Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài

Chương 52: Chương 52: Dân chơi




Cô chạy, chạy và chạy. Hết sức rồi. Cô không thể chạy được nữa. Cô thở rất nặng nề.

Hoắc Cảnh Nha chạy theo cô cũng rất mệt.

“ Sao em lại chạy?”

Cô giật mình quay lại đằng sau. Thấy Hoắc Cảnh Nha, bỗng cô không kìm nổi nước mắt, cô chạy tới ôm lấy Hoắc Cảnh Nha

Nước mắt nước mũi chảy, làm ướt đẫm hai vai của Hoắc Cảnh Nha

Cô đặt tay vỗ về Anna

“ Sao tự dưng em lại khóc?”

“ Huhuhuh... Chị ơi... em nhớ mẹ!”

“ Để mai chị đăng báo tìm mẹ giúp em. Đừng khóc nữa.”

Cô lau nước mắt đi.

Hoắc Cảnh Nha bắt đầu lầy lội: “Em đó nha, khóc lóc xong, nước mũi nước miếc làm ướt đẫm cái vai chị rồi.”

Cô nhìn Hoắc Cảnh Nha mà cười ra tiếng. Cô nói: “Chị ơi, hôm nay, em mệt lắm. Chị cho em nghỉ ở nhà nha.”

“ Ừ.”

Bỗng cô nhớ lại ngày sinh nhật. Vậy là ngày mai là ngày sinh nhật của cô (quá khứ) và Hàn Tĩnh Chi và cũng là 23 năm kể từ ngày thành lập khách sạn Hàn thị.

Cô nói: “Chị Nha, đi shopping không?”

Hoắc Cảnh Nha nghe vậy liền ngạc nhiên: “Sao hôm nay lại nổi hứng mời tôi đi shopping vậy?”

Cô cầm tay Hoắc Cảnh Nha vung nhẹ và nũng nịu: “Chị... chị đi với em nha?”

“ Vậy đi!”

Cô và Hoắc Cảnh Nha khoác tay nhau đi tới khu trung tâm thương mại

Ở trung tâm thương mại...

Cô và Hoắc Cảnh Nha đi tới tiệm bán trang sức. Cô bỗng dừng lại.

“ Chị... Mình vào đó đi!”

Hoắc Cảnh Nha ngạc nhiên: “Em có cả một bộ sưu tập nữ trang. Mua gì mà mua lắm thế.”

“ Sắp tới là sinh nhật của một người rất đặc biệt. Em muốn tạo sự bất ngờ cho họ.”

Cô lôi Hoắc Cảnh Nha vào trong cửa hàng nữ trang

“ Kính chào quý khách! Chị muốn mua gì ạ?”

Cô liếc mắt qua đống nữ trang được trưng bày trong tủ kính và hỏi: “Có sợi dây chuyền nào là phiên bản giới hạn không? Lấy cho tôi hai mẫu khác nhau.”

Hoắc Cảnh Nha giật mình: “Em mua cho ai vậy? Chị không đeo đâu...”

Cô nói: “Em có mua cho chị đâu!”

Hoắc Cảnh Nha hụt hẫng, nghĩ bụng: “Trời! Tưởng đâu nó mua cho mình.”

Cô nhân viên lấy ra hai sợi dây chuyền lấp la lấp lánh đặt lên trên bề mặt kính trong suốt khiến hai chiếc vòng càng trở nên sang trọng.

“ Thưa chị, đây là hai mẫu giây chuyền mới nhất ở chỗ em và hai mẫu này là do nhà thiết kế trang sức nổi tiếng làm và hai mẫu này, một bên là thuộc về thương Cartier và một bên thuộc thương hiệu Harry Winston.”

Cô nói: “Lấy cho tôi cả hai!”

Cô nhân viên cứ nghĩ cô sẽ hỏi giá trước.

Cô nhân viên nghĩ bụng: “Không biết người này là ai mà lại mua không hỏi giá. Chắc là giàu lắm đây.”

Cô nhân viên đóng gói hai sợi dây chuyền cẩn thận và đưa cho cô.

“ Dạ, của chị hết năm trăm triệu.”

Cô lấy cái thẻ đen trong túi ra. Cô nhân viên lác mắt, tay cầm thẻ cứ run run. Quẹt thẻ xong, cô nhân viên trả lại thẻ cho cô.

Hoắc Cảnh Nha nói: “Anna, em tính tặng nó cho ai?”

Anna?

Cô nhân viên nghe thấy tên thần tượng của mình, liền mừng rỡ: “Là chị sao? Chị ảnh hậu Anna. Ôi! Em hâm mộ chị lắm. Chị... chị cho em xin chữ ký nha?”

Cô nở một nụ cười thân thiện và ký lên giấy chữ ký của mình và rời đi.

Cô nhân viên kia thích thú cầm lấy tờ giấy Anna vừa ký tên.

“ Ôi! Đúng là ảnh hậu, vừa xinh đẹp mà lại còn giàu có nữa chứ.”

Cô đi tới tiệm quán quần áo và cô cũng chọn chiếc váy đẹp nhất, mắc tiền nhất.

Cô tiếp tục đi đến chỗ bán dày dép mua một đôi dày trị giá 50 triệu

Hoắc Cảnh Nha xách đồ cho cô cảm thấy mệt. Rõ ràng cô nói đi shopping mà lại để cho Hoắc Cảnh Nha cầm đồ.

Cô và Hoắc Cảnh Nha tính tiền xong xuôi. Hai người họ liền bắt taxi đến chỗ bán xe hơi nổi tiếng nhất thành phố.

“ Em đến đây làm gì? Đừng nói em mua xem tặng cho người đó nha?”

“ Chị nghĩ sao vậy? Em mua xe là cho hai chúng ta đi.”

Ông chủ bán xe chạy ra hỏi: “Hai cô mua xe gì ạ?”

Cô nói: “Theo ông trong đống xe này. Cái nào đẹp nhất, sang trọng nhất, mắc tiền nhất. Ông lấy cho tôi một con.”

Hoắc Cảnh Nha và ông chủ sững sờ một lúc. Ông liền chạy vào trong di chuyển một con xe hơi ra

Ông chủ nói: “Thưa cô đây là dòng xe đẹp, sang trọng và mắc tiền của cửa hàng chúng tôi. Theo tôi thì cô rất hợp với chiếc xe này.”

Cô mở cửa xe ngồi thử. Trong xe đúng là mới thật. Ghế êm, tay cầm và dây an toàn chắc chắn. Xe có rất nhiều tính năng ok.

Cô xuống xe và nói: “Lấy cho tôi chiếc này.”

“ Vâng! Để tôi vào làm thủ tục, giấy tờ.”

Sau khi làm thủ tục, giấy tờ chiếc xe xong. Ông chủ đưa cho cô và nói: “Chiếc xe này là Bugatti La Voiture Noire – 12,5 triệu USD. Tôi giảm cho cô...”

Ông chưa nói xong. Cô nói: “Tôi không mặc cả giá thành đâu. Ông tính tiền đi!”

Cô đưa cái thẻ đen cho ông chủ. Ông chủ cầm lấy quẹt và trả lại cô. Cô và Hoắc Cảnh Nha để hết số đồ vừa mua được bỏ vào xe. Cô ngồi lên bên trên và điều khiển xe.

Hai người họ rời khỏi đó.

Hoắc Cảnh Nha thấy hôm nay cô rất lạ, hỏi: “Anna, hôm nay, sao em mua toàn đồ đắt tiền vậy?”

Cô nói: “Mai là sinh nhật của đứa em gái sinh đôi trong quá khứ của em. Tất nhiên là em phải tặng quà to rồi!”

Cô khẽ nhếch mép, trông thật nham hiểm.

Hoắc Cảnh Nha khẽ lắc đầu.

Hai người họ đến trường mẫu giáo đón cô bé Rose.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.