Đó là vốn khởi đầu cho dự án bất động sản ở Thượng Hải.
Nếu khoản tiền này không dùng đúng chỗ sẽ xảy ra phản ứng dây chuyền Tập đoàn của họ rất có khả năng sẽ đối mặt với cảnh phá sản.
Hứa Mộc Tình nói với Lý Hàng suy nghĩ của mình, nói ra những lơ lắng của eô. “2é W) “Quả thực vị trí của miếng đất này rất tốt, nhưng tại sao.
lâu như vậy rồi vẫn chưa có ai mua nó?”
“Anh xem, cỏ dại bên cạnh đã mọc cao thế này rồi”
Không đợi Lý Hàng trả lời, phía trước không xa bỗng vang lên giọng cười tự phụ của một người đàn ông.
“Ha ha ha ha! Hứa Mộc Tình, chẳng phải cô luôn nói mình rất thông minh tài giỏi sao?”
“Không ngờ cô cũng phạm phải sai lâm hạ đẳng như vậy!
“Vị trí của miếng đất này tuy rất tốt, nhưng tiếc rằng nơi này không thể xây nhà cao tầng!”
“Độ cao của nhà cửa nơi này thậm chí không thể vượt quá mười mét!”
“Ha ha ha, tốn hai mươi tỷ mua một miếng đất đổ nát, †ập đoàn nhà quê các người cũng sắp phá sản rồi!”
Trong khi nói, Thôi Thiên Tứ dẫn theo một đám người vênh váo bước đến.
Thôi Thiên Tứ dương dương tự đắc, mũi hếch lên trời.
“Thôi Thiên Tứ, tất cả những chuyện này là do anh bày †rò sao?”
“Phải thì đã sao? Tôi không những khiến các người mua mảnh đất nát này, tôi còn muốn dừng tất cả các dự án của tập đoàn các người ở Thượng Hải này.”
“Cái này còn phải cảm ơn bà dì họ tốt của cô nữa”
“Nếu không có sự giúp đỡ của nhà họ, làm những chuyện này thật sự khá phiền phức.”
Nghe Thôi Thiên Tứ nói vậy, lúc này Hứa Mộc Tình mới để ý đến, trong đám người phía sau Thôi Thiên Tứ còn có cả nhà Liễu Hồng Hoa.
Cả nhà này học dáng vẻ của Thôi Thiên Tứ, cũng vênh váo tiến lên phía trước.
Vênh váo tự đắ!
cKhông coi ai ra gì!
Lên mặt khinh đời!
Cáo mượn oai hùm!
Điệu bộ nịnh nọt rất sống động!
Liễu Hồng Hoa chỉ Hứa Mộc Tình mà nói: “Tao đã nói từ trước rồi, chúng mày sẽ phải hối hận.”
“Bây giờ hối hận cũng không kịp nữa rồi, đây là ông trời muốn xử mày!”
“Nhanh thôi, cả nhà mày sẽ trở nên nghèo hơn cả trước đây”
“Đến lúc đó, dù chúng mày có quỳ trước cửa nhà, ăn phân chó nhà tao thì cũng không ai thèm để ý đến!”
Hiện giờ Thôi Thiên Tứ rất vui vẻ.
Một khi vui vẻ, con người sẽ trở nên đắc ý quên hình.
Đến nỗi hắn quên mất sự tồn tại của Lý Hàng.
Thôi Thiên Tứ lè lưỡi liếm môi.
Trong mát hán lóe lên vẻ đê tiện, nhìn Hứa Mộc Tình nói: “Tôi phát hiện thời gian này cô càng ngày càng xinh đẹp ra”
“Bây giờ chắc cô rất thiếu tiền nhỉ, tôi có một cách có thể giúp cô “Tối nay cô ăn mặc đẹp đẽ chút, tôi đưa cô đi gặp mấy nhân vật lớn kia.”
“Chỉ cần cô thể hiện ngoan ngoãn như có trước mặt họ, dùng cơ thể cô đi…”
“Bốpi”
Cái tát giòn giã này.
Cách một con đường cũng có thể nghe rõ mồn một.
Đồng thời, ba chiếc răng dính máu bay lên không trung, rơi xuống bãi cỏ không xa.
Thôi Thiên Tứ ôm nửa khuôn mặt bị đánh đỏ bừng, trợn mắt giận dữ nhìn Lý Hàng: “Đồ chó chết! Mày còn dám đánh tao!”
“Mày tưởng tao vẫn là Thôi Thiên Tứ ngày xưa sao? Bây giờ ông đây là…
“Bốp!”
Tay trái lại thêm một cái tát, vẫn là ba chiếc răng dính máu rơi xuống đất.
Lý Hàng ra tay vô cùng chuẩn xác, toàn đánh trúng răng cửa của Thôi Thiên Tứ.
Thôi Thiên Tứ vừa há miệng, gió đã lùa vào miệng.
“Tao oa oa oa mày oa oa…”
Thôi Thiên Tứ vừa mở miệng nói ú a ú ớ ngọng nghịu giống như trẻ em học nói.
“Bốp!”
Lại một bạt tai.
Lý Hàng lạnh lùng nói: “Duõi thẳng lưỡi, cắm răng vào rồi nói chuyện.”