Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1508: Chương 1508: Thật sự như thần tiên giáng trần (2)




"Hơn nữa nếu lúc đó ông ta không dẫn người chạy tới cứu viện thì tôi không biết mình phải chịu tra tấn thế nào." Năm đó Ông Viên cũng tận mắt nhìn thấy bạn của mình đã chịu tra tấn thế nào, đó là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Nếu người Quỷ Vực Chi Thành không chạy đến kịp thì ông ta sẽ chịu tra tấn như thế, hiện tại ông ta nhớ lại tình hình lúc đó thì cảm thấy rùng mình.

"Được rồi, dù sao ông cũng đã hẹn với người ta, cũng không thể đổi ngày khác." Mặc dù lúc đó Bà Viên không tận mắt nhìn thấy, sau đó bà ta nghe Ông Viên kể lại thì trong lòng cũng run sợ, cho dù nói thế nào thì lúc trước người Quỷ Vực Chi Thành đã cứu chồng bà ta, bà ta cũng không phải là người không biết ơn.

Chẳng qua gần đây Quỷ Vực Chi Thành làm những chuyện đó với nhà họ Đường nên bà ta không nhịn được lo lắng.

Hiện tại hai bên đã hẹn gặp, lại là ân nhân cứu mạng, vì vậy cũng không dễ từ chối, chỉ hy vọng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành thật sự không có mục đích xấu gì.

"Vậy bữa tiệc tối nay có cần dời qua ngày khác không?" Bà Viên vẫn có chút không yên tâm, nhất là tối nay người nhà họ Đường sẽ đến, hơn nữa bà cụ Đường nói tối nay sẽ đưa cô cả nhà họ Đường và hai bé cưng đến đây.

Bà Viên đã sớm nghe chuyện hai bé cưng nhà họ Đường, nhưng vẫn chưa gặp qua, bà Viên vô cùng mong chờ.

Nhưng bởi vì bà ta biết hai bé cưng nhà họ Đường sẽ tới nên phải cẩn thận hơn.

"Không cần đâu, Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành là ai chứ, bà cảm thấy ông ta sẽ luôn ở nhà chúng ta, đợi đến bữa tiệc tối nay sao? Bà nghĩ nhiều rồi, đó là chuyện không thể nào." Ông Viên không nhịn được cười, Ông Viên cũng không dám nghĩ đến chuyện đó, vốn là chuyện không thể nào.

Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành hiếm khi xuất hiện, nghe nói số người bên ngoài gặp được Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chỉ đếm trên đầu ngón tay, bình thường có vô số người muốn mời Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, nhưng không có ai mời được.

Nghe nói tính cách của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành rất lạnh nhạt, bình thường không qua lại với người ngoài, nghe nói mấy năm nay cho dù người của Quỷ Vực Chi Thành nhìn thấy Thành chủ của mình cũng ngày càng ít.

Cho nên Ông Viên không nghĩ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành sẽ ở lâu trong Viên phủ.

Ông Viên nghĩ cho dù lý do Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đến đây là gì thì chắc chắn nói xong cũng sẽ lập tức rời đi.

Đương nhiên Ông Viên cũng thấy người ngay thẳng như Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành sẽ không có mục đích đen tối gì, cho nên Ông Viên cũng không quá lo lắng.

Bà Viên nghe ông ta nói vậy thì không nói thêm nữa, bà ta vẫn tin tưởng suy đoán của chồng mình, dù sao người có thể ngồi ở địa vị này thì ánh mắt nhìn người không thể sai được.

"Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành có nói mấy giờ sẽ đến đây không? Tôi có cần chuẩn bị gì không?" Bà Viên tin tưởng chồng mình nên không nghĩ nhiều nữa, mà nghĩ cách tiếp đón vị khách quý này thế nào.

Không phải chỉ là khách quý sao? Người ta không chỉ là Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, càng quan trọng hơn là ân nhân cứu mạng của bọn họ.

"Quản gia kia không nói thời gian cụ thể, tôi cũng không hỏi nhiều, cho nên tôi định trưa nay không ra ngoài mà chờ ở nhà, có cần chuẩn bị gì không à? Nói thật tôi cũng không biết phải chuẩn bị gì, đó là Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, sợ là chúng ta có chuẩn bị thế nào cũng chưa chắc lọt vào mắt người ta, không phải nói người ta xem thường, nhưng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành có kiến thức sâu rộng, cho nên bà cứ xem rồi chuẩn bị." Bình thường Ông Viên cũng không quan tâm những việc này, hôm nay nếu không phải vị khách này quá đặc biệt, Ông Viên vốn sẽ không nhắc tới chuyện này.

Bà Viên nghe được ông ta nói thì lập tức cảm thấy áp lực nặng như núi, không nhịn được thở dài một hơi: "Ông vừa nói vậy làm cho tôi cảm giác lo lắng, rốt cuộc Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành là người thế nào?"

"Lúc đó tôi chỉ mơ màng nhìn ông ta một cái..." Ông Viên suy nghĩ, sau đó chỉ nói hai câu: "Thần tiên giáng trần, có một không hai!!"

Lúc Ông Viên nhìn Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành thì trong đầu xuất hiện suy nghĩ này đầu tiên, chuyện xảy ra hơn hai mươi năm, Ông Viên nhớ lại thì vẫn có suy nghĩ này.

"Có phải hôm nay tôi cũng có thể mở mang kiến thức biết được thần tiên là như thế nào đúng không?" Bà Viên không nhịn được cười, xem thường cách nói của Ông Viên: "Tôi thấy lúc đó ông đang nằm mơ thì có."

"Chắc chắn là không phải, mặc dù lúc đó tôi có chút mơ màng, nhưng tôi thật sự nhìn thấy, nếu bà không tin thì chiều nay gặp được rồi sẽ biết." Ông Viên có chút không phục.

"Chuyện đó xảy ra hai mươi bảy năm trước, khi đó ông ta hai mươi mấy tuổi, cho dù lúc đó ông ta như thần tiên giáng trần thì hiện tại cũng hơn năm mươi tuổi rồi, dù không biến thành ông già thì phong thái cũng không thể bằng được năm đó đúng không?" Bà Viên không phải cố ý tranh cãi với ông ta, nhưng việc nào ra việc đó.

Ông Viên không nói nữa, chuyện xảy ra hai mươi bảy năm trước, ông ta thật sự không thể đảm bảo, dù sao năm đó ông ta cũng là một chàng trai thanh tú, nhưng hiện tại mái tóc hoa râm, biến thành một ông già.

Có lẽ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành và ông ta tầm tuổi nhau, Ông Viên nghĩ lại dáng vẻ của mình hiện tại thì khóe môi đột nhiên mím chặt, không nói gì nữa.

Thời gian làm cho người ta già đi, không ai có thể ngăn được thời gian.

Bà Viên nhìn dáng vẻ của ông ta thì không nhịn được cười cười, nỗi lo lắng cũng biến mất không ít.

Người tới là khách quý, bọn họ chỉ cần có lòng là được, nếu lần này Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đến có chuyện gì, với điều kiện không vi phạm đến nguyên tắc và lương tâm thì bọn họ nhất định sẽ làm được, bà Viên cảm thấy như vậy là được rồi.

Bà Viên đi sắp xếp, Ông Viên vẫn luôn chờ ở trong thư phòng, hơn ba giờ chiều, cuối cùng khách quý cũng tới.

Ông Viên vừa nhận được tin tức thì nhanh chóng đi xuống lầu, tự mình đi ra ngoài đón tiếp, Ông Viên nhìn thấy người đi bên cạnh quản gia thì giật mình, tâm trạng nhất thời có chút phức tạp.

Thời gian làm cho người ta già đi, không ai trốn thoát, nhưng vì sao người này lại không già đi.

Ông Viên cảm giác người của hai mươi bảy năm trước và người trước mắt này không khác nhau là bao.

Hiện tại ông ta thành ông già, nhưng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành vẫn có một không hai, thần tiên giáng trần.

Hơn nữa so với hai mươi bảy năm trước thì có thêm sự chững chạc.

Quả nhiên người so với người làm cho người ta tức đến chết.

"Thành chủ?!" Ông Viên hoảng sợ run rẩy gọi một tiếng, trong giọng nói mang theo quá nhiều cảm xúc phức tạp, ông ta chắc chắn người trước mắt này là Thành chủ đã cứu mình năm đó, bởi vì không có sự thay đổi lớn, cho nên liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra được.

Sở dĩ Ông Viên kinh ngạc, mang theo chút nghi vấn là vì không thể tin được vì sao qua hai mươi bảy năm Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành lại không thay đổi nhiều.

"Vâng, đây là Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi." Quản gia Trọng đi bên cạnh Trương Minh Hoàng lập tức giới thiệu.

Bà Viên đi theo cũng nhìn đến ngây người, lúc trước bà ta nghe Ông Viên nói Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành như thần tiên giáng trần thì không tin được, bà Viên cảm thấy ai cũng là người, cho dù đẹp một chút cũng không thể chênh lệch nhiều như vậy, làm sao có thể là thần tiên giáng trần.

Nhưng hiện tại Bà Viên nhìn thấy người thật thì cảm thấy lời miêu tả của Ông Viên còn rất khiêm tốn.

Nếu bà Viên không tận mắt nhìn thấy thì không tin trên đời này còn có người như vậy...

Bà Viên nhất thời thật sự không nghĩ ra được từ nào có thể miêu tả người trước mắt này.

Bà Viên nghĩ người trước mắt này và chồng cũng chỉ tầm tuổi nhau, nhất thời càng không biết nói gì.

Người này ăn quả thần gì lại không già vậy?!

Nếu chồng mình chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra, nếu người ta không tự mình giới thiệu thân phận, bà Viên còn nghi ngờ người trước mắt là con cháu của Quỷ Vực Chi Thành.

Người này thật sự không giống như hơn năm mươi tuổi, rốt cuộc chăm sóc bản thân thế nào vậy?

Bà ta có thể hỏi Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành cách chăm sóc bản thân được không?

Bà Viên đang suy nghĩ trên trời dưới biển thì Ông Viên đã lấy lại tinh thần: "Thành chủ, mời..."

Khách quý đã tới, cũng không thể để người ta đứng ở đây được, mặc dù Ông Viên biết Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành rất bận rộn, nhưng cũng phải mời người ta vào thư phòng, có chuyện gì thì từ từ nói.

Tuy rằng Ông Viên biết Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không thể nào nhờ vả mình, nhưng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đột nhiên đến thăm hỏi thì chắc chắn là có chuyện.

Nhưng không biết rốt cuộc là chuyện gì?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.