“Kia.. Chị cho em một cây kẹo que để tạ lỗi được không?” Dứt lời từ túi lấy ra một cây kẹo que để trước mặt Thanh Thanh.
“Nể mặt mũi của kẹo que Thanh Thanh liền tha thứ cho chị!” Quay đầu ở trên má bên kia của Ninh Vãn hôn “Bẹp” một cái, sau đó nhìn gương mặt dính đầy nước miếng của Ninh Vãn mà cười rộ.
Ninh Vãn để Thanh Thanh xuống giường, rút ra một tờ giấy ở trên tủ cạnh giường lau mặt xong lấy ra một cái kẹo que đưa cho Sở Sở. Lại vươn một ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc đầu Thanh Thanh: “Vẫn nghịch ngợm như vậy.”
Thanh Thanh và Sở Sở cùng nhau nở nụ cười chọc Ninh Vãn cũng cười thoải mái.
Dịch Hân ở cửa sổ thấy một màn như vậy cũng hơi hơi gợi khóe miệng.
“Nam chủ độ hảo cảm tăng 10, trước mặt tổng độ hảo cảm là 30.”
“Chị phải đi về phòng để học, các em phải ngoan ngoãn tiếp thu trị liệu nha.”
“Tạm biệt chị ~”
Ninh Vãn xoay người bước đi, ở cửa phòng bệnh lại không hề ngoài ý muốn đụng phải Dịch Hân.
“Chào bác sĩ.” Ninh Vãn cười cười cong đôi mắt.
Dịch Hân mỉm cười: “Chào.”
Ninh Vãn xoay người lên lầu, trở lại phòng bệnh nhìn đến mẹ Ninh còn chưa đi, tiến lên hỏi: “Mẹ, thầy của con khi nào tới?”
“Thầy nói 10 giờ sáng đến, con có khoá học hai giờ. Sao sắc mặt con tái nhợt như vậy? Có chỗ nào không thoải mái?”
Ninh Vãn lắc đầu: “Không có.”
“Chỗ nào không thoải mái liền nói, ở đây là bệnh viện, nếu muốn ăn cái gì gọi điện thoại cho mẹ, ngày mai mẹ tới mang cho con, phải nhớ chăm sóc tốt cho bản thân bulabula.....”
“Được rồi mẹ, con không phải đi xuất giá mà mẹ dặn dò nhiều như vậy, con đã lớn, con sẽ chăm sóc tốt bản thân.”
“Từ bé liền không cho người bớt lo!” Mẹ Ninh điểm điểm chóp mũi Ninh Vãn.
“Thịch thịch thịch.” Tiếng đập cửa vang lên.
“Mời vào.” Mẹ Ninh trả lời.
Đẩy cửa ra bước vào một nam sinh tuấn tú lịch sự, dương quang suất khí*, Ninh Vãn đánh giá một lần nhưng khác với nam chủ, nam phụ lại có khí chất văn nhã tri thức.
*dương quang suất khí: khí chất toả sáng
“Nam phụ Lục Minh xuất hiện, đối ký chủ độ hảo cảm là 0.”
“Chào Ninh phu nhân.”
“Chào.” Mẹ Ninh nhìn về phía Ninh Vãn trong ánh mắt toàn là sủng ái, “Tiểu Vãn, đây là thầy của con, thầy Lục.”
“Chào thầy Lục.” Ninh Vãn lễ phép chào hỏi Lục Minh.
“Nam phụ Lục Minh độ hảo cảm tăng 10, trước mặt tổng độ hảo cảm là 10.”
Lục Minh gật gật đầu: “Chào.”
“Ta đây liền đi trước, phiền toái thầy Lục rồi.” Mẹ Ninh nói.
“Tạm biệt mẹ ~”
“ Bạn học Ninh Vãn, chúng ta bắt đầu học đi.”
Ninh Vãn xoay người, từ ngăn kéo đầu giường lấy ra sách giáo khoa đi đến bên bàn học, lại lấy một cái ghế đặt ở một bên, xoay người hướng Lục Minh nói: “Tốt, bắt đầu đi.”
Lục Minh đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống ghế, đột nhiên mở miệng hỏi: “Em có chị ruột không không?”
Ninh Vãn sửng sốt: “Chị? Thầy Lục vì sao lại hỏi như vậy?”
“... Bởi vì tôi có một bạn học rất giống tên của em, lớn lên cũng có năm phần giống.” Lục Minh nghĩ một chút, cuối cùng không có đem tên Ninh Sơ nói ra.
Ninh Vãn cười cười nhìn qua rất là thuần khiết vô hại: “Thật sao? Tôi không có chị, nhưng thật sự rất muốn có một người.”
“Nam phụ Lục Minh độ hảo cảm tăng 5, trước mặt tổng độ hảo cảm là 15.”
“Nếu có khả năng tôi có thể đưa cô ấy đến dạy cho em một tiết, nói không chừng hai người còn có thể trở thành chị em thân thiết.”
Ninh Vãn ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn: “Có nữ gia sư sao?”
~~~~~~~759 từ~~~~~~
Edit + beta: Tiểu Khả Ái (thoiphuongtusenh)