“Ông chỉ là con chó mà Tôn gia nuôi ở Thượng Hải, không có tôi, ông chết Tôn Mạn Lợi còn chưa nói xong, Tiền Thành Hào đột ngột quăng bà ta ra ngoài cửa sổ.
Khoảnh khắc đó, chỉ nghe trong không khí vang lên một tiếng thét vô cùng chói tail Tiếng thét vẫn kéo dài cho đến khi cơ thể của Tôn Mạn Lợi đập mạnh xuống nền bê tông dưới lầu.
Lúc này, Tiền Thành Hào nhìn Tiền Gia Bình bằng ánh mắt lạnh lẽo.
Tiền Gia Bình đã bò từ dưới đất lên, anh ta co người vào.
trong góc, không ngừng giải thích với Tiền Thành Hào.
“Ba, ba nghe con giải thích, con với mẹ không có bất cứ quan hệ gì, bọn con thật sự trong sáng, bọn con trong…”
Tiền Gia Bình còn chưa nói xong.
Không biết từ khi nào, tay Tiền Thành Hào đã cầm một con dao.
“Người ta nói ăn cháo đá bát, ông đối xử với mày tốt như vậy mà mày lại một lòng muốn cướp đoạt gia sản của ông!”
“Đồ phế vật như mày giữ cũng vô dụng, đi theo mẹ mày luôn đi!”
Tay vung dao lên!
Lưỡi dao đâm mạnh vào ngực Tiền Gia Bình.
Nhanh gọn dứt khoát!
Cơ thể Tiền Gia Bình run lên, máu tươi không ngừng trào ra từ khóe miệng.
“Ba..” Tiền Gia Bình giấy giụa như muốn nói điều gì đó.
Còn tay Tiền Thành Hào lại siết chặt cổ Tiền Gia Bình.
Ông ta rút con dao dính máu trên ngực Tiền Gia Bình ra, sau đó lại đâm vào một lần nữa!
“Suyt, yên lặng, mày phải giống như mẹ mày, yên lặng rời khỏi thế giới này”
Nói xong, Tiền Thành Hào bẻ gãy cổ Tiền Gia Bình.
Ngay sau đó, Tiền Thành Hào vứt Tiền Gia Bình ra ngoài cửa sổ như vứt rác.
Tiền Thành Hào quay người bước ra đến cửa.
Lúc này Chó Chết bên cạnh lên tiếng: “Tam công tử sắp †an học rồi, lão gia đích thân đi đón hay để tôi cử người đi đón”
Tiền Thành Hào lạnh lùng nói: “Ta đích thân đi đón, nhưng trước khi đi, phải đến bệnh viện một chuyến.”
Trong phòng VIP của bệnh viện.
Tiền Gia Triết nằm im lặng trên giường, hai mắt vô hồn nhìn trần nhà.
Lúc này, hắn nghe thấy tiếng bước chân người đi vào.
Ngoảnh đầu qua nhìn thì thấy Tiền Thành Hào bước vào.
“Ba, ba nhất định phải trả thù cho con!”
“Ba cử người đi Ninh Châu giết tên Lý Hàng cho con liền đi”
“Con muốn bọn chúng phải chết, con muốn cả nhà chúng đều phải chết!”
Tiền Thành Hào khẽ gật đầu, ông ta ngồi xuống bên cạnh Tiền Gia Triết.
Sau đó, trước mặt Tiền Gia Triết, ông ta rút hết tất cả các loại ống cắm trên người hắn ta.
“Ba làm gì đó? Ba đang làm gì đó?”
Tiền Thành Hào hoàn toàn không quan tâm đến tiếng kêu của Tiền Gia Triết.
Ông ta đón lấy một kim tiêm từ tay vệ sĩ bên cạnh.
Sau đó tiêm vào tĩnh mạch của Tiền Gia Triết.
“Ba, đây là thuốc đặc trị gì vậy? Có phải là tiêm một cái là con khỏe lại ngay lập tức?”
Tiền Gia Triết mừng rỡ vô cùng, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện tay Chó Chết cầm một chiếc hộp, bên trên viết †oàn tiếng Anh.
Khoảnh khắc nhìn thấy chiếc hộp này, Tiền Gia Triết sợ té đái ra quần.
Hắn bắt đầu kêu gào điên cuồng!
“Ba, con là con trai ba, con là con trai ruột của ba! Ba không thể giết con, không thể giết con!”
Tiền Gia Triết nhận ra chiếc hộp này.
Là hắn đặc biệt từ nước ngoài mang về.
Bên trong là một loại thuốc rất đặc biệt.
Một khi tiêm vào cơ thể sẽ khiến da của người này lở loét toàn thân, chết một cách đau đớn.
Lúc trước hắn đã từng dùng cách này hại chết mấy người!
Bây giờ chỉ còn sót lại một ống cuối cùng trên tay Chó Chết.
Tiền Gia Triết định dùng nó cho Lý Hàng.
Tiền Thành Hào mặt không cảm xúc, quay người ra khỏi phòng bệnh VIP.
Chó Chết từ ngoài cửa đi vào, trong tay cầm một tập tài liệu.
“Nhị công tử, Tiền lão gia kêu tôi đưa cái này cho cậu, để cậu chết một cách rõ ràng”
Khi Chó Chết lấy kết quả giám định DNA ra, Tiền Gia Triết gào lên phẫn nộ: “Sao có thể chứ? Rõ ràng lão tam mới là con hoang!”
“Tao đã xét nghiệm từ lâu rồi! Tao là con ruột, tao là con ruột mài”