Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 801: Chương 801: Em quả thật là nghịch thiên!




Edit: Vânn

Beta: Gemini

…………………………………

Diệp Oản Oản nói xong thì thương tâm khóc không dứt, “Thím hai còn… còn đem chuỗi vòng tay con vừa mới tặng vứt đi, nói là ghét bỏ loại đồ giá rẻ này, đây là toàn bộ tiền lương một tháng con cố ý mua, con quả thực tức không nhịn nổi, liền cùng thím hai giằng co, kết quả thím hai liền đẩy con…”

“Nha đầu chết tiệt! Mày… Mày quả thật là nói bậy nói bạ!”

Lương Mỹ Huyên giận đến gần chết, vội vàng nhìn về phía hai ông bà giải thích, “Cha, mẹ, làm sao có thể, con căn bản không có đẩy nó, ngược lại là nó đánh con hai bạt tai!”

Nước mắt Diệp Oản Oản cộp cộp rơi xuống, “Thím hai, nói chuyện cũng cần có lương tâm, nếu như không phải thím nói quá mức, nếu như không phải thím… Nếu như không phải thím nói ông nội bà nội sớm muộn cũng có một ngày sẽ chết, con làm sao có thể tức giận mà đánh thím?

Còn nữa, không phải là thím đẩy con, chẳng lẽ là chính con té trên đất? Chuỗi ngọc không phải thím ném, chẳng lẽ là con kéo xuống đất từ trên tay thím? Thím hai, có phần khinh người quá đáng đó!”

“…!” Lương Mỹ Huyên nghe xong nghẹn họng, trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa bị tức đến hộc máu.

Thực sự chính là nó tự ngã xuống đất, chuỗi ngọc trên tay bà ta cũng là chính nó cứng rắn lôi xuống!

Bà ta rõ ràng chỉ nói một câu, “Tiểu tiện nhân sinh phế vật”, nó lại có thể suy diễn ra nhiều như vậy, lời văn câu chữ cũng đều là khiêu khích quan hệ của bà ta và cha mẹ chồng.

Hai ông bà vốn dĩ không quá tin tưởng lời của Diệp Oản Oản, nhưng nghe đến đó, nhất là sau khi nhìn thấy hạt ngọc châu chia năm sẻ bảy tán loạn trên mặt đất, đã tin tưởng bảy tám phần.

Nếu là lúc trước Diệp Oản Oản nói, hai ông bà cũng sẽ không tin tưởng, nhưng biểu hiện gần đây của Diệp Oản Oản thật sự rất tốt, biểu hiện tối nay càng làm cho bọn họ hài lòng, liền gia tăng độ tin cậy cho những lời này.

Ánh mắt Diệp Hồng Duy nhất thời nghiêm nghị nhìn sang Lương Mỹ Huyên.

Mấy năm nay, con thứ hai tự mình cầm quyền, quả thật có chút không để ai vào trong mắt.

Ông còn chưa có chết, lại có thể dám nói ra những lời như cái nhà này là nó định đoạt? Ai cho nó quyền này!

Mặc dù cái này nhà sớm muộn cũng phải giao cho con thứ hai thừa kế, nhưng trong lòng Diệp Hồng Duy vẫn là vô cùng không vui…

“Cha, mẹ, hai người ngàn vạn lần chớ tin tưởng lời nha đầu chết tiệt này nói, tất cả đều là nha đầu chết tiệt này bêu xấu con, con thề với trời, tuyệt đối không có nói qua những lời đó…”

“Đúng vậy, ông nội, bà nội, con có thể làm chứng!” Diệp Y Y cũng vội vàng mở miệng.

Diệp Oản Oản một bên lau nước mắt, một bên đứng lên, khom người, đem từng viên từng viên hạt châu rơi trên đất nhặt lên, cũng không giải thích một câu nào.

“Ông nội, bà nội, thật xin lỗi, con lại mang thêm phiền toái cho hai người, con vốn cho rằng nơi này là nhà của con, con cố gắng thử thay đổi chính mình, cố gắng để cho mình dung nhập vào trong cái nhà này, con thậm chí có thể… chắp tay nhường người yêu thích nhất ra… Nhưng bây giờ, con nghĩ, con sai lầm rồi…”

“Anh, chúng ta đi thôi…”

“À? Uhm…” Mãi đến khi Diệp Oản Oản gọi mình, Diệp Mộ Phàm mới phục hồi tinh thần lại, ngơ ngác đi theo em gái của mình.

Đi khỏi nhà cũ.

Vừa mới lên xe, Diệp Oản Oản lập tức khôi phục thần thái lười biếng cùng không đếm xỉa tới, thật giống như cô gái đáng thương vừa mới chịu hết ủy khuất và khi dễ kia chẳng qua là ảo giác của anh thôi.

Diệp Mộ Phàm “Ực” nuốt nước miếng, “Mịa nó… Anh cho là anh đã biết diễn rồi, lần trước còn vì cái này đắc chí, mới vừa nhìn thấy em, con mịa nó mới biết cái gì là kỹ thuật diễn xuất cấp bậc nữ hoàng điện ảnh! Em thật sự là nghịch thiên! Anh ở bên cạnh đều nhìn mộng bức rồi, một chút tâm lý cũng không có chuẩn bị, dầu gì cũng nên báo trước một tiếng với anh chứ…”

Diệp Oản Oản tiện tay ném hạt ngọc châu trong lòng bàn tay, nhàn nhạt nói, “Em chẳng qua chỉ là gậy ông đập lưng ông.”

Mẹ con Lương Mỹ Huyên và Diệp Y Y không phải là thích giả bộ nhất sao?

Vậy thì thử xem, rốt cuộc ai hơn có thể sắp xếp gọn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.