Cơn Lốc Yakuza

Chương 410: Chương 410




‘Vẻ mặt Chung Vô Thất đột nhiên tối sầm lại.

Bởi vì ông ta phát hiện trong giọng cười của Chó Chết mang ý khinh thường!

Chó Chết đột nhiên nói với Lý Nhị Ngưu: “Nhị Ngưu, anh mau lấy cái thứ chết tiệt trên người xuống”“

“Khó khăn lắm mới có một người đánh giỏi như vậy đến đây, hôm nay anh em chúng ta chơi tới bến!”

Trong khi nói, Lý. Nhị Ngưu đã Ấ áo khoác bên ngoài ra.

‘Và khoảnh khắc hản cởi áo ra, Chung Vô Thất lập tức trợn trừng hai mắt.

Bởi vì Chung Vô Thất phát hiện, hai tay hai chân Lý Nhị Ngưu lại buộc những khối sắt nặng nề.

“Bịch! Bịch! Bịch!”

Lý Nhị Ngưu lấy những khối sắt nặng nề này vứt bừa xuống đất, phát ra tiếng động nặng nề.

“Bang!”

Khi Lý Nhị Ngưu quãng áo xuống dưới đất lại phát ra tiếng động lớn như vậy!

Mặt đất bê tông bên cạnh bị quần áo của Lý Nhị Ngưu đập rạn nứt!

Chung Vô Thất chưa bao giờ nhìn thấy có người mang nhiều quần áo đồ đạc nặng như vậy mà vẫn có thể chạy.

nhảy hoạt bát như vậy, thậm chí còn chiến đấu với một đại tông sư như ông ta!

Ông ta bất giác mở miệng hỏi: “Rốt cục quần áo trên người cậu nặng bao nhiêu?”

“Không nhiều, bốn trăm kilogram, cách mục tiêu đại ca đặt ra cho tôi vẫn còn một trăm kilogram”“

“Cái gì?”

Cho dù là Chung Vô Thất cấp bậc đại tông sư, khi nghe thấy câu nói này của Lý Nhị Ngưu cũng tràn đầy kinh ngạc.

Lúc này, cây gậy sắt đen trong tay Dương Thiện Tề nhẹ nhàng chọc vào nền bê tông.

Khi hắn thả tay ra, cây gậy vẫn thẳng đứng.

Gòn nền bê tông đã xuất hiện một lỗ thủng!

Hắn thở dài một hơi, đột nhiên cất tiếng!

“Lên!”

Vừa dứt lời, góc độ của ba người bọn Lý Nhị Ngưu bắt đầu thay đổi liên tục.

Bọn họ đã dùng Trận pháp Thiên Địa Nhân mà Lý Hàng truyền thụ.

“Bịch!”

“Bịchl”

“Bịchl”

Bước hình Thiên Cang!

Quyền ảnh nối tiếp nhau!

Đường đường đại tông sư lại bị ba cao thủ như Lý Nhị Ngưu vừa bước vào cảnh giới tông sư vây đánh thối lui liên tiếp!

Giờ phút này, Chung Vô Thất lúc nãy vẫn còn tràn trề tự tin, đạo cốt tiên phong lại bắt đầu hoảng!

Ông ta không ngờ rằng, ba người lúc mới đầu ông ta không coi ra gì lại có thể đồn ông ta đến cảnh khốn cùng như vậy!

“Cút đi!”

Chung Vô Thất đột nhiên gầm lên một tiếng.

Khí kình lớn mạnh rung lên khiến bọn Lý Nhị Ngưu đang vây ông ta lập tức bay ra ngoài!

Lúc này, khí tức của Chung Vô Thất hơi rối loạn.

Ông ta định mở miệng khen ngợi ba người Lý Nhị Ngưu.

Bên cạnh lại có ba người xông lên!

Dẫn đầu là Triệu Tứ!

Thực lực của Triệu Tứ và hai đội viên bên cạnh hắn tuy không bằng ba người bọn Lý Nhị Ngưu.

Nhưng ba người họ cũng dùng trận pháp mà Lý Hàng truyền thụ.

Những người này, tên nào cũng hung hãn!

Chung Vô Thất bị ba người bọn Triệu Tứ vây đuổi chặn đánh càng ngày càng thảm hại.

Trong cơn tức giận, Chung Vô Thất liên tiếp xuất quyền.

“Bịch!”

“Bịch!”

“Bịch!”

Sau cơn chấn động liên tiếp, ba người bọn Triệu Tứ bay ra ngoài mấy chục mét.

“Các người..” Chung Vô Thất đang định nói thì bị cắt đứt.

“Ông già, đánh tiếp nào!”

Lúc này, lại có ba đội viên xông đến!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.