Chương mười ba Không nhìn sắc mặt nam nhân trước mắt, dù sao muốn tính toán chi li cùng hắn thì cả ngày cũng không xong, trực tiếp vào chủ đề: “Có chuyện nói mau, có rắm mau phóng!” “Ôi chao, tiểu Tuyệt Tuyệt, đừng có vô tình như thế! Tốt xấu gì thì năm năm tôi đã không thấy cậu, hẳn là ôn chuyện trước, mấy năm này ca ca ta rất nhớ cậu nha......” Dứt lời, còn bày ra bộ mặt tiểu tức phụ, chỉ kém đem ra một cái khăn tay đặt ở bên miệng cắn cắn. Trên trán nổi lên gân xanh, Hiên Viên Tuyệt không thể nhịn được nữa, lạnh lùng mở miệng:“Dạ! Đem tên biến thái không biết từ đâu tới đây ném ra bên ngoài cho ta!” “Đừng! Đừng!” Vũ Văn Tà hoa dung thất sắc. Đùa chứ, thân thủ của Dạ hắn cũng không phải không biết. “Khụ khụ, nguyên nhân lão gia tử đến bây giờ còn hôn mê, ta có thể khẳng định là trúng độc. Bất quá, là một loại độc dược chậm, thực hiếm thấy, tạm thời sẽ không ảnh hưởng tánh mạng lão gia tử.” “Giải dược đâu?” “Không có giải dược!” Vũ Văn Tà khoát tay. “Gì? Thật sự không có?” Hiên Viên Tuyệt nhíu nhíu mày. “Ha ha, trước mắt giải dược ta thật sự không có!” Vũ Văn Tà tiếp tục cười. “Nếu không có giải dược, thì cho lão gia tử ra đi thật dễ chịu đi!” Hiên Viên Tuyệt vô cùng đơn giản quyết định sinh tử của cha anh. “Như vậy không được, tốt xấu ông ấy cũng là cha của cậu. Theo góc độ y học, ông ấy là người cung cấp tinh trùng sinh ra cậu đó.” Vũ Văn Tà vô tâm vô phế khuyên bảo. “Hừ! Cho dù ta muốn giữ ông ấy lại, chỉ là trời không muốn giữ lại thôi!” “Chưa chắc, tuy rằng hiện tại tôi không có giải dược, không có nghĩa là sau này tôi cũng không có! Bản công tử là ai? Chút giải dược có thể làm khó được tôi sao? Nhiều nhất 3 tháng, tuyệt đối nghiên cứu ra! Lợi hại đi! Bội phục đi! Cáp, cáp, cáp, cáp......” Người nào đó đã muốn hoàn toàn lâm vào trong thế giới chính mình. Liếc mắt khinh bỉ nhìn người nào đó một cái, Hiên Viên Tuyệt phân phó: “Hết thảy thực thi dựa theo kế hoạch sớm định ra. Dạ phái người tiếp tục giám thị đám phế vật này, bắt đầu tạo tình huống ở Bạch thị. Đám cổ đông tập đoàn Hiên Viên, hừ hừ, giao cho ta tốt lắm. Còn lão nhân, có tên ngu ngốc kia phụ trách!” “Đại tiểu thư, sao lại tới nơi này ?” Bảo tiêu canh giữ ở cửa thư phòng thấy tiểu Sa nhi từ từ chậm rãi lắc lư tới, liền đón hỏi.. “Chú biết cha con ở nơi nào không? Người ta tìm cha đã nửa ngày rồi đó!” Cái miệng tiểu Sa nhi nhỏ nhắn hồng nhuận, oán giận nói. Bộ dáng rất là đáng yêu, làm cho người ta nhịn không được muốn ôm vào trong ngực yêu thương một phen. Bất quá chỉ dám dừng lại ở giai đoạn ảo tưởng. Bị tiểu Sa nhi đáng yêu hỏi đến bảo tiêu lập tức thẳng thắn:“Chủ nhân hiện tại đang họp ở thư phòng!” “Thật vậy chăng?” Nghe được lão cha mình tìm đã lâu đang ở ngay trong nhà, tiểu Sa nhi lập tức hai mắt tỏa ánh sáng! Chuẩn bị đi vào tìm cha. “Cái kia, đại tiểu thư, chủ nhân nói qua , bất luận kẻ nào không được cũng đi vào quấy rầy, cho nên......” Bảo tiêu vội vàng ngăn lại tiểu Sa nhi sắp đẩy cửa. Đại tiểu thư cố nhiên thực đáng yêu, nhưng chủ tử mà nổi giận lên, bát cơm khó giữ được a...... Không có bát cơm thì thế nào thấy được đại tiểu thư đáng yêu đây chứ. Bảo tiêu thông minh lựa chọn phát triển lâu dài. “Chú à, không sao đâu, cho cục cưng trông thấy cha thôi! Yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không quấy rầy đến công tác của cha! Trước kia mỗi ngày cha công tác đều cho cục cưng bên cạnh ! Tốt thôi, tốt thôi......” Tiểu Sa nhi xả hướng bảo tiêu mặc tây trang, năn nỉ. Trước kia cha không chịu nổi cục cưng nhõng nhẽo như vậy, chỉ cần nàng như vậy xin cha , nhất định cha cái gì cũng đều đáp ứng nàng. “Này...... Đại tiểu thư, thật sự không được......” Bảo tiêu khó xử nói. “Cái dạng này a......” Tiểu sa nhi thất vọng cúi đầu, tay nhỏ bé vò góc áo, rất là ủy khuất. “Thực xin lỗi, đại tiểu thư......” Bảo tiêu cũng không phải tảng đá, thấy Sa nhi như vậy, cũng rất đau lòng. Tiểu Sa nhi trong óc linh quang chợt lóe, có biện pháp! “Nè, chú lại đây được không?” Tiểu Sa nhi ngoắc ngoắc ngón tay. “Đại tiểu thư có cái gì phân phó?” “Chú, cúi thấp một chút, thấp một chút!” Tiểu Sa nhi tiếp tục dụ hoặc nói. Nhìn bảo tiêu nghe lời cúi người xuống, tiểu đầu thấu tiến lên, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai hôn lên trên mặt bảo tiêu! A...... Đại tiểu thư hôn ta ! Đại tiểu thư hôn ta !! Đại tiểu thư hôn ta ... ... Bảo tiêu bị hôn hoàn toàn hóa đá, hoá gió! Một trận gió thổi qua, hóa thành không thấy ... ... Mà tiểu Sa nhi thừa dịp bảo tiêu trong trạng thái hóa đá phá cửa mà vào!
Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=388723