Con Đường Vận Mệnh

Chương 72: Chương 72: Đẫm máu phủ thành chủ




Bị hai mặt giáp công quân đội Miễu Phi cho dù cố gắng hết sức cũng không làm được gì, chưa được một giờ của Đông cũng bị công phá.

Vào lúc này Đặng Lâm cùng Hoàng Kỳ Phương cũng đã đánh tới phủ thành chủ, nơi chính là phòng tuyến cuối cùng của Miễu Phi.

Thông thường khi công một đại thành thị cấp bậc trung cấp trở lên¸ sẽ có ba phòng tuyến chính, thứ nhất là 4 phòng tuyến ở bốn hướng, thứ hai là tại cửa thành, và cuối cùng chính phủ thành chủ.

Phủ thành chủ là kiến trúc quan trọng nhất, sức phòng ngự cũng cực kinh người, độ khó gấp 3 4 lần so với cửa thành. Chính vì vậy Hình Long mới điên cuồng tới thế, chỉ cần hắn là người cuối cùng chiếm Thiên Bi thì thành Vô Biên sẽ thuộc hắn.

Hơn nữa phủ thành chủ dể thủ khó công, giống như một cái mai ô qui, đánh hoài không vở. đây cũng là nguyên do tại sao Hoàng Kỳ Phương cùng Đặng Lâm lại tập trung tất cả lực lượng cho lần tổng tấn công này.

Vào lúc này liên quân Đại Việt công hội, cùng tam đại công hội đã phá tan cổng Đông thành Vô Biên, đại quân hơn 2 vạn quân đánh vào phủ thành chủ.

Mà Đặng Lâm cùng Hoàng Kỳ Phương cũng đang đánh vào tận đây, cửa phủ thành chủ cũng muốn vở toan.

Nhìn thây tràng cảnh này thống lĩnh Đại Việt công hội lúc này Nguyễn Gia Huy vô cùng hớn hở. hắn hoàn toàn không nhìn thấy Hình Long, đây chính là cơ hội của hắn. chỉ cần đám người kia xông vào phủ thành chủ, chắc chắc sẽ ác chiến với quân thủ vệ, lúc này sẽ là cơ hội của bọn hắn đánh chiếm thiên bi.

Hoàng Kỳ Phương lúc này đang chăm chú nhìn trận thế, nét mặt khẽ cau lại khẽ nói “ Tiên Lâm! Kế hoạch có chút thay đổi, anh đánh vào phủ thành chủ, anh chiếm lấy thiên bi, nhưng trong vòng 30 phút anh phải có mặt trong phạm vi của thiên bi, nếu không thiên bi sẽ tự mình hủy hoại hoặc là người khác chiếm mất, nên nhớ anh chỉ có 30 phút. Chuyện bên ngoài đề tôi lo.”

Đặng Lâm nhíu mày “ có chuyện gì sao?”

“ người Đại Việt công hội tới! rất có khả năng đánh cướp thành quả của chúng ta!”

Nàng nghĩ một hơi rồi nói tiếp “ yên tâm có tôi bọc hậu! đám ô hợp này không là gì!”

“ ầm!” vào lúc này cửa phủ thành chủ đã vị đánh nát, quân hai bên bắt đầu đánh nhau, trận chiến cực kỳ khóc liệt.

Nguyễn Gia Huy, chuẩn bị đội hình sẵng sàng tấn công, thế nhưng từ xa xa vang vọng lên một tiếng rống cực lớn.

“ cút ngay! Nếu các ngươi dám bước vào nữa bước diệt toàn quân!” tiếng rống phát ra từ một võ tướng cưỡi trên mình một con Sói lớn màu trắng, hắn chính là Lê Giang.

Sau khi tiêu diệt được Kha Long, hắn một mực làm quân tiên phong đánh giáp lá cà với quân thủ vệ thành Vô Biên.

Nguyễn Gia Huy sắc mặt trở nên âm trầm, lạnh giọng nói “ vị huynh đệ này, chúng ta là người của Đại Việt côn hội, phụng mệnh thái thú đại nhân thảo phạt phản tặc khăn vàng! Hà cớ gì vị huynh đệ ngày cản đường!”

“ bổn tướng quân không nói nhiều lời! bước qua đây liền giết “ Lê Giang gầm to.

Nguyễn Gia Huy không để ý tới Lê Giang nữa mà nhìn về một nữ nhân đeo mặt nạ ở phía xa xa “ Ma Kỳ trấn trưởng ý này như thế nào?”

Hắn cũng nhận ra trên người vị võ tướng cưỡi sói trước mặt trang bị đều là màu vàng hoàng kim, mà hiện tại ai có thực lực mạnh nhất có đươc trang bi hoàng kim, đó chính là người phụ nữ thần bí trước mặt, Ma Ma Kỳ trấn trưởng Vô Ưu trấn.

“ trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí cả. bọn ta phí bao công sức mới đánh vào tới đây. Ngươi nghĩ chỉ bằng ba cái lời hoa hòe của ngươi rồi ngồi mát ăn bát vàng à? Không có cửa đâu “ Hoang Kỳ Phương giọng điệu lạnh lùng.

“ Ma Kỳ! ngươi tự cho mình là đúng a! ngươi muốn chống đối với Đại Việt công hội?” Nguyễn Gia huy cực kỳ tức giận.

“ chẳng lẽ Đai Việt công hội là có quyền giành chén cơm của người khác?” Nàng trào phúng a.

“ tại đây ai có thực lực, người đó có quyền lên tiếng! có răm mau thả, đừng nhiều lời” Hoàng Kỳ Phương không nhịn được cái thái độ bố đời thiên hạ của bọn Đại Việt công hội liền thóa mạ một câu.

“ hừ! đừng tưởng ta sợ các ngươi, Ma Kỳ ngươi nhìn ngươi có bao nhiêu quân, 1 vạn. bọn ta có 3 vạn, lấy thịt đè người các ngươi cũng chết” Nguyễn Gia Huy khinh thường,

Đùa nhau à, hắn trong tay có tồng cộng 3 vạn, phía sau Hình Long cũng có 3 vạn. hai mặt giáp công đánh vào, cho dù trâu bò đến mấy thì 1 vạn quân của Ma Kỳ chống đở được bao lâu.

“ Ô Man kết Trận” Hoàng Kỳ Phương chỉ huy.

Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương

Quả thực lần này công Vô Biên thành, nàng mang 1 vạn 6 quân. 6000 quân do Tiểu Hà chỉ huy ngăn cản bước tiến của đám ăn hôi. Còn 1 vạn đi theo Tiên Lâm để hổ trợ hắn.

Chiến đấu trong thành trì, chỉ có bộ binh cùng thương binh là ưu điểm vượt trội nhất, kỵ binh hầu như không có tác dụng vậy nên Voi Chiến cùng Đằng Giáp Ngưu được trấn thủ tại của Nam.

Ô Man chỉ Huy Giáp Bộ theo trận hình Phương Trận cùng Loạn Kiếm trận, hia trận hình này giúp gia tăng phòng thủ cực mạnh, xông lên làm tuyến đầu.

Phía sau Lý Toan chỉ huy 2000 cung binh, dùng thế trận [Tiễn Vũ] điên cuồng công kích từ phía sau. Phong Thỉ trận, gia tăng sát tương thừ chiến pháp.

Hai quân giao chiến tuyến đầu chưa động nhau, thì phía sau quân của Đại Việt công hội bị thương vong quá 1000, đã cho thấy sức mạnh kỹ năng [ Tiễn Vũ] mạnh mẽ đến cỡ nào, thế nhưng đây chính là kỹ năng sơ cấp mà thôi. Nếu như [Tiễn Vũ] up lên kỹ năng trung cấp [ Tên Lạc] sát thương gây ra còn gia tăng gấp bội.

Nguyễn Gia Huy có chút bất ngờ vì kỹ năng tướng địch Khá là Mạnh, thế nhưng chỉ có 1000 quân, 3 trâu mất một sợi lông. Chỉ cần đợi lúc quân của Hình Long đánh từ phía sau, quân Ma Kỳ ắc phải chết.

Nhưng lúc này trên bầu trời phủ thành chủ có một cột ánh sáng cực lớn chiếu sáng cả một vùng trời.

Đinh! Hệ thống: Người Chơi Tiên Lâm thành công đánh nát Thiên Bi Vô Biên thành. Vô Biên thành vô chủ, trong vòng 30 phút Thiên Bi sẽ phục hồi,. thời gian bắt đầu đếm ngược 1800 giây. 1799 giây, 1798 giây…….

Bất ngờ âm thanh hệ thống thôn báo, tất cả người chơi trong khu vực Vô Biên thành đều nhận được thông báo.

Cả khu vục Vô Biên thành đều im lăng trong chốc lát, sau đó tất cả dường như vỡ òa. Sau 30 phút thiên bi sẽ phục hồi, đến lúc đó chỉ cần lần nữa khắc tên mình lên thiên bi, thì có nghĩa thành Vô Biên sẽ thuộc về người đó.

Như chất kích thích, đám người Đại Viêt công hội cùng tam đại công hội, ngày càng hung hăng xông lên chém giết.

Hình Long bị ngăn cản tại cửa thành phìa Nam, nhận được tin tức thì hắn càng điên cuồng hơn, một mực dẫn quân xông lên, thế nhưng trước mặt hắn chính là 100 con voi chiến sức lực chiến đấu tương đương 1000 kỵ binh hạng nhẹ. Chưa tính, trên đầu bọn chúng còn có một cái hiệu ứng màu xanh lục. đây chính là hiệu ứng của kỹ năng [ Thủ hộ] gia tăng 35 điềm phòng thủ. Tương đương địch nhân có trang bị thêm một cái giáp phẩm chất màu lục.

Thương vong của hắn đã vượt lên con số 8000 mà xu thế vẫn còn gia tăng, thế nhưng hắn vẫn chưa lấn được một tấc vào trong thành. Hắn có 3 vạn quân, quân thủ thành chỉ có hơn 5000, 100 voi chiến, 2000 đẳng giáp ngưu số còn lại là bộ binh cùng cung binh.

Nhưng đang quân kia thực là trâu bò, trang bị từ lam trang trở lên, 3 tên thủ lĩnh toàn bộ là hoàng kim trang bị. so với đội quân cà tàng của hắn chỉ có hơn chứ không kém.

Từ sau khi khoảnh khắc cốt ánh sáng xuất hiện trên bầu trời chính là khoảng thời gian đếm ngược. càng khiến hắn điên cuồng hơn.

Hệ thống: quân lính của bạn bị tấn công bời quân lính Vọng Hương trấn bạn có 10 ngày đề tiến hành phản công.

“ con mẹ nó! Vọng Hương trấn là cái trấn chó mà nào!” Hình Long rống giận.

Kế bên quân sư hắn không ngừng chỉ huy thế cuộc, nhưng hầu như không ăn thua gì với đội hình chắc như thép trên tường thành.

Bên trong tường thành, với trận hình Phương Trận cùng Loạn Kiếm trận không ngừng đánh lui quân của Nguyễn Gia Huy. Cho dù hắn có mang kỵ binh đánh vào.

Theo lẽ thường, bộ binh khắc thương binh, thương binh khắc kỵ binh, kỵ binh khắc bộ binh. Do vậy kỵ binh sẽ luôn có lợi thế trước bộ binh.

Vậy mà đám quân lính trâu bò kia, giống như những bức tường thép, kỵ binh hầu như vô dụng với bọn chúng.

Không phải quân lính Hoàng Kỳ Phương trâu bò đến thế, mà chính là do Ô Man với kỹ năng [Thiếc Bích] của mình, ngăn cản bước tiến kỵ binh quân địch.

Trước lợi thế vượt bậc về thế trận, nhưng Hoàng Kỳ Phương lại không có ý tứ đánh nhau mà chỉ thủ trước phủ thành chủ, một bước không rời.

Mà lúc này Đặng Lâm cũng không phải vui vẻ gì, tuy hắn đánh nát được thiên bi, nhưng quân thủ thành vẫn còn, Miễu Phi vẫn còn, các bộ tướng hắn vẫn còn. Chiếm lại thiên bi lạ cơ hội cuối cùng của hắn, vì thế quân thủ vệ còn lại sức chiến đấu bỗng nhiên bạo phát, điên cuồng phản kích.

Quân thủ vệ bên trong phủ thành chủ còn lại ít nhất 1 vạn quân, trong đó còn có 4 tên võ tướng cùng 3 tên thống soái. Mà Đặng Lâm có tới 3 vạn quân cùng 18 tên võ tướng. bên trong phủ lẫn bên ngoài phủ thành chủ, máu chảy đã thành sông. Tiếng la hét thảm thiếc, tiếng hô hoán chỉ huy vang vọng cả một vùng trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.