Sau khi đến bệnh viện lấy giấy tờ xác
minh, đầu tiên Chu Minh Xa giải quyết vấn đề hộ khẩu cho Chu Thiến, làm
chứng minh thư cho Chu Thiến. Bởi vì ông thấy tên Tần Tiểu Thiến cũng có một chữ Thiến nên đơn giản cứ gọi cô là Chu Thiến, như vậy cô cũng có
vẻ quen. Mà ông lại có cảm giác như Thiến Thiến vẫn còn bên cạnh mình.
Chu Thiến cũng đang có ý này, có thể dùng lại tên cũ thì chẳng còn gì
tốt hơn nữa. Thay tên mới lại phải thích ứng lại lần nữa, rất phiền hà
Chu Thiến ở nhà một tháng, trong tháng
này, ngày nào cô cũng ở bên cha, cùng cha tập thể dục, mua đồ ăn, tản
bộ, thăm người thân, cảm nhận hơi ấm gia đình, trong lòng rất vui mừng.
Mà Chu Minh Xa càng ngày càng thấy, đứa con gái này giống hệt Thiến
Thiến còn nhỏ, cẩn thận, rất có chủ kiến, tính tình nhìn thì nhu hòa
nhưng thực ra lại rất cứng cỏi, lòng càng thêm vui mừng
Lý Mai thấy mọi chuyện đã định, hơn nữa
cô gái này cũng rất thức thời, không phải là người sẽ gây phiền toái cho mình. Hơn nữa, từ sau khi cô đến, tinh thần Chu Minh Xa quả thực khá
lên rất nhiều, sắc mặt cũng trở nên hồng nhuận nên thái độ với Chu Thiến cũng trở nên dễ chịu hơn. Chỉ là lòng vẫn canh cánh chuyện phải chia
đôi tài sản cho Chu Thiến. Nhưng bà nghĩ, giờ nói chuyện này còn sớm,
tương lai thế nào cũng khó nói, không cần thiết phải đem chuyện mơ hồ
này ra cãi cọ với Chu Minh Xa nên bề ngoài vẫn rất hòa nhã với Chu
Thiến. Đông Đông cũng rất quan tâm cô, lúc rảnh thì sẽ nói chuyện phiếm
với cô, rất lo cô không thích ứng được hoặc thấy cô đơn. Mà Chu Thiến
phát hiện Đông Đông ngoài tính tình rất tốt mà thành tích học cũng tốt.
Nghe Lý Mai nói, thầy cô trong trường nói Đông Đông có thể thi vào
trường đại học trọng điểm trong nước thật khiến Chu Thiến nhìn cậu bằng
cặp mắt khác.
Tóm lại, trong một tháng này, Chu Thiến
đã cảm nhận được sự ấm áp của gia đình. Bởi vì được chăm sóc tốt mà cơ
thể vốn gầy gò của Chu Thiến dần trở nên đầy đặn, làn da cũng dần trắng
nõn, tỏa ra sức hút của thanh xuân. Chu Thiến còn nghĩ mình phải cố công mà chăm sóc lại bản thân cho đẹp một chút, cắt tóc mái để che đi trái
cao rộng, như vậy cũng khiến đôi mắt to tròn của cô càng thêm nổi bật.
Mũi cô hơi tròn, môi cũng rộng, đường cong ở cằm cũng ổn nên lúc cười
trông rất xinh
Nói tóm lại, Chu Thiến hiện giờ tuy không xinh đẹp được như Tống Thiệu Lâm nhưng lại có vẻ thoải mái, thu hút,
nhìn một lần lại muốn nhìn hai lần, ba lần…
Nhưng càng lúc Chu Thiến càng nhớ Hi Thành, càng muốn được nhìn mặt con một lần. Nghĩ, chắc cũng đến lúc tìm bọn họ rồi
Hôm nay, cô gặp cha rồi nói:
- Cha, con muốn đến thành phố B, con có bạn làm việc ở đó, cô ấy giới thiệu việc làm cho con, con muốn đến đó
Chu Minh Xa vừa nghe thấy là thành phố B thì nhăn mặt, lập tức phản đối:
- Không được, con thân con gái đi xa thế làm gì, lúc trước chị con ở bên ngoài không tự chăm sóc được nên mới xảy ra chuyện, cha không thể để con đến đó. Con muốn làm việc thì
tìm việc trong thành phố là được rồi, không cần phải đi đâu xa hết, đừng có đi đâu xa cả!
Chu Thiến hoàn toàn có thể hiểu được cảm
giác của cha, đổi lại là công việc không thì nhất định cô sẽ để ý đến
cảm nhận của cha nhưng chuyện này thế nào cô cũng phải đi. Nhưng lại
không thể nói thật, Chu Thiến nát óc mới nghĩ ra được một lý do
- Thú thật, con vẫn rất muốn đến đó làm, con đã hẹn với bạn rồi, con rất muốn đi…
Nơi đó có người cô vô cùng quan tâm, dù chết cũng không thể buông tay
Chu Minh Xa nhìn con gái, lúc này có mím
chặt môi, ánh mắt đầy kiên định, giống hệt khi Thiến Thiến 19 tuổi đòi
đến thành phố B làm việc. Mỗi khi Thiến Thiến tỏ thái độ này thì chứng
tỏ rằng con bé đã hạ quyết tâm, nhất định sẽ không thay đổi, đứa con gái mất rồi tìm lại được trước mặt này, thật sự giống Thiến Thiến như đúc
Chu Thiến thấy cha mãi không nói thì không khỏi có chút sốt ruột, nói:
- Cha ơi, cha yên tâm, con nhất
định sẽ chăm sóc mình cẩn thận, con sẽ không sao đâu. Nơi đó có giấc mơ, có hi vọng của con, con rất muốn đi!
Chu Minh Xa khẽ thở dài, thôi, con gái đã lớn rồi, con bé có cuộc sống nó muốn, làm cha mẹ sao cứ ngăn cản mãi được.
- Được rồi, nếu con đã quyết thế
thì con đi thôi! Nhưng đến đó, ổn định chỗ ở rồi thì phải đưa địa chỉ,
số điện thoại báo lại, đừng để cha lo lắng
Chu Thiến vô cùng vui mừng, cô nhào vào lòng cha:
- Cha ơi, cảm ơn cha ủng hộ! Cha yên tâm, tuần nào con cũng sẽ gọi điện về, nhất định không để mọi người lo lắng
Chuyện quyết định như thế. Lý Mai thấy
Chu Thiến muốn đi thì đương nhiên vui vẻ, nghĩ, tốt nhất ở bên ngoài tìm được đối tượng kết hôn, trong nhà cho chút của hồi môn, về phần… Lý Mai mừng thầm, nhìn Chu Thiến cũng vui vẻ hơn, còn nhiệt tình thu dọn hành
lý cho cô
Đông Đông biết chị sẽ đi, ban đầu còn không nỡ, sau nghe chị muốn đến thành phố B thì lén nói với cô:
- Chị ạ, chị đi trước, có lẽ tháng 6 em sẽ đến đó
Lúc này Chu Thiến mới nhớ, Đông Đông muốn thi vào trường ở thành phố B, nghĩ chẳng lâu nữa là chị em được gặp lại thì lòng cũng rất vui
Chuẩn bị mấy ngày, lúc gần đi, Chu Minh Xa đưa cho Chu Thiến một cuốn sổ tiết kiệm và một tập tiền
- Tiền lẻ này con tiêu mà đi
đường, trong sổ tiết kiệm có năm vạn, chuẩn bị cho mọi chuyện. Ở bên
ngoài sống cho thoải mái, ăn uống cẩn thận, đừng để bị người coi thường, có gì tủi thân cứ gọi về nói cho cha
Trên tay cha có chút chai sần, cọ lên tay Chu Thiến nhưng Chu Thiến lại chẳng hề thấy khó chịu, ngược lại lại
thấy bàn tay to thô ráp đó thật ấm áp, an toàn.
Lúc trước, cô vẫn do dự, muốn xin cha
tiền nhưng lại không dám, vậy mà chưa đợi cô mở miệng thì cha đã đưa cho cô. Thì ra những người thật lòng quan tâm đến bạn sẽ chẳng cần bạn nói
mà cũng biết được bạn cần gì, không cần bạn cúi đầu nhỏ giọng nhờ vả
cũng sẽ đưa thứ bạn muốn đến trước mặt.
Mắt Chu Thiến đỏ lên, suýt thì òa khóc
Sao cô may mắn như vậy? Có được người cha quan tâm mình như thế
Ngày đi, cả nhà tiễn cô đến nhà ga. Chu Minh Xa cứ dặn dò mãi như thể không thể yên tâm. Đông Đông bèn đùa:
- Cha, hay là cha đi cùng chị luôn cũng được
Ai ngờ Chu Minh Xa lại tán đồng:
- Đúng thế, cha có thể đưa Thiến Thiến đến thành phố B, nhìn nó ổn định rồi trở về
Nghe thế thì Chu Thiến vội xua tay liên tục, cô đâu thể đưa cha đến Triệu gia được. Bây giờ còn chưa được.
- Không cần đâu, cha à, con lớn thế này rồi, cha cứ yên tâm đi!
Lý Mai cũng nói:
- Dù sao mấy tháng nữa Đông Đông
cũng đến thành phố B, đến lúc đó chúng ta đưa Đông Đông đi, tiện thể
thăm Thiến Thiến là được rồi mà!
Chu Minh Xa nghĩ thấy cũng đúng nên cũng không kiên trì thêm
Mãi đến khi tàu chuyển bánh, Chu Thiến nhìn qua cửa sổ vẫn còn thấy cha và Đông Đông vẫy tay với cô
Xuống xe, Chu Thiến đi taxi đến biệt thự Triệu gia, giờ cô chỉ muốn về, hận không thể lập tức được gặp Hi Thành và con
Chu Thiến nhìn quang cảnh bên ngoài qua
cửa kính xe, lòng thầm giật mình, chỉ hai năm mà thành phố B đã thay đổi nhiều như vậy. Chu Thiến cảm thấy có chút bất an, hai năm, cũng không
phải là ngắn…
Biệt thự Triệu gia càng lúc càng gần, tim Chu Thiến cũng đập càng lúc càng mạnh, vô cùng lo lắng mà cũng không
biết là lo lắng vì cái gì
Chu Thiến thanh toán tiền xe, xuống xe,
kéo vali đi đến cổng lớn Triệu gia. Vẫn là cánh cổng sắt quen thuộc đó,
nhìn qua song sắt, biệt thự Triệu gia vẫn hoa mỹ như vậy, những thảm cỏ
vẫn xanh mướt như vậy. Đứng từ đây, thậm chí cô còn có thể nhìn thấy ban công phòng của bọn họ, trên ban công vẫn còn những bồn hoa cô từng
trồng
Dường như mọi thứ vẫn không thay đổi, Chu Thiến kích động nắm lấy song sắt
Trước kia, chỉ cần cô vừa đến thì cổng
lớn sẽ tự động mở ra nhưng bây giờ cánh cổng sắt đóng kín ngăn cách cô
bên ngoài. Biệt thự Triệu gia tuy rằng đến được nhưng khó mà vào
- Này, cô là ai, đến đây làm gì? Đây là nhà riêng, không phải chỗ để thăm thú gì đâu! Mau đi đi!
Đột nhiên một người xa lạ đứng ở cửa bảo vệ quát cô
Chu Thiến nhìn anh ta, đó là ai? Bảo vệ không phải là lão Vương sao? Thay người rồi à?
Bảo vệ thấy cô còn không chịu đi thì càng cao giọng:
- Nếu không đi tôi báo cảnh sát đó
Từ sau sự cố bắt cóc hai năm trước, Triệu gia cho rằng sở dĩ bọn cướp có thể nắm bắt được thời gian Chu Thiến ra
ngoài chính xác như vậy nhất định là đã qua thời gian quan sát lâu dài.
Cho nên bảo vệ mời tới đều là những người từng được huấn luyện kĩ càng,
rất cảnh giác, bất kì ai xa lạ tiếp cận Triệu gia đều rất cẩn thận
Chu Thiến cũng không biết điều này, lúc
này cô chỉ lo lắng phải làm sao để gặp lại Hi Thành nên vội xách hành lý đi đến chỗ bảo vệ
Cô là ai? Cô rất muốn nói cô là đại thiếu phu nhân Triệu gia nhưng bọn họ chịu tin tưởng sao? Chỉ sợ sẽ coi cô là kẻ điên. Cho nên cô chỉ nói:
- Anh à, tôi muốn tìm Triệu Hi Thành, anh có thể thông báo hộ tôi không?
Bảo vệ coi cô như kẻ tình nghi mà nhìn từ đầu đến chân, thấy cô không có vẻ là người có động cơ xấu nên thấp giọng nói:
- Nếu cô muốn tìm cậu chủ thì mời gọi điện cho cậu ấy, chúng tôi nhận lệnh của chủ nhà, không bao giờ tùy tiện thông báo gì hết
- Vậy anh gọi Dung tẩu hộ tôi được không?
- Dung tẩu là ai?
Bảo vệ bắt đầu nhìn cô đầy nghi ngờ
- Chỗ này không có ai là Dung tẩu hết. Đi đi!
Giọng nói dần mất kiên nhẫn, sau đó đóng cửa lại
Không có người này, sao có thể? Chu Thiến quả thực không thể tin vào tai mình được. Dung tẩu là quản gia của
Triệu gia, sao bảo vệ lại không biết?
Chu Thiến nóng vội vỗ vỗ cửa:
- Này, xin anh thông báo hộ tôi một tiếng được không, tôi thực sự có chuyện rất quan trọng
Bên trong bảo vệ lớn tiếng nói:
- Đi đi, đừng có làm loạn ở đây nữa, muốn tìm cậu chủ thì đến thẳng chỗ cậu chủ mà tìm, đừng làm khó tôi
Tiếp theo nhỏ giọng nói:
- Cái cô này làm sao nữa? Muốn đàn ông đến phát cuồng? Đúng là…
Sau đó lại cao giọng đe dọa:
- Đi đi, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát đến đấy
Chu Thiến biết, hôm nay muốn nhờ bảo vệ
thông báo là không thể? Hai năm qua nhân sự của Triệu gia sao thay đổi
nhiều như vậy? Chẳng còn ai quen thuộc sao? Đột nhiên nhớ tới năm đó
Dung tẩu vì cứu cô mà hình như là bị thương, chẳng lẽ vì thế mà không
còn làm nữa
Lòng Chu Thiến đầy nghi hoặc nhưng bảo vệ lại tiếp tục nhắc nhớ cô, đúng, cô có thể gọi cho Hi Thành.
Cô lấy di động, bấm số của Hi Thành, tim đập loạn
Tút tút vài tiếng, điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp, đầy sức hút của Hi Thành:
- Alo!