Nhờ có sự giúp đỡ của tập đoàn Minh
Cường, tập đoàn Thiên Lạc đã thành công
tiến vào trong tỉnh.
Mà chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, các
công việc đã được chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa,
trực tiếp tiến hành dự án.
Nhờ sự cố gắng mạnh mẽ của tiên vốn
và người tài.
Mô hình ban đầu của các sản phẩm điện
tử đã bắt đầu được hình thành…
Xí nghiệp của nhà họ Trịnh cũng được
hưởng không ít lợi ích.
Hàng ngày khuôn mặt Ngô Thị Lan và
những người khác đều đầy sắc hồng, miệng
cười toe toét.
Lứa trẻ nhà họ Trịnh thật là có tiên đồ.
Nam có Trịnh Văn Viễn.
Nữ có Đoàn Lê Nguyên.
“Thời gian này bà muốn tìm một người
chồng tài giỏi cho Lê Nguyên, mọi người
cũng nghe ngóng hỏi thăm các nơi xem! Bắt
buộc phải là người tài giỏi xuất sắc, nếu
không thì không xứng với Lê Nguyên nhà
chúng tai”
Ngô Thị Lan cười nói.
Bà càng ngày càng đối xử tốt với hai vợ
chồng Đoàn Hồng Thái.
Chuyện này khiến cho hai người cũng rất
vui mừng.
Từ sau khi Lê Nguyên rời xa Dương Hạo
Quân, đúng là mọi chuyện đều trở nên tốt
đẹp hơn.
Hai người lại lần nữa cảm thấy ly hôn là
đúng.
Nhìn từ hướng khác, ở tỉnh Kim Lan này
đã xuất hiện một hiện tượng kỳ lạ.
Tập đoàn Tam Tinh và bè phái Viên Sơn
Hà đã để lại một giao dịch buôn bán cực lớn.
tỉnh Kim Lan lại không hề có một thế lực
hay dòng họ nào bị lay động.
Dù cho tập đoàn Thiên Lạc này đang
chậm rãi gặm nhấm ở nơi nào đó.
Trong một khoảng thời gian, có rất nhiều
dòng họ thế lực ở tỉnh khác bắt đầu điều tra
chỗ dựa của tập đoàn Thiên Lạc.
Sử dụng tất cả nguồn cung cấp tin.
Đã điêu tra được tập đoàn Thiên Lạc
hoàn toàn không có chỗ dựa gì.
Chỗ dựa duy nhất chính là có quan hệ
hợp tác với tập đoàn Minh Cường.
Tên của tập đoàn Minh Cường đã hoàn
toàn được nhắc tới.
“Tôi biết tập đoàn Minh Cường khá
mạnh, nhưng cũng không thể ngang ngược
đến mức một mình công ty đó độc quyền
chứ?”
“Đúng vậy, một giao dịch lớn như vậy,
mọi người cùng chia nhau hưởng lợi không
tốt sao?”
“Hừ, tôi không tin tôi lại không ăn được
miếng bánh ngon của tỉnh Kim Lan?”
——————–