Cơn Lốc Yakuza

Chương 433: Chương 433




“Tất cá bọn họ đều bắt đầu từ vị trí cơ bản nhất.”

“Không đạt được thành tích thì bất cứ ai cũng không.

cách nào được thăng chức”

“Đây là quy tắc của tập đoàn Lăng Tiêu chúng tôi.”

Lúc này, trên mặt Liễu Hồng Hoa nở một nụ cười.

Bà ta vừa níu tay áo ông trẻ vừa nói: “Nhưng con gái chị và họ khõng giống nhau.”

/”

z Ông trẻ vội gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy, không giống nhau, không giống nhau.”

Liễu Hồng Hoa liếc nhìn Hứa Mộc Tình trên cầu thang.

“Hai chị em nó từ nhỏ lớn lên cùng nhau, tình cảm sâu đậm, em vuốt mặt cũng phải nể mũi chứ!”

“Xin lỗi, ở chỗ chúng tôi không có bà con họ hàng gì hết, tập đoàn chúng tôi chỉ quan tâm năng lực và nhân phẩm”

Hứa Hiếu Dương nói xong, dứt khoát dựa vào sofa, nhắm mắt không nói năng gì.

Ông trẻ lên mặt trưởng bối nói: “Hiếu Dương à, chúng ta đều là họ hàng”

“ “Người xưa nói, thóc đâu mà đãi gà rừng, người một nhà không nói lời khách sáo”

“Tập đoàn các con lớn như vậy, cũng cần vài người tin tưởng để quản lý chứ”

“Cậu, cậu nói không sai.

Nhưng có một số người cháu không tin được”

“Hơn nữa, cháu sẽ không vì một người họ hàng và làm loạn quy tắc của tập đoàn cháu”

Nghe xong những lời này, Liễu Hồng Hoa đứng phát dậy chỉ vào Hứa Hiếu Dương và nói: “Thế nào gọi là một người họ hàng?”

“Nhà các người còn có bao nhiêu họ hàng?”

“Lẽ nào các người thật sự độc ác như muốn giương mắt nhìn họ hàng điêu đứng cùng đường ở đó sao?”

“Các người cũng không tự nghĩ lại, nhà chúng tôi trước kia bao lần giúp đỡ các người?”

“Còn các người thì sao?”

“Bây giờ chẳng qua chỉ muốn một chức phó tổng giám đốc nhỏ nhoi mà lại ra sức từ chối.”

“Còn lôi một đống đạo lý rách nát ra dạy đời tôi!”

Liễu Hồng Hoa hừ lạnh một tiếng.

“Những lời này tôi nói với cậu cũng không tác dụng, nhà này cũng không phải do cậu làm chủ.”

Vừa nói, Liễu Hồng Hoa vừa xông vào bếp gào lên: “Liễu Ngọc Phần, dì ra đây cho tôi!”

Liễu Ngọc Phần đang cùng Hà Nguyệt Cầm chuẩn bị thức ăn trong bếp, mặt mũi ngơ ngác bước ra: “Có chuyện gì?”

“Có chuyện gì cái gì? Bây giờ chị sắp bị chồng em tức chết rồi”

“Diệu Diệu con gái chị hoàn hảo như vậy, tài giỏi như vậy.”

“Bây giờ nó từ tỉnh thành trở về, muốn cống hiến cho quê nhà, đã chọn tập đoàn của nhà em”

“Chỉ muốn một vị trí phó tổng giám đốc cỏn con, mà chồng em lại không chịu.”

“Em đến nói xem, có còn làm bà con họ hàng được nữa hay không?”

Lúc này, Hứa Hạo Nhiên cầm một chiếc đùi gà đi từ trong bếp ra, cái miệng bóng mỡ vừa ăn vừa nói.

“Không làm thì thôi, có khi nào các người coi chúng tôi là họ hàng đâu?”

“Mày nói cái gì?”

Liêu Hồng Hoa tức xù lông lên.

“Không phải sao? Lúc trước khi nhà chúng tôi còn nghèo, ngày nào các người cũng ỉa đái lên đầu chúng tôi: “Lần nào về nhà bà ngoại, bà không khoe khoang nhà bà nhiều tiền thế nào thì cũng nói mẹ tôi không tốt ra sao, còn thường xuyên bóng gió chửi ba tôi!”

“Hôm nay các người có thể vào trong nhà tôi là đã nể mặt ông trẻ lắm rồi, lại còn đòi vị trí phó tổng giám đốc trong tập đoàn nhà tôi.”

“Trời ạ, trời cao ơi, ai mà cho các người mặt dày đến vậy chứ?”

“Mày…mày…mày thằng mất dạy này, tao đang nói chuyện với mẹ mày, mày nói leo cái gì chứ!”

Liễu Hồng Hoa nhìn chằm chằm Liêu Ngọc Phần: ‘Liễu Ngọc Phần, em nói đi, rốt cục hai nhà chúng ta có cần làm họ hàng nữa không?”

“Nếu em vẫn cần họ hàng thì lập tức sắp xếp vị trí phó tổng giám đốc cho con gái chị, nếu không cần nữa…”

“Các người cút đi!”

Một giọng nói thình lình đã hoàn toàn chặn họng Liễu Hồng Hoa.

Bà ngoại ngồi đó vẫn không nói gì, đột nhiên lên tiếng.

Lúc này bà ngoại quay đầu nhìn chằm chằm Liễu Hồng Hoa.

“Con trai con gái tôi bị cô ức hiếp còn ít sao?”

“Bây giờ chúng nó đều ở nhà to như thế này rồi mà vẫn còn bị cô chọc tức!”

“Cút ngay! Cả nhà cút hết! Sau này đừng đến nhà tôi!”

“Còn ăn hiếp con trai con gái tôi, tôi đánh chết cô!”

“Âm!”

Trương Toàn Đức vung tay đập mạnh xuống bàn trà.

“Được! Được lắm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.