Vẻ mặt cô nhăn nhó khi vừa tỉnh giấc, cô chậm rãi chóng tay ngồi dậy, trên cơ thể đầy những vết đỏ của tối hôm qua để lại, cô đưa chân bước xuống giường, bước đến tủ lấy chiếc váy xòe màu đen dài đến khủy chân, mái tóc xoăn đen óng ả kèm theo cái băng đô màu đen tăng thêm vẻ đẹp cho cô, những cô người làm đang miệt mài làm bữa sáng cho cô, chẳng cô xuống cô chậm rãi bước vào kéo ghế đen cái váy dịu dàng ngồi xuống nói.
“Mấy chị đang làm gì thế”
“Ơ, thiếu phu nhân cô xuống khi nào thế ạ, cô,cô ổn không ạ”
Mấy cô người làm nhìn xung quanh cô vài giây mới nói, cô thở dài nhắm nhẹ đôi mắt lắc đầu nói.
“Tôi khó chịu”
Nghe cô nói, mấy cô người làm liền chạy đến, người xoa đầu, người bóp tay nhìn cô nói.
“Thiếu phu nhân cô đỡ hơn chưa, cô muốn ăn gì tôi làm cho cô”
“Thật không, tôi muốn ăn sủi cảo, đậu hũ thối, hoành thánh, kẹo hồ lô, thịt nước,,,“
Những cô vừa nói khiến mấy cô người làm nghe liền nhìn nhau vài giây rồi lại nhìn cô nói.
“Thiếu, thiếu phu nhân cô, cô chắc là ăn những thứ này không”
Câu nói người làm vừa xong, cô liền gặt đầu chẳng do dự.
*Tần Thị*
Kiều Thanh Thanh chẳng biết xấu hổ mà mò đến tận công ty Tần Sở An, cô mặc váy ôm đỏ, xỏa mái tóc dài, tạo thêm phần quyến rũ cho cô, cô nghênh cao mặt mà đi vào công ty, bước đến quầy tiếp tân gỡ cái kính đang đeo trên khuôn mặt xuống nói.
“Tần Sở An đang ở đâu”
“Cho hỏi, cô có hẹn trước không ạ”
Câu nói của cô nhân viên làm Kiều Thanh Thanh đột nhiên tức giận, đập mạnh tay xuống quầy quát lớn.
“Tôi mà phải hẹn trước sao, mấy cô không cho tôi vào thì Sở An sẽ đuổi việc các cô đấy”
Cô nhân viên đưa mắt hoảng hốt nhìn cô vài giây rồi đưa tay hướng thang máy cúi đầu trước cô nói.
“Chủ Tịch đang ở trong phòng ạ”
Cô đứng trước cửa phòng anh, chỉnh chu đàng hoàng mới đưa tay đẩy cửa bước vào, anh mãi mê làm việc chẳng để ý đến cô, cô nhẹ nhàng nói.
“Anh Sở An”
Chỉ nói một câu chưa xong thì bị anh ngất ngang lời nói.
“Để trên bàn đi, khi tôi xem qua rồi sẽ kí vào”
“Xem ra, anh mê công việc thật đấy”
Bàn tay đang đánh máy liền dừng lại, đôi lông mày bỗng dưng nhíu lại, anh chậm rãi đưa mắt nhìn lên, liền bặc cười nhìn Kiều Thanh Thanh nói.
“Đại tiểu thư hôm nay, đến tận công ty tôi để làm gì thế hả “
“Em chỉ muốn mời anh đến buổi tiệc sinh nhật của em”
Những lời cô thốt ra, anh liền liếc ánh mắt nhìn cô rồi bặc cười, đứng lên chỉnh lại bộ com lê vừa bước đi vừa nói.
“Đại Tiểu thư thật có lòng đến tận đây, mời cô ngồi”
Anh bước đến máu pha cà phê, pha một ly cằm trên tay, rồi chậm rãi bước đến cái bàn đặt nhẹ ly cà phê trước mặt cô nhẹ cười ngồi xuống nói gì.
“Cô uống đi”
“Anh Sở An,anh nhớ đến đấy”
Ánh mắt lạnh lùng của anh chậm rãi liếc nhìn cô vài giây rồi lại nhẹ cười nói.
“Được tôi sẽ đến “
“Anh Sở An, em sẽ đợi anh vào tối nay”
Anh đột nhiên đứng lên, đi thẳng lại bàn làm việc ngồi im lặng vài giây nói.
“Được thôi”
Anh chỉ nói một câu lại cắm đầu vào tiếp công việc, cô nhanh đứng lên nâng cặp ra về, cô vừa ra khỏi tay đang đánh máy liền dừng lại nói.
“Hạn Hạo”
Một chàng trai với bộ com lê đen chỉnh tề liền chạy vào, cúi người trước mặt anh, anh liền nói.
“Từ khi nào công ty lại cho người lạ vào thế hả, và tôi không muốn người lạ vào công ty cậu rõ chưa, cậu hãy giải quyết ổn thỏa cho tôi, nếu còn xảy ra thì cậu đừng trách tôi đấy”
“Dạ chủ tịch”
*Tần Gia”
Cô ngồi tựa vào ghế tay xoa xoa bụng, anh vừa bước vào liền nắm tay cô kéo lên phòng, cô hét lên khi thấy anh đang lôi cô.
“Anh làm gì thế, thả tôi ra đi”
“Thay đồ đi”
Anh kéo cô vào phòng, đóng chặt cửa lại, tay khoanh trước ngực mà nghênh ngang nói với cô, cô không biết anh bảo cô thay đồ là ý gì liền đưa hai tay ôm chặt vai nhẹ đưa mắt nhìn anh nói.
“Thay, thay đồ anh định làm gì tôi hả”
“Mau thay đồ đi, tôi chẳng hứng thú với cô đâu, nhanh đi trễ giờ của tôi, tôi phạt cô đấy”
Cô nghe những lời anh nói liền thả hai tay xuống, gặt nhẹ đầu xoay người bước đến tủ đồ lấy chiếc váy dạ hội xanh lam lợt lấp lánh ánh kim tuyến mà thay vào, cô xõa mái tóc đen óng của mình ra, trang điểm nhẹ nhàng khiến anh nhìn liền ngơ người, cô bước đến lay nhẹ tay anh nói.
“Tôi xong rồi”
(Xem ra, đồ ngốc này ăn diện vào trong đẹp đấy)
“Tôi xong rồi”
Cô thấy anh cứ đứng ngơ ra mà nhìn cô mãi,cô lây nhẹ tay anh nói, anh liền hoảng hốt mà nhanh xoay người đi xuống xe, cô thì hai tay nắm lấy cái váy dạ hội mà chạy theo anh vào xe, không khí trong xe yên lặng đến buổi tiệc, chiếc xe ô tô vừa ngừng lại cô liền đưa mắt nhìn ngạc nhiên nói.
“Đây, đây là nhà tôi mà”
Anh chẳng quan tâm đến cô nói, mà nhanh bước xuống chỉnh sửa lại bộ com lê màu đỏ đang mặc trên cở thể, Kiều Thanh Thanh vừa thấy anh liền bỏ ly rượu đang cằm trên tay xuống bàn,nhẹ cười, tay nắm kéo nhẹ cái váy kim tuyến trắng hở lưng cô đưa chân bước được một bước liền dừng lại, đôi mắt trừng to hoảng hốt nhìn về hướng anh nói.
“Kiều Ân Ân”