Nếu đã nói định mệnh thì không thể nào tránh khỏi. Đôi lúc thầm thích một ai đó thì một việc dù rất nhỏ nhặt nhưng với tôi Nó rất lớn lao và ý nghĩa . Như cái kiểu chúng ta có duyên không phận với nhau vậy .
Hôm nay có tiết thể dục chúng tôi đi trái buổi , bài thể dục giữa nam và nữ khác nhau nên thầy chia thành 2 lớp .
Lớp nam học trước nên tụi con gái chúng tôi ngồi ngắm , hôm nay cậu đeo thêm một cặp kính , Nhìn còn đẹp trai hơn thường ngày nữa.
Cái đẩy hông của cậu ấy rất đẹp trong lúc ngồi nhìn tôi lại suy nghĩ nhiều thứ viển vông Giữa tôi với cậu .
Trời ạ công nhận lúc này ta thật đen tối biết chừng nào ?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~•••••~~~~~~~~~~~~
- đồng phục đâu , ăn mặc cái kiểu gì thế này !
- đồng phục chưa kịp khô , chúng nó ước ht rồi .
- Cô hiểu rồi !
Chủ nhiệm quay mặt đi tôi đâu sẽ nghĩ chỉ cần một lời biện minh đơn giản mà cô lại trôi qua như vậy . Tôi còn rất muốn nói thêm nhiều hơn thế nữa , có lẽ nó đã đủ cho một kẻ như tôi .
Vừa thấy bà cô rời khỏi đó mấy đứa bạn kéo xuống hỏi chuyện , tôi kể lễ đủ thứ từ việc này rồi lại việc nọ . Giống như tôi đang cố giải thích cho họ hiểu . Có nhiều lúc tôi tự thấy mình thật ngu ngốc làm sao ?
Các quan hệ giữa tôi với cậu nó đơn giản chỉ là tình bạn bè. Dai dẳng , kéo dài cho đến cuối năm học . Cái thời điểm thi tuyển sinh .
Cậu tuyên bố quen con Nhi lớp cạnh bên , tôi chưa tin đến khi cái áo khoác cậu choàng qua người nó và cái nắm tay thân mật của hai người . Nói giống như Dấu Chấm Hết cho một câu chuyện đi đến phần kết thúc .
Đau
Tôi đau lắm chứ tôi cảm giác rất khó chịu. Nếu nói bằng lời tôi không bọc tả được hết . Những giọt nước mắt ướt đẫm đôi hàng mi Lăng dài Rơi Xuống .
Trong một chiều hoàng hôn buông xuống .