Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài

Chương 58: Chương 58: Được cứu




Dạ Nhạc Doanh liền lấy xe ô tô của cô ta ra đưa bà Cao đi.

...

Ở bệnh viện, họ chạy tới chạy lui để tìm anh.

“ Cô ơi, cho hỏi phòng hồi sức 303 ở đâu vậy ạ?”_ bà Cao lo lắng

“ Dạ ở tầng 3 khu X.”

Dạ Nhạc Doanh và bà Cao vội vã chạy vào thang máy.

Cuối cùng cũng đã đến phòng 303.

Bà Cao và Dạ Nhạc Doanh chạy vào phòng thì thấy anh nằm bất động trên giường

Bà Cao chạy tới: “Ôi! Con ơi, con làm gì mà để vào bệnh viện vậy?”

“ A Cung, anh tỉnh dậy đi. Đừng làm em lo mà...”

Bác sĩ an ủi: “Người nhà bệnh nhân yên tâm đi! Anh ấy chỉ bị thương nhẹ bên ngoài mà thôi.”

“ Vâng! Cảm ơn bác sĩ nhiều ạ. Chồng tôi mà có sao chắc tôi không sống nổi.”

Bác sĩ ngạc nhiên: “Chị là vợ của bệnh nhân sao?”

“ Vâng! Tôi là vợ của anh ấy. Mà anh không biết anh ấy là ai sao mà lại gọi như vậy?”

Bác sĩ ngơ ngác: “Anh ấy là bệnh nhân thì tôi phải gọi vậy thôi!”

Hoắc Cảnh Nha kiêu ngạo: “Anh ấy là Cao Trường Cung. Người có tiếng tăm lừng lẫy trong cái thành phố này. Anh không biết sao?”

Bác sĩ nghe vậy liền nói: “Được chữa bệnh cho Cao tổng, bệnh viện chúng tôi rất hân hạnh. Nhưng... cô là vợ của anh ấy, đã không chăm chút cho chồng mà còn đi kể nể.”

Cô ta tức giận: “Tên bác sĩ này, có tin là trong hôm nay tôi đuổi cổ anh không?”

Bà Cao đang lo lắng cho Cao Trường Cung mà cô ta thì ầm ĩ. Bà nhíu mày, nói: “Doanh Doanh, con đừng làm loạn nữa!”

“ Vâng...”

Bỗng có một bác sĩ nữ sang phòng anh. Nói: “Bác sĩ, bệnh nhân phòng 5 có chuyện rồi!”

“ Tôi biết rồi!”

Nói rồi hai bác sĩ chạy sang phòng cô.

Vì đỡ cho anh nên cô bị thương khá nặng. Thở rất yếu nên phải dùng oxi để thở, máu của cô là máu không đông nên khi bị thương chảy máu rất nhiều, các bác sĩ đã cố gắng tìm máu để truyền cho cô nhưng vì cô là máu hiếm nên không có.

Bác sĩ đau đầu vì điều trị cho cô. Bà than vãn: “Hết cách rồi, bệnh viện chúng ta đã hết loại máu Rh (-). Chỉ còn cách là gọi cho người nhà bệnh nhân.”

“ Vậy thì mau gọi đi!”

“ Ừ!”

Nói rồi một vị bác sĩ lấy điện thoại của cô ra và nói: “Cô ấy khoá mật khẩu rồi!”

Bỗng điện thoại của cô reo: “Ring ring”

“ Chị Hoắc” _ cô bác sĩ đọc hai chữ hiển thị trên điện thoại

Bác sĩ liền bắt máy.

Hoắc Cảnh Nha vội vàng nói: “Anna à, hôm qua đến hôm nay, em đi đâu mà chưa về nhà vậy? Hai đứa dẫn nhau đi đâu đấy? Có biết chị lo lắm không hả? Hôm nay, có biết bao nhiêu show quảng cáo, còn diễn cho cái tên đạo diễn kia nữa. Em có nghe chị nói không vậy, Anna?”

Bác sĩ nói: “Thưa cô, tôi là bác sĩ điều trị cho chủ nhân của chiếc điện thoại này.”

Hoắc Cảnh Nha nghe vậy liền lo lắng: “Sao cơ? Bệnh viện nào? Cô ấy bị sao ạ?”

“ À, trước khi đến bệnh viện, người nhà có ai là thuộc nhóm máu Rh (-) thì đưa đến đây. Cô ấy là nhóm máu hiếm... bệnh viện chúng tôi không có nhóm máu đó để truyền cho cô ấy. Mong cô thông cảm.”

“ Cho tôi hỏi, cô ấy bị sao ạ?”

“ Ừm... theo chúng tôi biết thì có ai đó đã tháo một số động cơ quan trọng trong xe ô tô. Khiến cho khi phanh gấp không thể được. Và cô ấy đã đâm thẳng vào cây, một cái cây to và nhiều gai. Vì lực đâm quá mạnh khiến cây bị đổ. Một cành cây đã rơi trúng cửa kính của xe khiến cả hai bệnh nhân đều bị thương. Bệnh nhân nam thì bị thương ngoài da. Nhưng bệnh nhân nữ thì nặng hơn rất nhiều. Bệnh viện chúng tôi là ZQ. Cô lên tầng 6 khu X phòng 5.”

Hoắc Cảnh Nha đang ở nhà bỗng nghe vậy liền nói: “ Vâng... tôi tới liền...”

Hoắc Cảnh Nha vội nghĩ: “Nhóm máu hiếm... bé Vy... nhưng nó còn quá nhỏ. Sao có thể truyền máu cho Anna được.”

“ Ting toong” _ chuông cổng

Vì cô dán bảng “Tìm người giúp việc” ở cổng nên có người đến xin làm.

Hoắc Cảnh Nha chạy ra thì thấy... Một người phụ nữ mặc áo bà ba. Đội cái nón lá trong thật quê mùa. Đó chính là bà Ba. Hoắc Cảnh Nha chợt có thêm hy vọng cứu sống cho cô.

Hoắc Cảnh Nha chạy ra nói: “Cô đến để xin làm đúng không?”

Bà Ba đáp: “Vâng!”

Cô vội nói: “Có phải cô thuộc nhóm máu Rh (-) đúng không?”

“ Sao cô biết?”_ bà ngơ ngác

Cô năn nỉ: “ Chủ nhà này bị thiếu máu. Nếu không truyền máu sẽ chết. Coi như là cháu xin cô, hãy cứu cô ấy.”

Vì lòng thương người bao la. Bà nói: “Vâng!”

Cô liền đưa bà Ba đến bệnh viện (taxi) lấy máu.

Ở bệnh viện ZQ...

“ Bác sĩ à, tôi đã đưa người đến rồi đây.” _ Hoắc Cảnh Nha

Bác sĩ nói: “Mời bác đi theo con.”

Sau khi làm xét nghiệm, các bác sĩ đã tiến hành lấy máu của bà truyền cho cô.

Sau 2 tiếng đồng hồ...

“ Ưm... tôi đang ở đâu đây?”

Cô tỉnh dậy thấy ánh đèn chói chang ở trên trần nhà chiếu thẳng vào mắt. Cô mơ hồ thấy Hoắc Cảnh Nha và nói: “Chị Hoắc... em đang ở đâu vậy?”

Hoắc Cảnh Nha thấy cô tỉnh dậy, mừng rỡ: “Em tỉnh rồi, em đang ở trong bệnh viện đó.”

Bà Ba thì đang ở trong phòng hồi sức vì hiến máu cho cô.

Hoắc Cảnh Nha nói: “Anna, tại sao em đi đường kiểu gì mà tông vào cây vậy? Mà sao hai người đi chung mà Cao Trường Cung bị nhẹ hơn em?”

Cô ngồi dậy: “Là em đỡ cho anh ấy...”

Hoắc Cảnh Nha hỏi: “Anna, trước đó, em đã gây thù trút oán với ai mà để người ta hại vậy?”

“ Em...”

Cô chợt im lặng và nghĩ bụng: “Là ai kia chứ. Lần này, mình đã chủ quan rồi. Nhất định phải đề phòng cao độ hơn. Nhưng mà trước đó mình chỉ có hâm dọa Hàn Tĩnh Chi... chắc chắn là cô ta làm rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.