Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Diệp Oản Oản bên cạnh nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, cắn đũa một cái, chờ anh cúp điện thoại sau đó hỏi: “Anh muốn đi sao?”
“Có chút việc cần phải xử lý.” Tư Dạ Hàn nói xong đứng lên.
“Ồ công tác trọng yếu, vậy anh mau đi đi!” Diệp Oản Oản đứng dậy, giúp anh cầm lấy áo khoác, sau đó đưa anh đến cửa.
Hàn Thiên Vũ cũng đứng dậy đi theo phía sau nói: “Anh ta uống rượu, không thể lái xe được đâu”
“Tài xế có ở đây không?” Diệp Oản Oản hỏi.
Tư Dạ Hàn: “Người đã có mặt ở đây rồi.”
Diệp Oản Oản lúc này mới thoáng yên tâm, cầm áo khoác trong tay đưa cho anh “Vậy anh trên đường đi chậm một chút nhé, nhớ chú ý an toàn!”
Mặc dù đã uống nhiều rượu nhưng bộ dạng của Tư Dạ Hàn lại cực kì giống người bình thường không có bất kỳ chỗ nào làm cho người khác nhận ra mình đã uống rượu, nhìn qua phi thường thanh tỉnh, câu kia của Dạ Hàn nói về tửu lượng của mình “Còn có thể” xem ra chỉ có ý khiêm nhường mà thôi.
Nghe Diệp Oản Oản dặn dò, Tư Dạ Hàn không nói một lời nhận lấy áo khoác mặc vào, cài từng nút từng nút trên âu phục, sau đó nhàn nhạt đáp một tiếng “Ừm.”
“Anh buổi tối uống không ít rượu rồi, quay về nhớ để cho người giúp việc làm chút canh giải rượu cho anh nha!” Diệp Oản Oản một bên vừa đẩy cửa ra vừa mở miệng nói.
Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm cô một cái, không nói gì, cúi thấp đầu cài nút áo cuối cùng, đưa mắt nhìn cô một cái, sau đó đưa ngón tay thon dài ra nắm cái cằm của “cậu”, cúi người xuống, hướng về môi của “cậu” hôn xuống, sau đó, mở miệng nói: “Được.”
Diệp Oản Oản: “….”
Một bên Hàn Thiên Vũ: ”!!!”
Phản ứng lại trong nháy mắt chuyện đã xảy ra là gì sau đó, trong đầu của Diệp Oản Oản ầm một tiếng nổ vang.
Mà biểu tình của Hàn Thiên Vũ quả thật giống như bị sét đánh.
Vừa rồi mới xảy ra cái gì a!!!!
Diệp Oản Oản trong đầu gào thét cơ hồ đến mức kinh thiên động địa.
Mà người khởi xướng dĩ nhiên cũng không quan tâm cô đang có tâm tư gì cũng không quan tâm là anh đã làm cho linh hồn cô sắp phải rời khỏi xác, hôn cô xong, sau đó liền mặt không đổi sắc phủi mông một cái, trực tiếp đẩy cửa rời đi.
Đại khái ước chừng qua mười giây đồng hồ sau, Diệp Oản Oản mới phục hồi tinh thần lại, cứng đờ người nghiêng đầu nhìn về phía Hàn Thiên Vũ sau lưng nói “Hàn, Hàn Thiên Vũ anh,.. anh nghe tôi giải thích.”
Tối nay Tư Dạ Hàn từ đầu tới cuối đều vô cùng bình tĩnh, để cho cô buông lỏng phòng bị của mình, cô nghĩ dưới vỏ bọc là con trai nên mọi việc rất thuận lợi, vạn vạn lần không nghĩ tới, trước khi đi lại giết cô một cái như vậy, làm cô trở tay không kịp.
Cô quả thật là sắp muốn điên mất rồi, làm cho cô như thế nào giải thích cùng Hàn Thiên Vũ được a.
“Tôi, bạn của tôi là người gốc Hoa lớn lên ở Mỹ, tính tình tương đối thoáng luôn thích đùa giỡn a ha ha” dưới tình thế cấp bách, cô lại hoàn toàn rập khuôn theo lời giải thích mà Hứa Dịch ban đầu nói ra cho các quản lý cấp cao của công ty Tư Dạ Hàn.
Giời ạ, thật là một thù trả một thù a!
Về phần Hàn Thiên Vũ đối với cách giải thích này của cô lại không thể phản ứng được: “>.<“
Tính tình tương đối thoáng. Thích đùa. Cậu xác định sao?
Đừng nói người bạn này của cậu căn bản không phải là người thoải mái phóng khoáng, nếu coi là như vậy đi thì chuyện trước khi đi cùng một tên con trai hôn từ biệt, đây là chuyện có thể đùa giỡn sao?
Diệp Oản Oản đại khái cũng biết rõ cách mình giải thích này có bao nhiêu không tốt, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì đến cùng tiếp tục nói, “Anh ấy uống rượu say là như vậy đấy, thích đùa, bình thường tôi còn kêu anh ấy là Bảo Bảo nữa, lúc trước trong nhà trọ của tôi có hai nam sinh ngày ngày cố ý ôm ấp hấp dẫn con gái, một đám nam thẳng nhào tới chơi với nhau so với GAY còn điên hơn, quả thật là không có mắt nào có thể chịu được a.”
Hàn Thiên Vũ nhìn Diệp Oản Oản một bộ biểu tình bình thường cũng có chút bị mê hoặc, cảm thấy Diệp Oản Oản nói rất có đạo lý, nhưng lại cảm thấy không đúng chỗ nào đó, hỏi lại: “Là như vậy đúng không?”
Diệp Oản Oản lập tức nói ngay: “Dĩ nhiên, tôi là nam thẳng nha! Thẳng! Tôi đã có bạn gái rồi đó!”
Hàn Tiện Vũ liếc “cậu” một cái, muốn nói lại thôi.
Coi như cậu là thẳng, nhưng người bạn kia của cậu dường như không quá thẳng a.