Trong lúc đó, tại một căn hộ khác nằm ngay phía trên căn hộ của Thái Miên Miên, trong phòng không bật đèn, không gian tối đen như mực, trong bầu không khí có từng tiếng thở đều đặn, cũng như tiếng móng tay gõ vào bàn cọc cọc. Lý Dược Dao vừa chống đầu vừa suy nghĩ, không biết Thái Miên Miên hiện tại như thế nào rồi, liệu đã bị Ngô Hàm nếm chưa? Không biết anh đã phát hiện chưa? Thật muốn nhìn thấy gương mặt của cô lúc thức dậy mà người nằm bên cạnh là anh ta mà không phải ai khác.
Nghĩ đến hôm nay bị anh nặng lời như vậy, cô ta không những không chán ghét mà còn cảm thấy vô cùng hứng thú, với một người đàn ông lạnh lùng đến lúc anh ta bị bản thân thâu tâm rồi, trở thành người của mình, lúc đó mới có cảm giác thành tựu, chinh phục. Còn có, nếu biết được người phụ nữ mà anh ta đang đặt vào tầm nhắm kia qua đêm với một người đàn ông khác, không biết có cảm thấy thất vọng hay không.
Nghĩ đến Lý Dược Dao liền không nhịn được lại nhắn cho Ngô Hàm một tin. " Thái Miên Miên là người trong tay anh rồi chứ?" Nhắn xong cô ta ôm tâm tình chờ đợi để xem ngày mai mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào.
Mà đầu bên kia, trong khi Đại Lực còn chưa kịp xử lí Ngô Hàm, thì phát hiện điện thoại của anh ta run lên, lúc mở ra mới thấy tin nhắn kia, nhìn đến số điện thoại gửi tin đến kia. Là Lý Dược Dao???
Đại Lực và Tiểu Nhã nhìn nhau, một nụ cười đen tối cùng lúc nở ra trên gương mặt hai người.
" Có đem cái đó không?" - Đại Lực hỏi.
" Có." Nói đoạn Tiểu Nhã cười hề hề nói. " Cô ta ở ngay phía trên phòng của chị dâu đó."
" Hắc hắc..." Hai người liền đỡ Ngô Hàm lên xe, từ Triệu gia, chạy xe không bao lâu là đến được dưới căn chung cư của cô rồi.
Chưa đầy 15 phút sau, Đại Lực và Tiểu Nhã đã đứng trước cửa nhà cô ta. Lấy cây kẹp tóc ngoáy vào trong ổ khóa, chỉ nghe hai tiếng 'cạch cạch' nho nhỏ, cửa đã chầm chậm mở ra, hai người đi vào trong, bên trong tối đen như mực, nhưng đối với mấy ám vệ bọn họ đây mới là môi trường làm việc bình thường, đi một vòng đến phòng ngủ của cô ta. Nhẹ nhàng đặt Ngô Hàm vào trong, sau đó Tiểu Nhã lấy ra một cái mồi thuốc nhỏ xíu, nhấn vào cái nút nhỏ phía trên, khói trắng tỏa ra, hai người họ liền nhanh chóng rời khỏi phòng, tiện tay bật đèn sáng lên để một chút nữa khi dược lực của thuốc kích tình phát huy tác dụng, hai người dễ tìm thấy đối phương hơn. Mà hơn hết, Đại Lực còn cố tình để lại một con chíp nhỏ xíu dính vào bức tường, sau đó cả hai mới đi ra ngoài, tiện thể khóa cửa phòng lại, rồi ẩn thân trở về nhà của mình.
Còn trong căn phòng kia, rất nhanh phát ra tiếng vải vóc bị xé rách, tiếng rên rỉ mất hồn, tiếng la hét thúc dục đầy phóng đãng. Chẳng mấy chốc trong đó đã là một mảng xuân tình nóng bỏng.
--- Phân cách tuyến vợ chồng mặn nồng ---
Sáng sớm ánh nắng vàng xinh đẹp nhảy qua khung cửa sổ, tràn vào trong căn phòng trải lên bóng dáng đang sít sao kề sát vào nhau một màu sắc xinh đẹp, nhành cây phất phất theo làn gió thổi, làn gió lại đánh động lên bóng dáng nho nhỏ của người đang ngủ kia.
" Ưm..." Vào lúc này, Thái Miên Miên chỉ thấy vô cùng đau đầu, kí ức của tối hôm qua như một cuộn phim rối loạn đang được trình chiếu lại. Là hôm qua, Lý Dược Dao hẹn cô ở Lục Khải để chứng kiến tận mắt rằng anh hôn cô ta, sau đó cô cảm thấy rất buồn bã liền ngay lập tức rời khỏi đó, à, còn có Ngô Hàm, anh ta đi theo cô, sau đó đưa ra chủ ý uống rượu giải sầu với cô. Còn kế tiếp, hình như là cô uống rất nhiều rất nhiều rượu, các li rượu đều la liệt trên quầy bar, sau đó hình như anh ta đưa cô về nhà. Còn kế tiếp... cô chỉ nhớ là chủ động hôn một người đàn ông, anh cũng hôn lại, sờ soạng sờ soạng, sau đó là không còn quần áo, rồi đau đởn và rên rỉ... CÔ ĐÃ LÀM CHUYỆN GÌ???
Hồi chuông cảnh báo vang lên đinh đinh trong đầu mình khiến cho trí óc còn trong mơ màng của Thái Miên Miên tìm được chút ánh sáng, cô hé mắt ra nhìn, có thể thấy khung cảnh đều đã rõ ràng rồi, có nghĩa bây giờ là bên ngoài. " Ưm..." Sao cô lại cảm thấy khó thở quá vậy, ánh mắt liền kế dời sang phía người đàn ông đang vọng động trên cơ thể mình. " Ưm... ưm..." bàn tay liền gác lên vai anh ra sức đẩy anh ra.
Một chút biến hóa của cô gái nhỏ cũng khiến cho Triệu Kỳ Tân chú ý, anh mới luyến tiếc dời mặt đi, nhìn cô cười. " Chào buổi sáng bảo bối."
Cô mơ mơ màng màng nhìn anh, nhớ đến cuối cùng là do Ngô Hàm đưa cô về. " Sao anh lại ở đây?" Đầu vẫn còn đau như búa bổ, là do tối qua uống nhiều rượu quá. SAY RƯỢU LOẠN TÍNH???
" Thấy anh không vui chút nào sao? Hừ hừ!!!" Anh bực mình, nhưng biết là do cô ngốc ngốc nên mới rơi vào bẫy. " Là hôm qua Ngô Hàm chuốc say em, sau đó anh ta muốn giở trò hạ lưu, may mà Tiểu Nhã tương kế tựu kế để đưa em về tay anh, sau đó chuyện gì em không nhớ sao?" Hôm qua nhiệt tình như vậy, không nghĩ đến một đêm ăn uống no say, sáng nay thấy cô còn đương ngủ, anh lại không thể không sinh ra đói khát nữa.
"..." Thái Miên Miên lắc đầu.
Vừa đó đã thấy anh, cúi xuống kề sát lấy vành tai cô thổi khí. " Vậy anh lại phải làm cho em nhớ lại rồi." Nói đoạn môi lại áp lên miệng cô, bàn tay lại bắt đầu không an phận dao động trên cơ thể xinh đẹp, liền muốn cùng cô tiếp tục chuyện tối qua...
Sau đó, trên mặt các tờ báo đều loan tin rằng, Lý Đại Tiểu thư - Lý Dược Dao qua đêm cùng gã đàn ông xa lạ, cảnh hai người hoan ái đều bị phát tán khắp trên mạng, tên tuổi người đàn ông đó cũng rất nhanh được tìm ra, là Ngô Hàm. Với chuyện ô nhục mà cô ta đã làm, đối với Lí gia, một gia đình có truyền thống Nho giáo cảm thấy vô cùng nhục nhã, liền mạnh mẽ cương quyết cô ta phải kết hôn với Ngô Hàm kia. Mà chính bản thân Ngô Hàm ngay lúc cũng cảm thấy có chút ưng ý, mặc dù không có được Thái Miên Miên, nhưng Lý Dược Dao lại cũng xinh đẹp, tuy không bằng, được là lúc trên giường rất thoải mái. Chỉ là không lâu sau anh ta liền cảm thấy hối hận, nhà họ Lý vốn không coi trọng anh ta, cô ta cũng không coi trọng anh ta, nhưng bản thân dưới áp lực của nhà họ Lý không thể li hôn được. Những ngày sau đó, phải nói là rất tồi tệ...
Còn mối quan hệ của Triệu Kỳ Tân và Lý Dược Dao, sau đó cũng được anh giải thích rõ ràng với Thái Miên Miên. Bỏi vì cô ta là con gái của Thầy anh nên thuở niên thiếu có thân thiết hơn bình thường, rồi chuyện bị cô ta hùa theo đám người A Khả mà gài bẫy anh, còn có chuyện sơ ý bị cô ta lợi dụng. Tất cả đều nói hết cho cô nghe, Thái Miên Miên vẫn cương quyết không chịu về, sau đó, anh mới mạnh mẽ lôi cô lên giường, 'nói chuyện' không biết bao nhiêu lần, cho đến khi cô cương quyết cảm nhận được, cô sai lầm rồi. Người đàn ông lạnh lùng lãnh tình, thì ra cũng có một mặt nóng bỏng không biết kiềm chế như vậy, cô bị anh làm cho không còn hơi sức liền gật đầu đồng ý. Mà anh cũng chỉ là cần một lời nói ngoài miệng vậy thôi, chứ anh đã kêu Tiểu Nhã thu don đồ đạc của cô về trở lại Triệu gia từ sớm.
Một tháng sau...
Trong phòng khách của Triệu Gia, Triệu Kỳ Tân đang ngồi đọc báo. Ngoài cửa lớn, bóng dáng một lớn một nhỏ bước vào.
" Tiểu Kỳ." Người phụ nữ nhìn thấy anh liền gọi.
Mà anh cũng vừa buông tờ báo xuống, nhìn lên. " Ba mẹ, không phải tuần sau mới về sao? Sao lại về sớm như vậy." Anh vội tiến về phía trước một tay đỡ lấy hành lí trên tay Triệu ba ba vừa đón lấy áo khoác mà Triệu ma ma đang cầm, ba người từ từ đi đến ghế sa lon ngồi xuống, anh định cất tiếng gọi vợ yêu trên tầng đi xuống đã thấy Triệu ma ma nắm vội tay mình ra hiệu khoan đã.
" Con với Tiểu Miên như thế nào rồi?" Lời này là Triệu ba ba nói.
" Hai chúng con sống rất tốt." Tốt hơn ba năm qua nhiều lắm.
" Con đừng dấu hai người chúng ta, là con lạnh nhạt với Tiểu Miên phải không? Hai tháng trước con còn mặt lạnh với con nhỏ, đến bây giờ đã ba năm thanh xuân của Tiểu Miên đều dành cho con rồi. Ta và ba con cũng nghĩ đến, nếu con không yêu Tiểu Miên thì li hôn với con bé để người ta còn đi tìm hạnh phúc." Triệu Ma ma nói một đoạn vốn không cho Triệu Kỳ Tân giải thích, anh vừa nghe đến đó liền liếc mắt nhìn về phía Đại Lực đang nép trong góc khóe môi nâng lên một độ cong lạnh lẽo. Anh chắc chắn lại là đàn em này nhiều lời lắm chuyện rồi.
Mà Triệu ma ma còn chưa kịp nói xong, thì trên tầng bóng dáng Thái Miên Miên đã vội lao xuống như tên bắn rồi nhào vào lòng Triệu Kỳ Tân vừa hí hửng khoe. " Kỳ Tân em có thai rồi. Chúng ta có con rồi." Nói đoạn, bỏ quên hai vị phụ huynh đang ngốc lăng mà ôm lấy cổ anh thơm liên tục lên gương mặt tuấn lãng.
"... khụ khụ." Triệu ba ba lúc này mới ho khan, cắt ngang loạt cảnh.
Mà ho húng hắng như vậy cũng nhanh chóng đem cô gái đang vui sướng về với thực tại, cô xoay mặt nhìn sang. " Á... chào ba, chào mẹ, con con..." Gương mặt nhỏ nhắn hồng lên như trái cà, vừa lúng túng rời khỏi người anh, ngay ngắn đàng hoàng ngồi sang bên cạnh. Khiến cho ai đó vừa mới ôm được ôn hương nhuyễn ngọc liền biến mất khiến tâm tình lộ ra chút không vui.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài lại có thêm người bước vào, bọn họ đúng là không hẹn mà gặp tại đây vào đúng này. " Bảo bối!!!~~~" Hai người đàn ông đều đồng thanh.
Bốn người họ nhìn sang, thấy quả nhiên là hai phụ huynh của Thái Miên cũng đã đến. Thái Miên Miên vừa muốn chạy đến ôm thân ái hai người liền bị Triệu Kỳ Tân kéo lại, anh mới không cho vợ anh thân ái với người khác đâu. Sau đó lại nhìn hai người họ nở ra một nụ cười. " Chào hai ba ba."
Động tĩnh nho nhỏ đó làm sao lại không bị bọn họ bắt gặp chứ. Bốn vị phụ huynh nhìn nhau, tự thấy tự hiểu rồi, trong lòng thấy kế sách vẹn toàn tính toán kỹ lưỡng e là không có chỗ dùng. Nhưng ai nấy cũng cảm thấy vui vẻ.