Lý Tình Thâm kiên quyết lắc đầu một cái: “Anh đã sớm nghĩ đến kết hôn với em.”

Lăng Mạt Mạt đỏ mặt, cô cảm thấy những lời từ miệng người đàn ông nói ra, không có qua loa, nhưng nghe có cảm giác thế nào đây?

Cho dù như thế, Lăng Mạt Mạt nói: “Anh để em suy nghĩ một chút!”

“Suy nghĩ trong bao lâu?” Lý Tình Thâm cạn tào ráo máng.

Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái, thành thật trả lời: “Em cảm thấy quá nhanh, anh cho em một chút thời gian.”

Lý Tình Thâm không lên tiếng, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt hồi lâu, nói một câu: “Lăng Mạt Mạt, em ở đây đùa giỡn lưu manh!”

Lăng Mạt Mạt ngạc nhiên, nhìn Lý Tình Thâm, cảm thấy không thể giải thích được!

“Trích lời Mao gia gia chương thứ ba mươi tám nói, không kết hôn vì yêu gọi là đùa giỡn lưu manh!” Lý Tình Thâm đắc ý nói.

Lăng Mạt Mạt dở khóc dở cười, làm gì có người cầu hôn như vậy!

Sau đó, nói với anh: “Tình Thâm, không còn sớm nữa, em đói bụng!”

Lý Tình Thâm biết cô không ngừng nói sang chuyện khác, bỗng nhiên anh cắt ngang lời cô, ôm cô lên, Lăng Mạt Mạt hét lên một tiếng, cảm giác được người đàn ông ôm mình, bước nhanh vào trong thang máy, sau khi đi vào, thang máy đóng lại, Lý Tình Thâm mang cô dựa vào vách tường thang máy, cúi đầu hôn cô mãnh liệt, hôn đến khi hai người đều thở hổn hển, Lý Tình Thâm lại mở miệng nói: “Gả cho anh đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.