Sau khi về tới lãnh cung, Phượng Ánh Tuyết bắt tay vào bếp nấu cháo hoa cho tên thích khách đó ăn thật không hiểu sau nàng lại giúp hắn nữa hazzz! Xem như nàng tích phước đi.
Phượng Ánh Tuyết coi nồi cháo nàng đã để đó từ trước 'ừm xem ra cháo đã nhừ'. Vừa phất tay một cái hai đóa hiện ngay trước mặt Phượng Ánh Tuyết nhẹ nhàng hai đóa bay đến xung quanh nối cháo. Phượng Ánh Tuyết đưa hai tay lên trước mặt bắt đầu khẽ đọc câu thần chú gì đótrong miệng, chỉ thấy người nàng phát ra ánh sáng màu lam nồng đậm thủy nguyên tố. Hai đóa hoa phát ra ánh sáng màu hồng nhạt được màu lam của thủy nguyên tố bao bọc lại hai đóa hoa càng di chuyển xung quanh nhanh hơn 'bụp!' một tiếng hai đóa hoa nổ ra một tiếng nhỏ, hai giọt tinh thể nguyên khí lắp lánh như pha lê thoát ra từ hai đóa hoa. 'Bụp!' một tiếng nữa hai giọt tinh thể nguyên khí nổ ra tạo thành một đám mưa bụi tiên lấp lánh.
Sau khi xong Phượng Ánh Tuyết thu hồi thủy nguyên tố, cầm hai đóa hoa đào trên tay Phượng Ánh Tuyết ngắt những cánh hoa đào ra bỏ vô nồi khoáy đều cùng với bụi tiên rồi đổ ra hai bát như vậy là xong.
Phượng Ánh Tuyết cười mãn nguyện đem bát cháo đến phòng di nương sau đó đến phòng của tên thích khách. Vừa mở cửa phòng Phượng Ánh Tuyết thấy tên thích khách đang ngồi vận công mà cái thứ hai nữa là...soái ca!!! Không ngờ tên thích khách lại là một soái ca nha! Tối qua mặc dù có nến thắp sáng những mà vẫn hơi tối nên không nhìn rõ bây giờ trời đã sáng cho nên là có thể nhìn thấy rõ rồi! Waaa! Cơ thịt rất là săn chắc nhất là chỗ vết thương bị nàng xé áo tối qua làm lộ ra cả một bờ vai và xương quai xanh quyến rũ còn nữa còn nữa nha chưa kể đến ngũ quan nha nhìn sơ qua ngũ quan rất chính trực nghĩa khí nói chung là có cốt cách làm người tốt. (Mèo con:không biết diễn tả.-_-!!!)
Tên thích khách vận công xong vội vàng mở mắt ra đã thấy tiểu cô nương tối qua đã cứu mình đang nhìn mình chằm chằm như kiểu đang đánh giá giống như đi xem một món hàng ở ngoài chợ. Phượng Ánh Tuyết cũng đã thấy hắc y nhân mở mắt nhìn mình chằm chằm nên cảm thấy chột dạ vì hành động mê trai của mình nên vội lên tiếng:
“Ta mang đồ ăn đến cho ngươi!” Phượng Ánh Tuyết đi tới vài bước đặt bát cháo vào tay của hắn.
Hắc y nhân thấy trong tay mình chỉ là một bát cháo hoa đơn giản vội đưa mắt nhìn Phượng Ánh Tuyết. Phượng Ánh Tuyết thấy hắn nhìn mình liền hiểu.
“Ngươi ăn đỡ đi ở nơi như lãnh cung này có môt bát cháo là mừng lắm rồi đỡ hơn là nhịn đói còn nữa đây là bát cháo đặc biệt ăn rất có lợi cho ngươi nên ăn đi.”
Nghe Phượng Ánh Tuyết nói thế hắc y nhân cũng cầm bát cháo lên ăn. Đầu tiên chỉ có một muỗng rồi lại thêm một muỗng rồi lại bưng cả bát cháo lên ăn luôn.
“Đây là cháo hoa gì mà ăn ngon vậy?”
“Cũng chỉ là cháo hoa đào bình thường thôi nhưng rất có lợi cho sức khoẻ ngươi vận công thử đi.”
Nghe Phượng Ánh Tuyết nói thế hắn ngồi xuống luyện công vận đan điền qủa thật nội thương đã khỏi hẳn không chỉ thế công lực của hắn đã nâng cao thêm một bậc. Hắn vui thầm mừng rở vội hỏi Phượng Ánh Tuyết:
“Có còn cháo nữa không?”
“Cháo hả? Hết rồi!”
Tên hắc y nhân buồn xụ nhưng nói với hắn như vậy là đủ rồi. Tên hắc y nhân vội quỳ xuống dập đầu
“Ơn cứu mạng này tại hạ không bao giờ quên nếu cần gì giúp đỡ xin Phượng Ánh Tuyết cô nương cứ nói tại hạ sẽ không chối từ.”
“Vậy làm sư phụ ta đi!”