Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc

Chương 20: Chương 20: Chương 20: Đừng động, để tôi ôm




Trừng phạt…

Trong đầu Tô Đậu suy nghĩ tới trừng phạt trong miệng Thi Cảng Bác, gương mặt nhỏ bé đỏ như trứng gà chín, trong mắt Thi Cảng Bác thấy mê người, thân sĩ trong nháy mắt biến thành đại sắc lang.

Không đợi Tô Đậu ăn xong mỳ, Thi Cảng Bác ưỡn người lên trước rồi cúi người ôm lấy cơ thể nhỏ xinh vào phòng ngủ chính, đặt nhẹ cô lên giường, con ngươi mang theo tình dục thoáng chốc biến thành thâm sâu, khiến Tô Đậu không dám nhìn nữa, cuống quít quay đầu đi, sao Thi Cảng Bác để Tô Đậu né tránh, giữ chặt khuôn mặt đỏ lựng như lửa đốt, bức ép cô nhìn mình.

“Cô bé không nghe lời….”

Nụ hôn mang theo trừng phạt rơi trên mặt Tô Đậu, sau đó xuống xương quai xanh rồi lan dần xuống cơ thể thơm mê người, chạm vào Tô Đậu Thi Cảng Bác không cách nào kiềm chế dục vọng nữa, nhưng anh không tiến hành động tác cuối cùng, Tô Đậu dần dần chìm đắm trong bể dục giống như bị ngàn con rắn gặm nhấm, đủ loại khổ sở, gần như khóc thành tiếng.

“Chú hai….”

Tô Đậu kêu khẽ càng giống tiếng rên rỉ, kích thích đủ thứ thần kinh của Thi Cảng Bác, muốn phá vỡ lý trí chìm đắm trong bể dục nhưng cuối cùng cũng dừng lại, anh không phải là là người nghĩ một đằng làm một nẻo, nhưng không muốn hù dọa cô chạy mất.

“Em không nên tới Paris.” Anh bắt bàn tay nhỏ bé vuốt ve khuôn mặt nghiêm nghị, Tô Đậu cúi đầu, nghẹn ngào nói: “Chú hai ghét Đậu Đậu, không muốn nhìn thấy Đậu Đậu đúng không?” LQDon

Không phải là ghét, không phải là không muốn gặp, mà là không thể gặp, anh sợ nếu mình gặp thì tất cả dục vọng cố kiềm chế sẽ trỗi dậy làm tổn thương cô, lòng tốt của Thi Cảng Bác trong đôi mắt đơn thuần của Tô Đậu được xem là đáng ghét.

“Đứa ngốc, chú hai nhớ Đậu Đậu đến trái tim cũng đau, chú hai sợ Đậu Đậu bị chú hai hù sợ chạy mất.”

“Đậu Đậu mới không bị chú hai hù chạy đâu, Đậu Đậu cũng nhớ chú hai đến trái tim đau đớn.”

“Thật không?”

“Dạ!” Tô Đậu nặng nề gật đầu một cái, nhân tiện bắt lấy bàn tay ấm áp của Thi Cảng Bác đưa tới lồng ngực mình, “Nơi này đau quá, nhớ chú hai đến đau….”

“Chú hai ngốc quá!” Thi Cảng Bác hài hước cong môi, ngón tay thon dài khẽ vạch, nút trên áo Tô Đậu bị cởi ra, trong nháy mắt ngực lạnh lẽo, hơi thở ấm áp khiến Tô Đậu co rúm người, bàn tay nhỏ bé vô lực nắm được vạt áo trước ngực người đàn ông mới giữ vững cơ thể mềm nhũn của mình.

Hai tầm mắt giao nhau trong không trung mấy giây, Thi Cảng Bác lúc có lúc không lè lưỡi liếm da thịt Tô Đậu khiến cô a lên một tiếng, anh híp đôi mắt tràn đầy tình dục lại, đầu lưỡi linh hoạt vẽ mấy vòng trên da thịt thiếu nữ, sau đó lại liếm nhẹ thổi nhẹ qua hai hạt đậu, hai hạt đậu bị thổi cứng lên, thân thể Tô Đậu giống như bị điện giật, co rút rất lợi hại.

Con ngươi thâm sâu của Thi Cảng Bác dừng trên hạt đậu gần một phút, sau đó kéo cô gái nhỏ rời giường, dựa vào ngực phập phồng không ngừng của mình. Vì dục vọng đè nén không được thỏa thích phát tiết, Tô Đậu càng dễ cảm nhận hơi thở nóng rực từ sau lưng truyền tới, cùng với nhịp tim nhiễu loạn không yên.

“Chú hai?”

“Đừng động, để tôi ôm!”

Ôm, là làm giảm dục hỏa mãnh liệt không được phát tiết, vào giờ phút này rõ ràng có thể biến cô thành cô gái nhỏ của mình, để khắc lên cô dấu ấn của mình, tại sao mỗi lần dục vọng không kiềm chế được muốn tuôn ra thì ngay lúc đó ngừng lại tất cả?

Nguyên nhân là, anh thương tiếc cô gái nhỏ trong ngực, anh thương yêu cô, chiều chuộng cô, dưới tình huống cô chưa cam tâm tình nguyện, anh thật sự không muốn vì chút dục vọng mà chiếm đoạt lấy cô.

Tô Đậu ngoan ngoãn ngồi im mặc Thi Cảng Bác ôm mình, nhưng cái ôm này chẳng những không ổn định được dục vọng trong cơ thể Thi Cảng Bác, ngược lại chỉ có tăng không giảm. Cuối cùng Thi Cảng Bác buông Tô Đậu ra, dùng sức vọt vào phòng tắm, trong thoáng chốc tiếng nước chảy ào ào xuyên qua tường truyền vào trong tai Tô Đậu.

“….”

Tô Đậu siết chặt đôi tay nhỏ bé, giống như đã hạ quyết tâm làm điều gì đó, chầm chầm bước tới phòng tắm….

Chương 21: Không buông em ra

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn

Tắm nước lạnh cũng không thể tiêu tan dục hỏa trong cơ thể Thi Cảng Bác được, càng tắm dục hỏa càng tăng cao, Tô Đậu tới Paris tìm anh hoàn toàn muốn thiêu đốt lửa dục lên cao, rốt cuộc cô bé này có biết lòng tốt của anh hay không đây? Dĩ nhiên, trái tim anh ước gì mỗi ngày ôm cô, nhưng anh không đơn giản là ôm mà là muốn ngủ với cô, mấu chốt là Tô Đậu suy nghĩ đơn giản hoàn toàn không biết trái tim anh đau khổ cỡ nào, kiềm chế cỡ nào, đè nén cỡ nào.

Thi Cảng Bác quay lưng về phía cửa phòng tắm, mãi suy nghĩ nên không phát hiện cửa phòng tắm bị đẩy nhẹ ra, Tô Đậu khép cửa lại, sau đó cởi hết tất cả quần áo trên người xuống, mặt trái xoan đỏ ửng, nhưng nội tâm hết sức kiên định, chậm rãi đi về phía trước, cho đến khi cơ thể dán lên lưng một cơ thể rắn chắc, bàn tay nhỏ bé trắng nõn vòng qua eo cường tráng thì Thi Cảng Bác hơi cứng người, sau đó lập tức xoay người, thấy Tô Đầu trần truồng tròng mắt đen trở nên thâm thúy, dục vọng trong cơ thể lan dần tới tứ chi, sau đó thần kinh cố nén lý trí cũng hóa thành tro bụi.

Tô Đậu nhón chân lên đưa môi mềm, cô chủ động quả thực là đổ dầu vào lửa, khiến Thi Cảng Bác không cách nào đè nén kiềm chế dục vọng nữa.

“Cô bé, tối nay tôi sẽ không bỏ qua cho em đâu.” Tiểu bạch thủ chủ động đưa tới cửa, lý nào lại bỏ qua!

Tô Đậu cúi đầu, gương mặt bị lửa đốt cháy toàn thân, nóng kinh người. Thi Cảng Bác cúi đầu xuống hôn lên bờ môi mềm, trằn trọc bú mút, cô bị dẫn dụ không thành thạo đáp lại, hay tay nhỏ bé ôm chặt eo cường tráng của người đàn ông, bàn tay người đàn ông cũng giữ chặt sau gáy cô gái, càng làm nụ hôn lưỡi thêm sâu.

“Ưm…” Tiếng rên khẽ kích thích lửa nóng trong cơ thể người đàn ông, đồng thời nói cho người đàn ông biết cô bị hôn sắp hít thở không thông. Nụ hôn lưỡi vừa sâu vừa bá đạo này kéo dài mấy phút đồng hồ, gần như cướp đi tất cả dưỡng khí của cô, lúc Thi Cảng Bác chậm rãi rời khỏi khoang miệng cô gái thì kéo theo cả sợi chỉ bạc, trong nháy mắt không khí đầy hơi thở mập mờ.

Cuối cùng làn môi khêu gợi dời địa điểm, khắc mấy dấu hôn màu hồng xuống xương quai xanh, Tô Đậu nhắm mắt, trong miệng nhỏ tản ra hơi thở không bình thường, tay ôm chặt eo người đàn ông, cả người trở nên không có chút sức lực nào, thân thể sau khi bị mỗi cái hôn thì càng mềm nhũn, trọng lượng chỉ có thể dựa vào người đàn ông để giữ thăng bằng.

“Chú hai….”

Miệng nhỏ Tô Đậu kêu lên lập tức bị ngậm vao, lại là nụ hôn lưỡi một lần lại một lần, Thi Cảng Bác vừa hôn môi Tô Đậu nhưng hai tay không hề nhàn rỗi, một tay vòng qua eo Tô Đậu để cô giữ vững trọng lượng cơ thể mình, còn tay kia như một đứa trẻ tham làm đặt trên bầu ngực đang thời kỳ dậy thì khá thành công, trằn trọc xoa nắn, còn dùng ngón tay thỉnh thoảng bóp viên đậu hồng hồng kia, thỉnh thoảng dùng năm ngón tay ôm trọn vuốt ve, lực đạo lúc mạnh lúc yếu khiến Tô Đậu co rúm người, trong cơ thể xông tới cảm giác trống rỗng không ngôn ngữ nào biểu đạt được, và cảm giác thoải mái khiến người ta bay bềnh bồng…..

Thi Cảng Bác buông đôi môi bị mình hôn sưng đỏ ra, một đường đi xuống dưới, đi tới hai hạt đậu đỏ bị mình trêu đùa dựng đứng, sau đó gấp gáp ngậm vào, mút như một đứa trẻ, Tô Đậu vô lực ngẩng đầu lên, nhỏ giọng rên rỉ.

Bây giờ toàn thân Tô Đậu dán chặt trên người Thi Cảng Bác, bàn tay thô ráp dọc theo đường cong đi thẳng xuống dưới, tới chỗ bụi rậm đen sì thì ngón tay khẽ cọ xát, khiến chỗ đó ướt một mảng, đó là căn cứ Tô Đậu động tình, Thi Cảng Bác xấu xa nói bên tai Tô Đậu: “Cô bé, em ướt quá, để chú hai liếm cho sạch.”

Thi Cảng Bác ôm lấy Tô Đậu rời khỏi phòng tắm, Tô Đậu bị đặt trên giường lớn, không còn kịp xấu hổ, hai chân cô đã bị mở ra, khu cấm chưa bị khai phá tản ra mùi mê người, hấp dẫn Thi Cảng Bác khai phá, chỗ động tình này ướt át dính vào lông tạo thành nước óng ánh. Thi Cảng Bác lè lưỡi khẽ mút nhẹ, Tô Đậu cảm thấy xấu hổ đưa tay che chỗ chưa bị ai sờ qua.

“Chú hai, đừng…. Đừng mút chỗ đó…”

Tô Đậu lấy tay cản lại, sao Thi Cảng Bác đồng ý, anh giữ chặt tay cô trên đỉnh đầu, dưới tình huống không có bất kỳ cản trở nào Thi Cảng Bác bú mút nhè nhẹ, Tô Đậu đỏ mặt, cái miệng nhỏ phát ra tiếng rên rỉ khiến cô xấu hổ: “A a… Đừng mà… Chú hai, đừng bú…. A a…”

Tô Đậu càng kêu thì Thi Cảng Bác càng mút hăng say, nước dâm thủy động tình dường như không kiềm chế được ào ào chảy ra, trong phòng ngủ yên tĩnh nghe rõ ràng tiếng bú dâm đãng đó, Tô Đậu nghe thấy gần như muốn đào hầm ngầm chôn mình vào trong đó.

“Chú hai, đừng bú… A a…..” Tiếng rên rỉ khiến người ta xấu hổ lại vang lên lượn lờ trong phòng ngủ chính, Thi Cảng Bác nghe thấy càng kích thích thú tính trong cơ thể anh trỗi dậy, còn tăng thêm thần kinh thị giác, lực bú dần dần trở nên mạnh hơn, tốc độ cũng tăng nhanh, gần như nhấn chìm Tô Đậu trong bể dục.

“A a a…”

Thân thể co rúm, trong cơ thể bùng nổ, Tô Đậu không khống chế được nhấp nhô lên xuống, lúc Thi Cảng Bác tăng tốc độ bú, vào khoảnh khắc đó Tô Đậu bị đẩy lên chín tầng mây, đạt tới cao triều. Phong cảnh trước ngực phập phồng mê người, Thi Cảng Bác hôn Tô Đậu vẫn còn thở hổn hển, xấu xa hỏi: “Thoải mái không?”

“Chú hai xấu lắm.” Nhưng rất thoải mái, dưới tình huống đạt cao triều mà không biết, Tô Đậu cô không biết làm sao để hình dung tư vị lúc đó, tóm lại làm người ta cảm nhận từ tận xương tủy, “Chú hai, chú nóng quá, cháu….”

“Em mệt rồi, ngủ đi, chú hai đi tắm nước lạnh cái đã.” Thi Cảng Bác hôn nhẹ lên môi Tô Đậu, sau đó tiếp tục vào phòng tắm dội nước lạnh, không phải anh không muốn chạm vào Tô Đậu mà là trước hết để cô quen với chuyện nam nữ đã, rồi muốn cô sau! Không cách nào phát tiết dục vọng thật sự khổ sở, Thi Cảng Bác dội nước lạnh trong phòng tắm tầm 40 phút, dục hỏa trong cơ thể mới dập tắt.

Ra khỏi phòng tắm Thi Cảng Bác ôm Tô Đậu đã ngủ say, một đêm này Thi Cảng Bác không hề chợp mắt, Tô Đậu vừa động đậy lập tức khiến dục hỏa cố đè nén trong người anh bùng cháy phải vọt vào tắm nước lạnh mấy lần, cho đến khi trời sáng.

Hết chương 21

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.