Sáng sớm, cô bà Ba đã cất cánh bay sang bên Los Angeles.
Học viện nhạc sĩ
Ở lớp A1
“ Reng reng...” _tiếng chuông vào lớp
Thầy giáo Ngô đứng trước lớp và nói: “Các em! Hôm nay, lớp A1 chúng ta có học sinh mới. Em vào đi!”
Chu Hắc Minh bước vào với khuôn mặt tự tin và điềm đạm: “Chào các bạn! Mình mới đến, mong các bạn giúp đỡ!”
Mọi người lặng thinh không nói gì, khuôn mặt có vẻ như sợ hãi.
Cô lấy làm lạ, quay sang hỏi thầm Cao Trường Phong: “Cao Trường Phong, cái tên họ Chu đó đáng sợ vậy sao?”
Anh nhìn Chu Lê Anh và nói: “ Đúng vậy! Tên đó nổi tiếng là đầu gấu trong trường.”
“ Em ngồi bên cạnh bạn Kiều Tú Nhi nha!” _Thầy giáo chỉ tay vào hoa khôi của lớp A1_ Kiều Tú Nhi
Anh ta nói: “Thầy Ngô, em không muốn ngồi chỗ đó. Thầy có thể cho em ngồi bên cạnh bạn Hàn-Yên-Nhi được không thầy?”
Thầy Ngô nghiêm túc: “Em không có quyền ra lệnh ở đây. Mau về chỗ ngồi của mình đi!”
Anh ta không còn cách nào khác, liền ra chỗ Kiều Tú Nhi.
(Kiều Tú Nhi là con gái lớn họ Kiều. Cô xinh đẹp, tốt bụng và học giỏi. Quan trọng là hôn thê của Hắc Minh. Chỉ là hai người họ chưa biết chuyện đó mà thôi)
Kiều Tú Nhi nở nụ cười thân thiện: “Chào cậu!”
Anh ta không đáp lại, lạnh lùng lấy sách vở ra.
Kiều Tú Nhi khá thất vọng với cách cư xử thô lỗ của anh ta.
Vào giờ ra chơi, Chu Hắc Minh ngồi lên trên bàn của Hàn Yên Nhi và nói: “Hello! Chúng ta lại gặp nhau rồi!”
Nó khiến cô cảm thấy khó chịu, cô tức giận: “Cậu mau đi xuống khỏi bàn của tôi ngay!”
Anh ta đi xuống và cười gian, giọng khiêu khích: “Làm gì mà căng vậy? Chỉ đùa một chút thôi mà!”
Cô chỉ chăm chú viết bài: “Nhưng tôi không thích đùa kiểu vậy. Cậu mau biến đi để cho tôi học!”
Anh ta giựt lấy quyển vở cô đang viết và nói: “Học học học, cậu không quan tâm đến tôi sao?”
Cô tức giận: “Đúng đó! Cậu là ai mà tôi phải quan tâm. Mau trả đây!”
Cao Trường Phong từ phía sau lấy lại quyển vở, đưa cho Yên Nhi và nói: “Cô ấy không muốn nói chuyện với cậu là không muốn. Cậu nghĩ mình là ai mà dám ức hiếp người khác. Mau tránh xa cậu ấy ra!”
Hắc Minh tức giận: “Mày biết gì mà nói. Mày là ai mà dám làm vậy?”
Cao Trường Phong nhìn anh ta bằng con mắt đáng sợ khiến cho anh ta cảm thấy run sợ.
“ Mày đang chửi nhầm người rồi đó!” _ Cao Trường Phong lườm
Thầy Ngô được ai đó nói chuyện Cao Trường Phong và Chu Hắc Minh đánh nhau.
Thầy Ngô vào lớp, tức giận: “Hai người muốn đấm đá nhau thì ra ngoài. Đây là cái lớp chứ không phải cái chợ mà hai người tự tiện như vậy!”
Cao Trường Phong và Chu Hắc Minh nhìn mặt nhau và tức giận quay trở về chỗ ngồi.
Hết giờ ra chơi, mọi người bắt đầu trở về chỗ ngồi.
Trong giờ học nhạc cụ, Chu Hắc Minh không ngừng phá quấy Yên Nhi để cho cô để ý anh ta. Nhưng cô mặc kệ. Vẫn say sưa đánh piano, guitar, thổi sáo,...
Giờ học đã kết thúc, Cao Trường Phong đưa Yên Nhi về nhà. Hắc Minh lái xe motor chặn trước đầu xe.
Cao Trường Phong ra khỏi xe và t ức giận nắm lấy cổ áo của Lê Anh: “Mày bị điên sao?”
Anh ta gạt tay ra: “Mày mau biến đi! Nếu không đừng trách!”
Hai người họ đè nhau ra đánh. Cô chẳng biết phải làm sao liền gọi ngay cho thầy Ngô: “Thầy... thầy đến ngã ba đi, có đánh nhau!”
Thầy Ngô liền cúp máy. Phóng xe máy đến hiện trường. Thầy ngăn cản hai người đánh nhau và tức giận: “Hai người... Thứ hai, hai người lên văn phòng gặp tôi. Còn hôm nay, quay về nhà và viết bản tường trình. Hôm đó, nộp cho tôi!”
Cô mở cửa xe và nói với thầy Ngô: “Thầy, thầy đưa em về nhà với! Em không muốn đi với hai kẻ côn đồ này!”
“ Cậu...” _ Cao Trường Phong và Chu Hắc Minh đồng thanh
Thầy Ngô quay sang nói với Cao Trường Phong: “Cậu mang xe lăn về cho Yên Nhi. Để tôi đưa con bé về.”
Thầy Ngô mở cửa xe, bế cô lên xe và đưa cô về nhà.
Về tới chung cư lại gặp bác sĩ điều trị cho cô _bác sĩ Vương. (Không biết hôm nay là ngày gì mà nhiều người tranh dành cô quá)
Bác sĩ Vương nhìn thấy thầy Ngô đang bế cô. Anh nói: “Tôi có mang thuốc đến cho cô. Mai, tám giờ sáng, tôi sẽ đến đón cô!”
Nói rồi anh đi về (anh ghen đó).
Thầy Ngô đặt cô xuống, bấm chuông cửa. Bà Ba ra mở cửa liền đỡ cô vào nhà và cảm ơn thầy Ngô.
Thật ra thì cô cũng đã có thể đứng được rồi chứ đi thì không chắc chắn cho lắm.
Buổi tối, Cao Trường Phong mang xe lăn đến cho cô.
“ Con chào cô!” _Cao Trường Phong lễ phép
“ Con vào nhà đi!” _bà Ba mở cửa cho anh
Yên Nhi đang ngồi sáng tác thì anh gõ cửa. Cô nói anh vào phòng. Anh mang xe lăn cho cô. Cô nói: “Tôi không cần đến nó nữa đâu! Mai là ngày nghỉ. Cậu mang cái xe này đến bệnh viện cho người khuyết tật nói là tôi tặng!”
Cao Trường Phong thắc mắc: “Thật sự cậu muốn như vậy sao? Chân cậu...”
Cô cười: “Tôi đi được mà!”
Nghe vậy anh cũng yên tâm.
Ở sân bay...
“ Cao tổng đến nơi rồi!”
Cao Trường Cung đến Los Angeles để nghỉ ngơi, thư giãn mấy ngày.
“ Đưa tôi về khách sạn gần đây nhất!”