Con Gái Hiên Viên Tuyệt

Chương 24: Chương 24




Chương 26 “Con đã về...” Tiểu Sa nhi uể oải chào một tiếng rồi nhanh chóng quay lưng chạy về phòng dành cho trẻ em. Cái gọi là phòng dành cho trẻ em, chính là phòng riêng của tiểu Sa nhi. Tuy rằng mười mấy năm nay, nàng toàn ngủ chung với Hiên Viên Tuyệt, nhưng nàng vẫn có khoảng trời riêng của mình. Không rộng như phòng ngủ của Hiên Viên Tuyệt, màu sắc trong phòng chủ yếu là màu hồng nhạt, các loại phương tiện đầy đủ hết, giường lớn cũng màu hồng nhạt, trên giường đầy gấu bông mà tiểu Sa nhi thích. Toàn bộ phòng bố trí ấm áp nhưng vẫn rất thoải mái, bình thường nếu có bạn học đến nhà chơi, tiểu Sa nhi đều dẫn bọn họ đến phòng ngủ của mình. Nhưng mà, mấy ngày gần đây, tiểu Sa nhi luôn ở một mình trong phòng riêng, bởi vì nàng thật sự không biết đối mặt như thế nào với Hiên Viên Tuyệt, cùng Hiên Viên Tuyệt thân thiết. Mỗi ngày sau khi trở về nhà, nàng cứ nhốt mình trong phòng, tiếp tục để tâm vào chuyện vụn vặt. “Ông chủ, tiểu thư đã về, sau đó ở luôn trong phòng .” Dạ báo cáo với Hiên Viên Tuyệt hết thảy hành động của tiểu Sa nhi. “Phải không?” Hiên Viên Tuyệt ném văn kiện trong tay, mặt nhăn nhíu. Bởi vì thật sự lo lắng cho tình huống của tiểu Sa nhi, nên mấy ngày nay Hiên Viên Tuyệt không đến công ty, chỉ xử lý công việc tại nhà. Đã là ngày thứ năm rồi, rốt cuộc là vì lý do gì mà cục cưng trở nên như thế? Hiên Viên Tuyệt phiền chán không thôi. “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao nàng cứ rầu rĩ không vui. ngay cả điểm tâm nàng thích nhất cũng không dụ hoặc được nàng.” Hiên Viên Hàn thật sự nghĩ không ra, mấy ngày nay vì chuyện tiểu Sa nhi, hắn cũng lo lắng theo sắp phát hỏa. “Này, có phải cậu làm chuyện gì có lỗi với nàng không?” Vũ Văn Tà vẫn là cảm thấy vấn đề xuất phát từ Hiên Viên Tuyệt, “Nói đi! Có phải cậu lui tới với nữ nhân khác sau lưng Sa nhi bảo bối không? Và đã bị bảo bối bắt gặp?” “Thúi lắm!” Hiên Viên Tuyệt phiền chán bất chấp thân phận, liền mắng chửi. “Vậy cậu nói đi, vì cái gì mà bảo bối đột nhiên biến thành như vậy? Mọi người ở đây, trừ cậu ra, còn ai có thể có sự ảnh hưởng lớn như thế với bảo bối chứ?” Vũ Văn Tà tức giận bất bình nói. Kỳ thật tâm ý Hiên Viên Tuyệt đối với tiểu Sa nhi, bọn họ đều hiểu rõ, cho nên hắn cũng cam nguyện từ bỏ, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Hiên Viên Tuyệt nhất định sẽ làm cho bảo bối hạnh phúc. Cho dù như thế, nhưng hắn cũng tuyệt đối sẽ không tha thứ dễ dàng nếu Hiên Viên Tuyệt khi dễ bảo bối. “Thôi đi, chúng ta hiện tại nên quan tâm là làm sao để cho cục cưng vui vẻ, chuyện khác không quan trọng.” Hiên Viên Hàn lên tiếng điều đình. “Vậy các người nói xem, phải làm sao đây?” Hiên Viên Tuyệt buồn bực hỏi. Đã năm ngày, cục cưng không nói chuyện với anh nhiều, mỗi lần anh tới gần, cục cưng luôn lấy các loại lý do để chuồn mất. Nhất là, nàng cư nhiên ở trong phòng một mình khóa chặt cửa, làm anh muốn hỏi han gì cũng bó tay “Thôi thì, ta đi nói chuyện với cục cưng, tranh thủ để nàng nói ra rốt cuộc là chuyện gì. Nhung dù cho xảy ra chuyện gì, các con phải hứa là không được tức giận, nhất là con” Hiên Viên Hàn lo lắng nói. “Được rồi!” Hai người đành phải đồng ý. Lúc ăn cơm chiều, không khí cực kỳ áp lực cùng kỳ lạ. Tiểu Sa nhi bình thường thích náo nhiệt, nhất là ở trên bàn cơm tối sinh động vô cùng, bây giờ ngay cả một tiếng cũng không nói, cứ im lặng mà nhai nuốt đồ ăn.Hiên Viên Hàn cùng Hiên Viên Tuyệt cũng không lên tiếng, nhưng vẫn không quêngắp thêm đồ ăn cho tiểu Sa nhi. “Con ăn xong rồi !” Buông đũa, tiểu Sa nhi lại trở về phòng mình. Thấy đồ ăn không vơi đi bao nhiêu, cha con Hiên Viên nhìn nhau thở dài một hơi. “Các con ăn trước đi, cha đi xem cục cưng!” Hiên Viên Hàn lúc này cũng không có khẩu vị, quyết định đi xem cục cưng trước vấn đề khác giải quyết sau. Thật ra, Hiên Viên Tuyệt Và Vũ Văn Tà đều không có khẩu vị, quyết định về thư phòng trước, nghe tiểu Sa nhi nói như thế nào. “ Cục cưng, là ông nội đây, ông vào được không!” Hiên Viên Hàn đẩy cửa mà vào, quả nhiên, nhìn thấy trên giường nổi lên một ngọn núi nhỏ. “ Cục cưng, cùng ông nội trò chuyện nào!” Hiên Viên Hàn nhấc chăn lên, ôm tiểu Sa nhi vào trong lòng, “Xảy ra chuyện gì? Sao ăn cơm ít vậy? Ông nội rất lo cho con đó!” “Ông nội...” Tiểu Sa nhi tiến trong lòng Hiên Viên Hàn, kêu lên một tiếng buồn buồn. “Nói cho ông nội nghe nào, ai mà dám lớn mật như thế, dám trêu cục cưng của ông không vui!” Hiên Viên Hàn quyết định trực tiếp hỏi thẳng vấn đề, nhẹ nhàng khuyên “ Cục cưng nói cho ông nội biết, ông nội làm chủ cho con.Ông nội vĩnh viễn đứng về phía con!” “Ông, ông nội, ô oa...” Tiểu Sa nhi nhìn vẻ mặt lo lắng Hiên Viên Hàn, đau lòng khóc lên thất thanh. Nàng thật sự rất khó chịu, mấy ngày nay áp lực đầy người. Hiên Viên Hàn im lặng, quyết định để cục cưng khóc thỏa thuê. Mấy ngày nay nàng đã chịu đựng nhiều rồi, cũng nên để nàng khóc cho vơi ấm ức. Ông vỗ nhẹ sau lưng tiểu Sa nhi, giúp nàng thuận khí. Trong thư phòng Hiên Viên Tuyệt, tuy rằng không có tận mắt thấy tiểu Sa nhi, nhưng nghe thấy tiếng nàng khóc, trái tim như tan nát. Anh muốn tiến lên, kéo cục cưng vào trong lòng an ủi. “Này, cậu đừng kích động! Để xem bảo bối nói thế nào đã!” Tuy rằng nghe tiếng tiểu Sa nhi khóc, Vũ Văn Tà cũng rất đau lòng, nhưng ít nhất hắn vẫn còn nhiều hơn một tia lý trí so với Hiên Viên Tuyệt. “Ông nội, huhu, ông nội, bảo bối rất khổ sở... Nơi này, “ tiểu Sa nhi chỉ tim mình, “Nơi này đau quá!” “Cục cưng, đừng sợ! Để ông nội xoa cho con!” Hiên Viên Hàn một tay ôm nhẹ, tay kia thì ôn nhu xoa ngực tiểu Sa nhi, hôn lên mặt tiểu Sa nhi đang ràng rụa nước mắt. “ Ông nội, con yêu một người, nhưng là, con cùng người đó không thể cùng một chỗ. Ông nội, con nên làm sao đây?” Tiểu Sa nhi không nhẫn chịu nổi quyết định đem tâm sự nói ra. “!!!” Trong thư phòng như có một tiếng nổ. “Này, Tuyệt! Cậu bình tĩnh một chút!” Vũ Văn Tà lập tức liều chết giữ chặt Hiên Viên Tuyệt, “Để bảo bối đem lời nói cho hết ! Sau đó chúng ta mới quyết định!”

Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=388723

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.