Cơn Lốc Yakuza

Chương 434: Chương 434




“Bây giờ nhà các người có tiền rồi thì không coi chúng ta ra gì đúng không?”

“Các người thật sự cho rằng chúng tôi cùng đường rồi sao?”

“Tôi nói cho các người biết, bây giờ lãnh đạo đơn vị xem trọng tôi biết chừng nào.”

“Tôi sắp thăng tiến rẻ í A ZMW “Đến lúc đó các người đừng có để tôi bắt được!”

sắp đến thành phố làm việc rồi”

Loại gian thương như các người, bình thường chỉ biết bóc lột dân thường, các người cứ đợi đó đi!”

“Tôi nhất định sẽ nắm được thóp của các người, đến lúc đó, các người sẽ phải quỳ xuống van xin nhà tôi!”

Thực ra, Trương Toàn Đức không thật sự muốn đi, ông †a muốn dùng thân phận của lãnh đạo để ép cả nhà Hứa Hiếu Dương.

Bởi vì chiêu này bình thường ông ta vẫn luôn dùng.

Hơn nữa lần nào cũng hiệu nghiệm.

Những thương nhân này trước mặt lãnh đạo đều nghe lời như chó giữ nhà.

Thế nhưng, chiêu này lại không có tác dụng trước mặt Hứa Hiếu Dương.

Lúc này Lý Hàng rút điện thoại trong túi ra, gửi đi một tin nhắn đơn giản.

Nhìn thấy động tác nhỏ này của Lý Hàng, Hứa Hạo.

Nhiên lập tức gian xảo vào trong bếp lấy ra một túi muối đưa cho bà ngoại.

Bà ngoại lập tức đưa tay cầm lấy túi muối, rắc lên người cả nhà Trương Toàn Đức.

“Đám quỷ đòi nợ này, thứ dơ bẩn! Mau cút đi!”

Ở vùng quê nông thôn của bà ngoại có thói quen dùng muối đuổi ma quỷ.

Người bình thường nếu dùng muối đuổi họ hàng.

Thì cho thấy hai nhà sau này sẽ không qua lại nữa.

Họ hàng như vậy không cần cũng đượ!

c Trương Toàn Đức định mở miệng chửi bới, muốn thị uy lãnh đạo của ông ta ra.

Điện thoại trong túi ông ta đột nhiên reo lên.

Trương Toàn Đức vừa rút điện thoại ra, lập tức cười lạnh.

Ông ta còn giơ điện thoại hiển thị người gọi đến ra cho.

Hứa Hiếu Dương xem.

“Nhìn thấy chưa hả? Đây là lãnh đạo đơn vị của chúng tôi gọi đến”

“Tối qua chúng tôi mới cùng ăn cơm với lãnh đạo cao.

cấp nhất của huyện!”

“Bây giờ chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi là có thể khiến tập đoàn rách nát của các người phải đóng cửa chỉnh đốn ngay lập tức!”

Vừa nói, Trương Toàn Đức vừa cố ý mở loa ngoài.

Bên trong điện thoại vang lên giọng nói trầm thấp của một người đàn ông trung niên: “Trương Toàn Đức, bây giờ đang trong giờ làm việc, sao tôi không thấy cậu đâu?”

“Lãnh đạo, tối qua chẳng phải em đã nói với sếp là phải đến Ninh Châu sao?”

“Tối qua, tôi ở cùng cậu lúc nào? Con người cậu không những vắng mặt trong giờ làm việc lại còn nói năng xăng bậy! Ngày mai cậu không cần đi làm nữa, tự viết đơn nghỉ việc đi!”

“Lãnh đạo, lãnh đạo! Em là Trương Toàn Đức, em là Trương Toàn Đức!”

“Tôi biết cậu là Trương Toàn Đức, bây giờ tôi trịnh trọng thông báo cho cậu biết, ngày mai cậu không cần đi làm nữa! Cậu bị đuổi rồi!”

“Tút tút tút..”

Trong điện thoại vang lên tiếng tút dài.

Trương Toàn Đức há hốc miệng không tin.

Sao lại như thế được, rõ ràng tối qua còn cùng nhau ăn tối!

Trương Toàn Đức vội gọi điện cho mấy lãnh đạo khác.

Kết quả đối phương vừa mở miệng đã nói không quen biết Trương Toàn Đức.

Trương Toàn Đức khó khăn lắm mới gọi được cho một người bạn thân.

Chỉ nghe đối phương thì thào trong điện thoại.

“Tôi nói ông bạn già ơi! Rốt cục ông có chuyện gì vậy?”

“Chẳng phải ông vẫn luôn nói ông là họ hàng với chủ tịch tập đoàn Lăng Tiêu sao?”

“Bây giờ mọi người đều nói, các người không còn quan hệ gì nữa rồi.”

“Ai dôI Trời đất ơi! Ông không được nói dối vấn đề này đó! Đây là chuyện lớn tày trời đấy”

“Thời gian gần đây ông thăng tiến thuận lợi như vậy, chẳng phải đều là do ông có quan hệ với chủ tịch tập đoàn Lăng Tiêu sao?”

“Không còn mối quan hệ này nữa thì ai thèm quan tâm ông chứ”

“Trước mặt lãnh đạo, ông còn không bằng một bãi phân chói”

“Bộp!”

thoại trong tay Trương Toàn Đức rơi mạnh xuống Trương Toàn Đức cảm giác khuôn mặt mình cũng rơi mạnh xuống đất như chiếc điện thoại.

Sau đó bị người ta chà đạp không ngừng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.