Trịnh Dật Thần mang Hạ Trúc Băng đến ngoại ô thành phố, tiến vào một tiểu khu. Tiểu khu này được xây dựng giáp biển dành cho những người giàu có đến đây nghỉ dưỡng. Trịnh Dật Thần dẫn Hạ Trúc Băng vào một căn nhà trong cùng. Nội thất bên lấy trắng đen làm chủ đạo, thiết kế trang nhã, sang trọng. Đặt biệt phía sau chính là bãi biển thơ mộng, có thể nghe được tiếng sóng vỗ
Trịnh Dật Thần ôm lấy Hạ trúc Băng từ phía sau, thổi nhẹ vào tai cô
“Bảo bối, em thích nơi này chứ”
Bàn tay hắn không thành thật luồn vào trong áo cô, mơn trớn cơ thể cô. Bốp một tiếng trên tay truyền một trận đau nhức
“Đau a.. Bảo bối em định mưu sát chồng”
Hạ Trúc Băng khinh thường nhìn hắn
Cô thích nơi này hay không thì liên quan gì hết việc hắn cởi hay không cởi. Còn có, không phải hắn bảo là đến công ty sao???
“Hôm nay tổng tài đại nhân không đến công ty sao”
Trịnh Dật Thần cười hì hì
“Công ty sao quan trọng bằng em được “
Hắn đã sắp xếp hết mọi việc đee cùng cô vợ nhỏ của mình bồi dưỡng tình cảm a. Không phải việc gấp không ai được gọi
“Anh.... Ngô.... “
Hạ Trúc Băng chưa nói hết câu, môi đã bị một đôi môi mềm mại dán lên. Hắn nhẹ nhàng gặm mút, đầu lưỡi đảo qua một vòng sau đó thâm nhập vào bên trong, hai người cùng nhau triền miên mãi đến khi cô không còn dưỡng khí hắn mới quyến luyến buông cô ra. Hạ Trúc Băng có hơi tức giận trừng hắn, đáp lại cô là nụ cười ngây ngô của ai kia. Hạ Trúc Băng thở dài, cô mắc nợ hắn nha, đánh không được mắng cũng không xong
Bên ngoài tiếng sóng vỗ vào bãi cát thêm cả tiếng xào xạt của những cây cao bên ngoài, ánh nắng chói chan tỏa sáng làm cho mặt biển phản chiếu lấp lánh như những viên kim cương của biển cả. Trong cảnh đẹp như thế bụng của Hạ Trúc Băng lên tiếng biểu tình, cô đỏ mặt nhìn Trịnh Dật Thần, tên kia cũng rất không có lương tâm nhìn cô cười khúc khích mãi đến khi mặt cô không thể đỏ hơn nữa hắn mới bước đến xoa đầu cô
“Được rồi bảo bối, em muốn ăn gì nào? “
Hạ Trúc Băng nghiêm túc suy nghĩ sau đó gật gù trả lời
“ Đã đến biển phải ăn hải sản nha”
Ánh mắt Trịnh Dật Thần chứa đầy sự cưng chiều
“Được, gần đây có một quán hải sản rất nổi tiếng vừa ăn lại có thể ngắm cảnh biển. Em đi tắm rửa đi rồi mình cùng đi”
Hạ Trúc Băng hai mắt sáng gỡ liên tục gật đầu. Nhanh chóng lấy từ trong vali ra một bộ đồ sau đó phi thẳng đến phòng tắm
Sau khi Hạ Trúc Băng tắm rửa xong thì Trịnh Dật Thần cũng đã thay bộ quần áo mới. Hắn mặc một chiếc áo màu xanh lam cùng với chiếc quần đùi màu trắng đi kèm theo đó là một đôi dép lê cũng màu trắng. Hạ Trúc Băng chưa từng nghĩ sẽ thấy hắn trong bộ trang phục này, không có những bộ suit đen thường thấy, hắn lại mang vẻ phóng khoáng hơn
Trịnh Dật Thần cũng nhìn Hạ Trúc Băng. Họ không hẹn mà cùng mặc một bộ xanh lam, áo bra màu lam ôm lấy đôi bồng đào đầy đặn của cô, cô quấn quanh eo một cái khăn dài đến mắt cá, nhìn ngay là biết cô nàng định sẽ đi bơi đây mà. Bất quá..... Hắn muốn thử cảm giác cùng cô làm chuyện ấy ngoài bãi biển, hắn từng hình dung ra cô mặc bikini sẽ rất mê người không nghĩ tới vừa nhìn thôi hắn đã muốn bổ nhào đến cô rồi
Ngăn cản ý nghĩ không đứng đắn lại Trịnh Dật Thần mĩm cười đưa tay với cô, Hạ Trúc Băng bước đến đặt tay mình vào đấy. Mười ngón tay đan xen vào nhau cùng tản bộ đến quán ăn gần đó
*******
Hi mọi người.
Ta biết ta đã lâu không đăng chap, nhưng cảm ơn mọi người vẫn luôn ủng hộ ta. Hi vọng mọi người đã có một tết 2020 thật vui vẻ. Dạo gần đây bệnh dịch hoành hành mọi người bảo trọng thân thể nha. Mong mọi người có một năm 2020 thật thuận lợi
Gửi mọi người ngàn sự yêu thương