Cơn Lốc Yakuza

Chương 411: Chương 411




Họ cũng dùng trận pháp Thiên Địa Nhân mà Lý Hàng truyền thụ, triển khai tấn công mãnh liệt.

Và đến lúc này Chung Vô Thất mới nhận ra.

Đám ranh con này đang coi ông ta là cái bia để tập luyện!

Ông ta đường đường là đại tông sư!

Chưởng môn Hàn Sơn!

Chung Vô Thất nổi giận.

Ông ta ra tay ngày càng nặng Nhưng những người này sau khi bị đánh gục lại nhanh chóng đứng dậy!

Đám người Lý Nhị Ngưu lập tức triển khai trận chiến lốp xe.

Mỗi lần đều là ba người ra tay.

Hết tốp này đến tốp khác.

Chung Vô Thất sợ hãi!

€ó lúc ông ta đột nhiên cảm giác mình giống như đi vào.

hang sói.

Những người trước mắt này cho ông ta cảm giác ngày.

càng đáng sợ.

Họ không những không sợ chết.

Trong quá trình đánh nhau, lại không ngừng rút ra những bài học từ thất bại vừa rồi.

Tên này khó đối phó hơn tên trước.

Lần này mạnh hơn lần trước.

Cuối cùng Chung Vô Thất đột nhiên nhảy vọt lên, cơ thể đáp xuống mặt đất cách đó mười mấy mét.

Thở hổn hển.

Đường đường đại tông sư lại bị một đám nhóc còn chưa đạt đến tông sư dồn dép thảm hại đến vậy.

Chuyện này mà truyền ra ngoài, e rằng sẽ khiến người ta cười rụng răng.

Nhưng giây phút này Chung Vô Thất cười không nổi.

Bời vì ông ta thật sự cảm nhận được sự đáng sợ của đám người này!

Họ giống như bầy sói đội lốt người!

Trong mắt mỗi người đều đầy ánh nhìn hung dữ!

Chó Chết tiến lên vài bước, giơ tay chỉ Chung Vô Thất nói: “Ê, ông già xuống đây đánh tiếp nào!”

“Khó khăn lắm mới gặp được người đánh giỏi như ông, để anh em chơi một lần cho đã.”

Chung Vô Thất tức muốn hộc máu.

Cả đời ông ta chưa từng gặp ai dám ngông cuồng như vậy trước mặt ông ta!

Nhưng, đám người trước mắt này thật sự có tư cách ngông cuồng!

Bây giờ Chung Vô Thất càng tha thiết muốn nhận Lý Hàng làm đồ đệ.

Ông ta càng thêm khẳng định, chỉ cần có Lý Hàng.

Ông ta chắc chắn có thể bá chiếm cả Thượng Hải!

Trở thành chủ nhân thật sự của khu vực đông bộ!

“Reng reng reng…’ Lúc này, điện thoại trong túi Lý Nhị Ngưu đột nhiên vang lên.

Tiếp đó, nghe thấy giọng nói hơi nặng nề của Lý Nhị Ngưu: “Đại ca, ừm, được, tôi biết rồi, tôi sẽ chuyển lời đến ông ta”

Lý Nhị Ngưu cúp điện thoại, đọc một địa chỉ cho Chung Vô Thất: “Đại ca tôi đang ở Thượng Hải, ông đi tìm anh ấy đi”

Chung Vô Thất khẽ nhếch môi cười tự tin.

Sau đó ông ta nhanh chóng biến mất trước mặt mọi người.

Trên sân huấn luyện trống trải, Chó Chết thình lình nói một câu: “Tôi thấy lão già này thực lực chẳng ra sao, nhưng lại được cái rất biết ra vẻ.”

“Tôi thấy ông ta trước mặt đại ca chúng ta không gượng nổi ba giây”

Dương Thiện Tề trước giờ kiệm lời bỗng nói: “Hai giây là hết cỡ”

Lý Nhị Ngưu cười khúc khích: “Có thể gượng được một giây, tôi sẽ ăn hai mươi kilogam củ cải.”

Thượng Hải loạn rồi.

Toàn bộ thế giới ngầm ở Thượng Hải đều sợ bóng sợ.

gió, trông gà hóa cuốc.

Sói đến rồi!

Sói phương bắc đến rồi!

Trong khi khắp thế giới ngầm ở Thượng Hải ai cũng cảm thấy nguy hiểm, nghi ngờ lẫn nhau, trong lòng mỗi người đều đang tính toán.

Lý Hàng đứng lặng lẽ bên con sông nhỏ trước cửa nhà Liễu Bạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.