Đến người phụ nữ của anh cũng dám động??? Lần trước cho cậu ta một đấm là đã quá nương tay rồi. “ Giải quyết cậu ta đi.” Triệu Kỳ Tân híp đôi mắt, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh, nhỏ giọng nói với Tiểu Nhã và Đại Lực đang đứng trong bóng tối, hai bóng dáng hiện ra ngoài ánh sáng, lóe lên rồi biến mất đem theo Ngô Hàm đã bị đánh ngất rời đi.
Còn cái cô gái ngốc này nữa, Triệu Kỳ Tân tràn đầy tức giận với con thỏ ngốc nghếch nho nhỏ trong ngực mình này, có phải từ nhỏ đều được bảo vệ quá tốt hay không mà không hề đề phòng đàn ông như vậy, nếu hôm nay anh không xuất hiện thì có phải cô đã… Nhớ đến giấc mơ chết tiệt ấy thì trong cổ họng anh lại đầy vị chua, lồng ngực phập phồng một loại cảm xúc ngổn ngang khó tả. Anh ôm cô nửa nằm nửa ngồi lên giường, đang suy nghĩ xem có nên thay bộ đồ đã tràn ngập mùi rượu của cô ra không, thì…
Đột nhiên tay áo anh bị nắm lại, cô lầm bầm. “ Anh trai trẻ… hức… anh thật giống… ức… chồng cũ của tôi…” Đôi mắt trong trẻo của cô đáng thương nhìn anh, bây giờ Thái Miên Miên đã say xỉn đến chín phần, nhưng vẫn còn duy trì được chút hơi sức, lờ mờ thấy được gương mặt anh tuấn trước mắt, cảm giác vô cùng thân thuộc, dẫu hơi men đã làm ánh mắt của cô nhòe đi, mà sự sáng suốt cũng chìm trong u mê.
Bàn tay trắng noãn thon dài như búp sen giơ lên xoa xoa gò má cương nghị, sau đó vòng tay qua cổ anh, từ trên giường quỳ lên cho đối ngang mặt với anh, dán toàn bộ cơ thể mềm mại lên người đàn ông trước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo dần dần tiến gần đến gương mặt anh. Cô đang làm gì vậy??? Anh giống như bị ngạc nhiên đến sửng sốt, đôi mắt bị khóa trụ bởi ánh mắt mê li và sâu thẩm như chứa cả vũ trụ của cô, lặng lẽ nhìn và cảm nhận ánh môi đỏ mọng của cô như một thứ thức ăn ngon miệng cứ như vậy chầm chậm rồi bất chợt dán lên vành tai của anh, sau đó chậm chạp mút lấy, ngây ngô liếm láp đem hàm răng nhỏ nhô ra nhấm nháp lấy sườn tai, cắn nhẹ để lại những dấu răng hồng nhạt, cái lưỡi hồng hào cũng tham gia vào cuộc chiến tàn sát vành tai.
Sau 30 giây đầu bị hành vi của cô làm cho kinh ngạc, tiếp theo anh lại không ngờ rằng kĩ thuật có chút vụn về này của cô lại có thể đánh động đến anh, yết hầu hơi dao động, cơ thể bắt đầu nóng lên, hơi thở ồ ồ đồng thời ma sát với gáy cô, bàn tay thô to vô ý thức đỡ phía sau cô tiếp ứng cơ thể đang nhô cao và manh động kia. Nhưng mà cô gái nhỏ lại không biết, càng cố gắng dẫn lửa thiêu thân, động tác hết từ bên này lại dời đến bên kia.
Ngoạn đã, cô dời lực chú ý đến khuôn mặt của người đàn ông đang bắt đầu xuất hiện một vài tia lửa ẩn ẩn, thấy anh bất động, Thái Miên Miên ngược lại cười rất vui vẻ. “ Hì hì… kì thật… hức hức… anh rất giống… chồng cũ của tôi đó… hức~~~.” rồi đột ngột dán vài nụ hôn như chuồn chuồn nước lên môi anh, sau đó rất thích chí liếm liếm môi căng mọng, ánh mắt nhìn anh như biết nói câu trêu đùa. “ Khẩu vị không tệ…” Nhưng chưa kịp nói ra thì thân thể mềm nhũn vốn bị một bàn tay to nắm lấy, bất ngờ siết chặt, bàn tay còn lại chế trụ gáy cô, bạc môi mỏng lạnh lẽo cường hãn áp lên cái miệng nhỏ nhắn đang hết làm loạn chỗ này đến làm loạn chỗ khác kia, cuồng loạn xâm chiếm.
Một phút trước cô còn là chủ động, bây giờ cô trở thành bị động, Triệu Kỳ Tân vốn hôn tốt hơn cô nhiều, vừa bắt kịp được ngon ngọt trên miệng kia, động tác liền gấp gáp tham lam mút lấy, không phải là cường ngạnh mút lấy, xen lẫn có vài mùi vị trừng phạt, có chút hung hăng lại có chút dịu dàng nhấm nháp. “ Ưm.” Thái Miên Miên bị kèm cặp muốn đẩy anh ra nhưng toàn thân lại vô lực, khiến cô bất lực rên rỉ. Đôi cánh môi mỏng chôn chặt lấy hai phiến hồng đầy dụ dỗ kia, lại vừa trúc trắc thưởng thức vị ngọt, mới đó buông tha cho cô một ngụm hơi thở, liền sau đem cái lưỡi trơn dài của mình khuấy đảo trong khoang miệng, tìm đến vật hồng hào trơn tru kia, bắt lấy, lúc đầu chỉ là chạm nhẹ để khơi gợi xúc cảm, tư vị ma sát ngày càng tăng cao cho đến khi chúng quấn lấy nhau, làm loạn trong miệng. Nếm trọn vị ngon ngọt rất lâu sau, anh mới buông cô ra coi như trừng phạt xong, lửa nóng trong người cũng vì nụ hôn này nâng lên gấp bội.
Bị cường hôn, mặt của Thái Miên Miên đỏ lên, vốn rượu đã sớm nhuốm hồng đôi gò má, thì giờ này cả khuôn mặt đều đỏ lựng như mặt trời buổi sớm, sóng mắt cô vẫn đục toát lên nồng đậm ướt át, vô lực dán trước ngực anh thở hì hục, từ cánh môi căn mọng phấn nộn bật ra từng đợt khí nóng gấp rút, cả cơ thể vô lực dán lên người anh giống như chỉ cần anh buông tay ra, cơ thể cô sẽ ngã nhoài lên mặt đá lại lẽo lót sàn. Lấy lại được chút hơi sức cô gái nhỏ lại ngẩng đầu nhìn anh, có chút giận dỗi nói. " Anh cướp mất nụ hôn đầu... của tôi... đáng ghét... hức...~~~" Ngập ngừng một chút, Thái Miên Miên buồn nỉ non như vừa trách vừa hận, lại vừa đáng yêu. "... không sao, chồng cũ đáng ghét cũng không thèm hôn tôi tôi... ức... có anh hôn cũng được... hức."
Chết tiệt!!! Rõ ràng, cô ấy giở giọng ra, một tiếng cũng nói về anh, hai chữ cũng nói đến anh, vậy mà anh lại không cảm thấy vui, vừa có chút đau lòng, tim có cảm giác như châm đâm vào, khó chịu mà bức bách. Hình như người chồng như anh chưa cho cô được thứ gì, cô không đòi hỏi anh, không có nghĩa là cô không cần, thứ cô cần cũng chỉ là một chút nhu tình. Vậy mà anh cũng keo kiệt với cô. Người trong ngực tủi thân, dựa đầu lên vai anh. " Thôi nào, ngủ đi, mai thức dậy anh sẽ lại làm ông xã tốt cùa em được không?" Triệu Kỳ Tân có chút khó chịu, dùng giọng dỗ ngọt, xoa xoa gò má hồng hồng của cô. Cô gái nhỏ này cũng sẽ đau lòng? Anh cứ nghĩ những gì mà anh làm những ngày qua đã đả động được đến cô, sao đột nhiên lại đi uống rượu đến say xỉn thế này.
Bản tính say rượu làm loạn của Thái Miên Miên ngay lúc này đột phá vòng vây, mạnh dạn phát huy. "... chồng cũ thật đáng ghét... đáng ghét... giả vờ quan tâm... ưm... tem của tôi... hức... anh ta còn chưa xé..." Hừ hừ, cô gìn giữ vì chồng cũ đổi lại là lạnh nhạt, một tấm lưng, danh nghĩa là vợ nhưng hữu danh vô thực, anh cố gắng dịu dàng với cô lại là vì người phụ nữ khác, hức, anh bỏ cô rồi. Thứ này cần để làm gì!!! Cô say rượu làm loạn cũng được, phóng túng 1 đêm cũng được, người đàn ông đáng ghét đó cô không muốn nghĩ đến nữa. Cọ cọ khuôn mặt non mịn vào gò má cương nghị của anh, sau đó vừa dụ dỗ vừa lấy lòng anh. " Anh... anh có thể... hức hức... giúp tôi không??? Hức..." Môi anh đào lại một lần nữa không tự nhiên, không kinh nghiệm, nhưng yêu kiều, mềm mại, dán lên môi anh, cánh tay thon dài vòng qua phía sau anh, chậm chạp hôn lấy, đúng hơn là ấn ấn vài lần lên môi anh. Đối với sự nhiệt tình pha chút non nớt chưa hiểu sự đời của cô, lại là một nụ hôn bá đạo của người đàn ông.
Lần này anh bị trêu chọc không ít, hôm nay cô đã chăm lửa, Triệu Kỳ Tân có ngu ngốc cũng không buông tha cho cô. Trong lòng lại gào lên, cô gái ngốc này học đâu ra chiêu trò trêu học đàn ông như vậy, lửa dục bị cô khập khễnh khơi gợi đã bộc phát đến không thể dập được nữa. " Được Thái Miên Miên là em tự gây nghiệt." Hôm nay không mạnh tay với cô, anh không phải là Triệu Kỳ Tân.
Giọng nói này thật quen thuộc, cô ngốc say rượu mơ hồ ngẫm nghĩ, chỉ cảm thấy đầu óc đột nhiên trống rỗng, bản thân đã bị xoay chuyển, lúc đầu là cả lồng ngực cô áp lên người đàn ông này, dùng cơ thể mềm mại ma sát với anh, giây sau anh liền lật người cô lại, cả người vẫn như của quỳ trên giường, nhưng lưng lại dán chặt vào lồng ngực rắn rõi. Vốn sức lực để nhướng đến gần anh đã làm chân cô nhuyễn hoặc, lại bị anh ép hôn đến không còn chút khí lực, anh đành đặt bàn tay to thô ráp trước cái bụng của cô vừa dao động lên xuống vừa đỡ cơ thể chực chờ sắp ngã, sau đó nó vạch đường mép áo vào trong chạm đến da thịt trắng hồn mịn màng, môi mỏng gặm lấy vành tai cô khẽ cắn một ngụm. " Em không thể thoát."
Môi miệng bắt đầu màn dạo đầu một cách nhẹ nhàng mà tinh tế, dây buộc tóc được nới ra, mái tóc đen dài thơm tho pha lẫn mùi hương hoa huệ tây đặc trưng của cô xỏa ra, mặt anh chôn giữa mái tóc, lần lần hôn đến chân tóc rồi từ từ cuối xuống hạ những nụ hôn lên gáy trắng noãn, chậm rãi mà kích thích. Mỗi một điểm đi qua đều để lại một dấu dâu tây đỏ nổi bậc, hơi thở hầm hập của anh phả lên cổ cô, cái lưỡi trơn tru của anh lướt chậm rãi trên gáy cô theo từng nụ hôn để lại trên da thịt cô màu sắc bóng nộn. Ngay tại những điểm mẫn cảm lại càng tăng lên lực đạo mà trở thành gặm cắn, liếm láp. " Ưm..." khiến cơ thể cô run lên nhè nhẹ.
Cùng lúc đó, đôi bàn tay to cũng trở nên dao động, lực tay, mang theo cảm giác tê tê dại dại dời từ bụng sang hông, rồi lại trở về bụng lả lướt qua da thịt, vuốt ve cái bụng bằng phẳng, chầm chậm chạy lên phía trên, phiến bì mẫn cảm bị dụ dỗ, vỗ về như có vô vàn tia lửa điện châm nóng cô. Rồi nó len lõi lên trên cao hơn, vốn đã khuất lẫn vào trong vạt áo cô, nó rất nhanh tìm thấy hai khối thịt mềm mại, chậm chạp sờ soạng chúng, ướm thử trong tay thứ no đủ căng tròn ấy, cách lớp áo lót đột nhiên thít chặc lấy, khiến cô ngâm lên khe khẽ, sau đó tay anh đỡ đến bên dưới nó, nâng nó lên, dễ dàng tìm thấy móc khóa, chỉ cần một đông tác lực nho nhỏ, áo lót ren màu đen ôm lấy hai khối đầy đặn bên trong đã bị mở ra, rơi xuống ga giường màu tím nhạt. Theo đó, được cởi bỏ trở ngại, hai con thỏ nhỏ tìm được tự do, thỏa thích khuếch đại, bật tung, bung tỏa, dao động lên xuống trong lớp áo thun mỏng màu lam sẫm. " Ưm...~" dòng điện rả rích tê dại mạnh mẽ truyền đến.
Bàn tay thô ráp kia càng cố tình vuốt ve bên dưới nhũ phách, cảm thụ độ mềm mại và xúc cảm của nó, mân mê khiến nụ hoa hồng nhạt căng lên cao đến quá khổ, chúng còn bị bóp chặt bày ra một hình thế đáng xấu hổ, đôi gò bị nắn đến chật chội như muốn phá lớp áo vải bật ra ngoài, để lại hai dấu vết nhô lên cao thành hai viên ngọc tròn tròn như ẩn như hiện đầy khiêu khích.
Cơ thể cô là một loại độc dược trí mạng, mùi vị của phụ nữ căng tràn trên mỗi phần da thịt cô khiến anh mê mị, loại mong muốn được hòa cùng với cô khiến cho động tác của anh tàn bạo hơn bao giờ hết. Giờ phút này dường như anh hóa thành người đàn ông không nhìn rõ mặt trong cơn ác mộng của anh, cơ thể của cô là của anh, anh muốn trêu đùa nó, khiêu khích nó, xâm chiếm nó, bởi vì nó là của anh. Cúi đầu là có thể tận mắt hưởng thụ cảnh xuân lắp ló trước ngược cô, dường như một tay anh cũng không thể ôm trọn một bên gò căng mọng ấy, cảm giác nó nhộn nhạo trong tay anh, nụ hoa cọ qua cọ lại trong tay anh, trơn mềm đầy mê hoặc, độ đàn hồi và sự mềm mại của nó khiến anh muốn gầm lên, muốn thử sức xem thứ vật đang bị tay anh tàn sát kia mê hoặc cỡ nào, cho nên anh ép buộc nó bày ra tư thế tà mị nhất, ám dục nhất, ngay khi cuối người nhìn thấy anh hạt đỉnh châu nhô ra kia, cảm xúc đầu tiên là anh muốn ngoạn chặt lấy nó. Nhưng chưa phải lúc này.
" Hưm..." Cô thở gấp. Mềm mại và căng mọng cứ như vậy bị người ta đùa nghịch, người ta tàn sát, người ta nhào nặn, cô muốn thét lên nhưng vô lực. Thứ duy nhất còn giữ được tỉnh táo lúc này làm xúc cảm, Thái Miên Miên chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, một thứ nóng rát to lớn đang tập kích một bên con thỏ nhỏ nhỏ của cô, nhộn nhạo phập phồng trong vạt áo của cô, hai bên mềm mại căng đầy cứ nghiễm nhiên bất lực trong sự vây khốn mặc cho nó bị bóp chặt đến săn khít trong cái thứ thô ráp ấy. Không rõ là thứ đó đang đùa vui hay là hành hạ cô, mà không nhanh không chậm hết ma sát rồi vân vê, bóp nghẹt khối cơ thể trước ngực. Cô mãnh liệt cảm nhận sự dao động của đôi thỏ nhỏ, hết nâng lên rồi hạ xuống, hết tỉ tê lả lướt rồi lại mạnh mẽ nghiền chặt, mỗi lần thít chặt cô lại bị cưỡng ép phải hít sâu và khi nó buông ra cô lại tìm thấy một lần hơi thở. Trong cái thứ kì dị ấy, cô bị điên đảo đến không còn hơi sức, tùy ý bị nó tàn sát trong tay.
Hơi ấm từ cái thứ đó cứ như đang truyền đến cơ thể cô khiến cô cũng nóng lên. Khó chịu và bức bách muốn chết, mặc dù cố gắng muốn tránh thoát, nhưng dị vật đang tàn sát trước ngực cô kia là một thứ ma quỷ, luật động không buông tha cho cô bất kỳ lúc nào, hai ngón tay vừa cọ ngược lên, mân mê con thỏ nhỏ lên cao, sau đó thoải mái mân mân. Một luồn tê tê dại dại truyền thẳng đến tim, một chút hơi sức phản kháng cũng không có. Chính lúc này thứ men rượu vốn làm người ta say kia ngược lại làm những thứ mê dại này rõ ràng nhất, cô không dám thoát mà cũng không thoát được, muốn tránh thứ hơi ấm gần gũi mà xa lạ kia, cô càng cố cựa quậy, thì dị vật lại một lần rồi lại một lần quần đảo. " A... đừng..." Rõ ràng là anh đang hành hạ cô. " Á...a a..."
Đôi tuyết phong mềm mại của cô là một loại ma vật khiến anh trêu đùa nó đến nghiện, nó bức bách anh tàn sát nhiều hơn nhiều hơn nữa. Chính bản thân anh cảm thấy được sự khoái cảm cùng niềm yêu thích nó, khiến anh không kiềm chế được mà gia tăng tốc độ.
Từng ấy chỉ là bắt đầu, bàn tay còn lại cũng không để yên mà di động, trượt dần dần xuống dưới, chậm rãi di động xuống dưới rốn, chỉ bằng một chút ít thời gian, thắt lưng cô đã bị kéo ra ném sang một bên, chiếc váy màu trắng ngà xếp nếp không có chỗ bám lại tụt xuống đầu gối làm lộ ra một cặp mông căng tròn, phiếm hồng và hai bắp chân thon dài, trắng nộn. Bàn tay to thô ráp mang theo lực đạo chậm chạp vuốt ve bắp chân dần dần đi ngược lên trên xuyên qua lớp vải ren của quần lót vừa nhéo nhéo mông cô khiến nó co dãn đàn hồi, vừa đùa nghịch vỗ về. " Anh... a... " khi cô chưa kịp phản bác thì ngón tay thô ráp ấy lần mò xuống dưới, miết lấy hai bên mép bí ẩn, tìm thấy được một u cốc nho nhỏ. Nhấn nhấn bên ngoài hoa huyệt phối hợp tiết tấu với bàn tay phía trên đương nắm lấy nụ hoa vừa kéo vừa mân trong tay. " Ưm... a..."
Nơi này vẫn chưa ẩm ướt, anh thầm khen sự chịu đựng cô vợ nhỏ của anh rất tốt. Nhưng như vậy lại càng thử thách bản năng thú tính trong cơ thể anh.
Rồi đột nhiên anh kéo một tay cô lên để choàng qua hông anh, hai khối thịt hồng áp vào lòng anh, vì phản ứng nhanh chóng của anh mà kịch liệt dao động, như vỗ vào trước người anh, mang đến loại khoái cảm không nói thành lời. " Ực..." Anh nuốt khan một ngụm, sau đó nâng mông cô lên để đặt lên đùi anh, dùng tốc độ nhanh nhất với lấy cà vạt của chính mình đã bị vứt ra đâu đó mà trói hai cánh tay cô lại với nhau, rồi nhanh chóng thoát hết quần áo của mình, chỉ còn lại vật cản trở cuối cùng. Cơ thể tráng kiện, mạnh mẽ của người đàn ông cứ như vậy tiếp xúc gần như trực tiếp dính lấy cơ thể non mịn của cô gái nhỏ, da liền da thịt liền thịt, tùy heo từng nhịp thở gấp gáp của cả hai mà, nụ hoa của nhau liên tục chạm qua chạm lại ma sát, lửa càng lúc càng nóng.
Người không chịu nổi trước tiên là Triệu Kỳ Tân, bàn tay thô to xoa xoa khuôn mặt trơn mịn của Thái Miên Miên, mê mẩn loại da thịt hồng phấn nộn, mịn màng, tỉ tê lướt qua, cổ xuống xương quai xanh. Rồi đột nhiên nâng mặt cô lên, cho ánh mắt chứa đầy ánh sáng mê li của cô chạm đến đôi mắt nhiễm đầy màu sắc tình dục của anh, nóng hừng hực, như muốn thiêu cháy cô, bàn tay che lại đôi mắt trong trẻo đầy sương mù của cô, ánh mắt nóng nảy dừng lại trên môi cô, cúi người hạ một nụ hôn nóng bỏng khiến cô phải thở dốc lên tục, tư vị của nụ hôn chậm rãi dời xuống dưới, cổ bị anh ngoạn một vết hồng, xương quai xanh đi qua bị hạ một dấu răng, cuối cùng dừng lại trên đôi gò phập phồng theo từng nhịp thở dốc, cách lớp vãi ngoạn lấy đỉnh châu hồng nhạt, cô mê người như vậy khiến anh đói khát đến cực hạn.
" Ưm... đừng đừng..." Đột ngột như vậy, cơ thể cô ngã người ra sau, nhưng bàn tay thô to còn lại của anh đã sớm chế trụ cơ thể cô, khiến bản thân cô lại, Thái Miên Miên chỉ có thể nửa run người, nửa chịu đựng, cánh tay to phía sau nâng người cô lên, khiến cô miễn cưỡng ưởng ngực ra trước, làm sâu thêm trong miệng anh nhụy hoa kiều diễm. " Hức..." Cô nấc lên mang theo một tia yếu ớt cơ thể yêu kiều, âm thanh tà dục của môi và răng anh khiến cô sinh ra một loại mê dại, cơ thể dần dần mất khống chế không những bị anh chi phối, còn vô ý thức nghênh hợp với loại kích thích phóng túng đầy cuồng dã này, mỗi lần anh nhào đến cắn nuốt cô lại tự động huy động thân thể lên tiếp ứng, cơ thể bị trêu đùa càng khó chịu vặn vẹo, lắc lư, cặp mông yêu kiều càng ma sát theo động tác, vô tình châm lửa, đốt cháy thứ gì đó đang cứng rắn bên dưới.
Trong miệng anh, loại nụ hoa tiên diễm làm cho đại não anh oanh động, mang theo loại tham mê và cường đạo, cơ thể cô càng uốn éo, lại càng kích thích đầu lưỡi anh hoạt động, răng môi phối hợp ngoạn lấy nhụy hoa, ngọt ngào và tê dại. Anh mê mẫn trước sự ngây ngọt của cô, sự ma mị của cô, sự cuồng dã và vô kiểm soát của cô. Trong cơ thể như tồn tại một con mãnh thú hung ác kêu gọi anh phải cắn nuốt cơ thể đó, xâm nhập cơ thể đó, thỏa thích phiêu miên trên cơ thể đó. Anh gầm lên.
Loại kích tình này thật là bá đạo, Thái Miên Miên bị anh càn quấy đến không chịu nổi. Cô bị che mắt không rõ cái thứ đang thay thế dị vật ban đầu là gì, nhưng so với sự càn rỡ vô phép tắc kia thì thứ này càng khó chịu hơn gấp trăm ngàn lần, mềm mại, nóng rẫy, cuồng nhiệt, phóng túng, cách lớp vãi, cô rên lên theo bản năng, sinh ra một loại đói khát nguyên thủy. " Ưm." - Cô uất ức ngâm nga. Cảm nhận sâu sắc thứ đó, nó chôn nụ hoa vào trong, như chôn theo sinh mạng của cô, nó cắn chặt lấy nụ hoa mút sâu, tham lam gặm cắn lấy loại khoái hoạt ngon ngọt, cơ thể vô lực xui khiến cô tiếp hợp, rên lên như dụ dỗ, khiêu khích hành động càng lúc cành phóng túng. Mấy chốc cô rõ ràng cảm nhận được dường như có thứ gì đó đã bị tuột xuống, giống như trần trụi, da thịt đã bị phanh phui trước ánh sáng, mặc dù bị che mắt nhưng cô vẫn cảm nhận được ánh mắt như thiêu đốt của anh đang di động trên cơ thể cô, hơi thở dồn dập đến kịch liệt.
Cúc áo trên chiếc áo thun vì luân động đã sớm bị mở ra gần hết, làm bại lộ một bờ vai trần trắng noãn, một bên thỏ ngọc bật ra ngoài cứ như vậy, lộ liễu và trần trụi run rẫy mà e ấp. Cô muốn rút tay về che chắn cái vật non mềm đó nhưng cả hai tay đều bị trói buột, cô càng loay hoay hai khối thịt càng biến dạng theo động, khiến cho " Phực..." một cúc áo nữa vốn đã chẳng trụ được lâu vội vàng bung ra, bên thỏ trắng còn lại cũng như không chịu nổi chờ đợi mà nhảy vọt ra, khiêu gợi mông đùa trước đôi mắt nóng như lửa của người đàn ông, cả hai đều bị nhuốm hồng và vểnh cao lên nhấp nhô theo từng nhịp thở gấp. " Đừng nhìn... a..." Nếu ánh mắt cô được thả tự do, vào lúc này hẳn cô sẽ đáng thương hề hề nhìn anh, ánh mắt nhiễm đầy mù sương và long lanh trong đó có sự sợ hãi, sự kích thích, sự ngon ngọt, sự ngây thơ, sự quyến rũ mà bất kì gã đàn ông nào cũng mê mệt. Cô muốn che cơ thể non mịn bị người ta từng chút từng chút bị bại lộ này, như cô không có sức lực càng không thể làm gì được. Cô bất lực rồi!!!
Trong mắt anh, nó giống như một loại trân bảo mà hôm nay anh được tận mắt nhìn thấy hình thái mê người nhất của chúng, cô động tình mọi tế bào trên cơ thể cô đều nở rộ xuân sắc, cảm nhận được từng nhịp hơi thở nhè nhẹ của cô, chúng rung rinh và hoạt động linh hoạt, chúng hồng nộn và ma mị, khiến anh tham lam đến không kìm chế được. Đôi thỏ ngọc đã bị cưỡng bức đến không chịu nổi mà lộ ra dưới mắt anh kia, phải chăng đã đỏ lựng trong tay anh, khi chúng bị chà đạp đến mức biến dạng, giờ này trở về vẻ ban đầu, nhưng sắc hồng vẫn chưa hề tản đi, nụ hoa e ấp bị anh liếm láp đến bóng nộn, thủy phích, đẹp đẽ, mê hoặc, nguyên thủy và trong trẻo đến mức ép người ta phạm tội.
Tham muốn của bản thân dường như gào lên khi nhìn thấy bộ dáng đẹp đẽ dụ người này, nhìn hai bên con thỏ nhỏ cứ hào hển, huyễn động và cong cong trong không khí như đang mời gọi kia, lí trí không kìm được bản năng, anh lại cuối người ngoạn lấy nó. Lần này không có ngăn trở răng và môi cứ trực tiếp liếm mút nhụy hoa. " Ưm... a... đừng..." Kích tình trần trụi như thế, cơ thể cô khó chịu ưởng cao, dao động, cong lên tạo thành một đường cung xinh đẹp, đỉnh nụ hoa hồng càng phấn khích chôn chặt trong miệng anh, hương thơm hoa huệ tây phảng phất trước chóp mũi anh, cơ thể run lên mỗi lần anh liếm láp, trêu chọc, sau cùng là mút lấy mút để cưỡng ép cắn nuốt loại hương vị thuần nhiên của phụ nữ. " ... Ưm~~~..." hơn nữa còn là hương vị mà anh yêu thích.
Cơ thể mềm nhũn hoàn toàn xụi lơ trong ngực anh, ánh mắt không còn tiêu cự, mặc cho anh chôn đầu trước ngực mình, mặc cho anh dời lực đạo từ bên này đến bên kia, mặc cho anh tham lam và càng quấy như thế nào. Bởi vì cô rõ ràng rồi, anh là Triệu Kỳ Tân, quen thuộc mà xa lạ như vậy. Trong biển sóng tính dạt dào như sóng dữ ập vào bờ cát, cô bật ra tiếng gọi khẽ. " Kỳ Tân... a..." Hô hấp dồn dập lồng ngực phập phồng và dao động đến không thể yên được.
Anh ngẩn đầu nhìn cô, không dục vọng, chỉ có nhu tình, tháo mối trói trên tay cô ra, nhẹ nhàng đặt cô nằm lên giường. Xoa xoa gò má cô, đầy ôn nhu nói. " Với anh, được không?" Anh chân thành nhìn cô, anh mê man nhìn cô, say rượu loạn tính là cô, nhưng anh xấu xa lợi dụng như vậy cưỡng ép cô, là anh. Rõ ràng là cô nhận ra anh, nhưng bản thân lại cố chấp muốn cô thừa nhận. Thừa nhận người đàn ông duy nhất của cô chính là anh, cũng thừa nhận người phụ nữ riêng của anh chính là cô.
Mái tóc đen của cô dệt trên ga giường một mảng màu tối, nổi bậc cơ thể trắng hồng, da thịt đã trần trụi từ lúc nào, chỉ còn lại quần lót bằng vải ren đen che đi nơi u cốc. Cô còn biết làm sao, bị chính người mình yêu gợi tình, bị chính người mình yêu đùa giởn trong tay, trước mắt cô là người cô yêu, đối với mật tình, sự cưỡng đoạt của anh cô chỉ còn biết gật đầu đồng ý, tận mắt nhìn thấy vật cản cuối cùng bị cởi bỏ, cô lúng túng xoay mặt nhìn nơi khác, che mắt bản thân lại.
Đây là thực hay ảo, cô đang say, cho nên chỉ sợ thức giấc rồi, đây chỉ còn là một hồi mộng xuân, ánh mắt nhu tình kia không phải của cô, người đàn ông đó cũng sẽ không miễn cưỡng làm điều này với cô, anh vẫn sẽ lạnh nhạt với cô,...
Nâng hai chân cô lên choàng qua hông, để dị vật sớm đã căng cứng cọ xát hoa huyệt của cô, rồi đột ngột đâm sâu vào. Đau đớn như xé nát cơ thể ập đến. " Á..." giọt nước mắt tràn khóe mi lăn dài rồi rơi xuống giường, cả cơ thể cô nhăn lại một đường, hoa huyệt ép chặt lấy dị vật to lớn, khiến anh gầm lên khe khẽ.
Ngay lúc vụt qua thứ cản trở bên trong kia, anh đột nhiên hiểu được nhiều điều. " Miên Miên, chịu một chút... chịu một chút..." Triệu Kỳ Tân dỗ dành, anh không ngờ lời nói ban đầu của cô lại là sự thật, cô lại vì anh mà giữ gìn đêm đầu tiên của mình. Cô gái ngốc!!! Nhưng đến hôm nay cũng vì sự kiên định của cô, sự cố chấp đến ngốc nghếch của cô anh lại cảm thấy may mắn.
Dị vật từ từ rút lui, nhưng vẫn cố chấp ở lại trong hoa huyệt, phía trên anh lại luân phiên dao động trở lại, cơ thể non mịn với đôi thỏ ngọc vừa được buông tha không bao lâu giờ lại bị động vây hãm trong tay anh, bây giờ cả hai bên đều bị khuấy đảo, cọ nhiệt sờ soạn khắp mỗi điểm, nhiệt tình đến nóng bỏng, một tay nắn lấy thỏ ngọc, nâng nó lên cao, bóp chặt lấy nó khiến nụ hoa cao đến cực đại, bày ra một bộ dáng thích ý khiêu gợi, cái miệng tà ác lại một lần nữa ngoạn lấy, lần này răng môi kéo lấy nụ hoa từ liếm mút chuyển thành gặm cắn, mãnh liệt đến phát ra âm thanh xấu xa nho nhỏ.
" Ưm ờm..." Cô riên rỉ. Anh lại chơi trò chơi này với cô.
Thỏa mãn một bên, bên còn lại bị thít chặc trong tay anh, chỉ còn lộ ra mỗi nụ hoa màu hồng nhạt, chờ anh thưởng thức. Bất thình lình, anh với tay bắt lấy một tay đang tự do của cô, ép nó dán lên con thỏ nhỏ của chính mình, bàn tay to lớn áp bên ngoài, cưỡng bức bàn tay nhỏ bên trong hoạt vị theo ý mình. Áp đặt và cường ngạnh như vậy, cô bị cho loại hành động xa lạ này làm cho không thể kiểm soát được, thứ dán lên ngực kia không gì khác chính là tay cô, mềm mại trơn nhẵn, láng mịn, cô cảm nhận được loại dao động kích thích từ chính bàn tay mình truyền đến, cảm nhận được mỗi khi ngón tay và bàn tay len lõi, bao trùm lấy nhụy hoa cô lại tự mình cảm nhận được sự tê dại, anh mặc nhiên làm vậy khiến cô chỉ thấy một trận miệng đắng lưỡi khô. Anh muốn cô phối hợp với anh? Cô uất ức nhìn anh, rồi liền phối hợp, bàn tay rút ra đổi vị trí cho bàn thay thô phía trên, nhỏ hơn nhiều so với tay anh, nắm chặt tay anh, học hỏi anh, dần đưa những ngón tay thon dài của anh vào miệng nhỏ của mình, môi miệng cẩn thận không nhanh không chậm mút lấy, cái lưỡi thơm tho nhô ra liếm láp, vừa hôn vừa lấp liếm, từ đầu ngón tay đến đốt tay, cả bàn tay, sau đó nâng niu nó áp lên trên mặt mình, để nó xoa xoa gò má của chính mình rồi cầm lấy nó, tự mình dẫn dụ nó trượt qua cổ qua xương quai xanh, đến trước thỏ nhỏ. Bần thần để nó tự nhiên đặt lên con thỏ nhỏ của mình, hơi thở bắt đầu dồn dập, run rẩy huy động ngón tay thon dài vuốt ve nụ hoa khiến cô bật ra tiếng thở dốc, sau đó áp lấy tay anh, ngón tay hồng hồng trắng noãn điều khiển nó dần dần ma sát lấy thứ căng mọng của bản thân, hoạt động chậm hơn anh, mềm mại hơn anh, nhưng xúc cảm trên da thịt là thô ráp, cũng chính là của anh mang lại. Học anh cách vuốt ve, học anh cách tàn sát, học anh cách chinh phục con thỏ nhỏ như thế nào, cô bị chính mình làm cho tê tái, mê dại. Anh ép cô làm việc này, là anh bắt buộc cô phải nuông chiều bàn tay của anh, cho nên vừa vân vê một bên của mình, tận mắt nhìn thấy bản thân làm cho nó biến dạng, cô vừa nắm lấy bàn tay còn lại, cũng giống như bên đây di động, bản thân khiến nó vuốt ve đầu vai của chính mình, trượt xuống sau lưng, rồi vòng lên phía trên, bàn tay sờ soạn xung quanh nụ hoa thử độ đàn hồi rồi từ từ vuốt ve lên phía trên, nhẹ nhàng miết nhẹ nụ khiến bản thân bật lên tiếng rên nho nhỏ đầy phóng đãng. Sau đó cô ôm lấy hai tay anh, ép nó bóp chặt để nụ hoa phô ra, rồi cùng một lúc, nâng cả hai bên thỏ trắng lên trước mắt anh, huy động bàn tay anh bóp chặt lấy nó cho nó nhô đầy kiêu hãnh, nụ hoa diễm tích, hồng u phơi ra, từ trên giường gián tiếp ôm lấy chúng nâng lên, ưỡng ngực, gấp gáp thở dồn dập, tạo ra một tư thế đẹp đẽ đến dâm mỹ trong mắt anh, ánh mắt trong khiết không vẫn tạp chất nhìn anh, ngô nghê bày ra bàn mỹ vị chờ anh sắp đặt. Đây là khiêu khích trắng trợn. Anh hận chết vẻ mặt ngây ngô đáng yêu này của cô.
Cuối người xuống ngoạn lấy nụ hoa kia, bàn tay thô ráp bị cô bắt lấy càng ra sức hiến dân, cũng như đòi hỏi sự tham lam của anh, cùng anh dấn sâu vào bể tình ngào ngạt. Hai bàn tay lại một lần đổi chỗ, bên ngoài bắt lấy cánh tay cô nhào nặng hai con thỏ nhỏ bên trong, mềm mại khiến cô ngâm nga. " A...~~~ Ưm..." dị vật vừa đặt ngay hoa huyệt cũng thúc sâu vào trong, vừa liếm láp phía trên, vừa luân phiên động thân phía dưới, ban đầu có chút đau đớn dần dần trở thành đê mê, tê tái, thỏa mãn...
Cả hai không rõ đêm nay đã có bao nhiêu lần, nhưng đến khi kết thúc họ đều thỏa mãn ngủ say.
Tác giả: Còn chương nữa. Ém tiếp.