Chương 36 : Còn nhớ lời thề trước đình hoa ?
Bất tri bất giác , đã sang mùa hạ .
Sau khi xuân về hoa nở , mùa hạ lại đến . Lúc này ở phương Bắc tuyết đã tan từ lâu , khoái mã thong thả ung dung , người Hung Nô ở phương Bắc lại bắt đầu cướp bóc .
Trong khoảng thời gian này , trong hoàng cung Viên tổng quản có chút phiền não . Bởi vì Hoàng đế mấy ngày nay hỉ nộ vô thường . Hiểu rõ vấn đề , nên càng phải trăm ngàn lần cẩn thận hầu hạ .
Về nguyên nhân , bởi vì trong hoàng thành có hai đại sự kiện .
✣ Chuyện thứ nhất , chính là mấy ngày trước , Ngụy vương cao ngạo kia lại chọc giận vạn tuế gia . Bất quá bây giờ không đơn giản chỉ là quát lớn , cấm túc , trách phạt , mà là bị lôi ra ngoài Thành Cực điện , hung hăng đánh bốn mươi đại bản , nghe nói vị Ngụy vương này thuở nhỏ tập võ , thân thể vô cùng tốt , bị đánh cho nằm lỳ ở trên giường không trở mình được .
Điều này khiến đám triều thần ở cửa vô cùng khó hiểu — Ngụy vương trước nay cùng Thái tử không hợp , dĩ nhiên lại do giúp Thái tử cầu tình , cùng Hoàng đế tranh luận ở thượng thư phòng nên bị trách phạt .
Viên tổng quản tuy rằng biết nội tình trong đó nhưng có thể ở trong hoàng cung sống sót , leo lên chức tổng quản , tự nhiên biết cái gì nên , cái gì không nên nói . Mặc kệ người bên ngoài hỏi thăm sự tình trong nội điện ngày ấy như thế nào , hắn một mực nói không biết .
✣ Chuyện thứ hai , là ba vạn đại quân Hung Nô xâm lược , trả thù mùa đông năm trước Bình Tây đại tướng quân Mộ Dung Thanh Hoa chôn giết tù binh Hung Nô . Theo biên quan tấu , nói có gian tế ở trong thành mưu toan phóng Hung Nô nhập biên thành , nguy cơ xuất hiện , mà Trưởng công chúa Cố Thường Y đúng lúc chém giết gian tế , ngăn cản Hung Nô xâm chiếm , ngăn cơn sóng dữ .
Sau đó viết một phong thư .
Trên thực tế , chỉ có vài người rõ ràng , không phải cái gì gian tế , mà là có một hoàng tử đại nghịch bất đạo . May mắn Hoàng đế trước đó đã biết chuyện này , phái người thông tri Trưởng công chúa , hơn nữa Trưởng công chúa hàng năm ở biên quan chống đỡ Hung Nô , đem biên thành khóa chặt như một thùng sắt , nội loạn gì đều có thể nhanh chóng bình ổn .
Nhưng mà , chân chính ảnh hưởng Hoàng đế , vẫn là lá thư này của Trưởng công chúa .
Viên tổng quản vụng trộm nhìn lén qua , thấy một đoạn ngắn , dùng từ không chút cung kính , nhưng Cố Kiến Khôn cầm đến phong thư này , thế nhưng nhịn không được ngón tay run run , nhìn chữ viết của muội muội đồng bào [ ruột thịt ] duy nhất , trong mắt ẩn có lệ quang tiếc thương .
Trong thư viết :
“Hoàng huynh , thế gian này không có Hoàng đế nào là vĩnh viễn , sau khi người trăm tuổi , người nào đăng ngôi , có thể bảo vệ người thân của người chu toàn ?
Nếu Thái tử là người sát phạt quyết đoán , tương lai , sẽ còn lại mấy vị Hoàng tử Cố thị ? Việc lập trữ , đừng do dự .
Khí trời ấm dần , biên quan Hung Nô lại liên tiếp xâm lấn , hoàng huynh ổn định triều cục , sớm ngày thống nhất thiên hạ , mưu cầu ngày đại nghiệp viên mãn .”Cuối cùng , ở phía cuối , có một hàng chữ nhỏ huyết thư :
Còn nhớ lời thề trước đình hoa ?
Hoàng đế nhìn một câu cuối cùng , nhớ đến tình hình năm ấy ở quê nhà , bên tai giống như phảng phất nghe thấy thanh âm kiên định , nhuệ khí trước sau như một của Cố Thường Y :
“ Hoàng huynh , ngươi còn nhớ rõ , trước lúc ngươi thành thân , tại đình viện , dưới gốc cây hải đường kia , từng lập lời thề ? “
Xem thư xong , vị đế vương thiết huyết [ kiên cường như thép ] trên mặt lại nhịn không được toát ra thần sắc bi thương .
Ngày hôm sau , Hoàng đế liền thả Thái tử , hơn nữa bổ nhiệm Tể tướng làm Thái sư Thái tử , bổ nhiệm bộ binh Thượng Thư Tô Sách làm Thái bảo Thái tử , Thái Phó Trương Sĩ Cát quan phục nguyên chức , lấy quyết tâm kiên định ra sức bảo vệ Thái tử .
Trong lúc nhất thời , tại triều đường trong việc lập trữ , không một tiếng động phản đối . Trong khoảng thời gian ngắn , ai cũng không dám nói đến việc phế trữ nữa .
Ngụy vương Cố U , Hoàng đế khen ngợi ║Huynh đệ hữu ái , bộc trực thành khẩn thẳng thắn ║ , ban thưởng vô số , lập làm tấm gương huynh đệ mẫu mực . Lần phong ba này , bị Ngô vương sai sử , chúng quan viên buộc tội Thái tử đã bị giáng chức . Ngô vương thế lực tổn hao nhiều , cơ hồ không còn hy vọng đoạt trữ .
Người bên ngoài không rõ nội tình lắm , chỉ có Viên tổng quản biết . Hoàng đế Cố Kiến Khôn , kỳ thật là người trọng tình trọng nghĩa . Hoàng đế nhìn thấy ngay cả Ngụy Vương luôn cùng Thái tử bất hòa cũng có thể vì Thái tử cầu tình , có thể thấy được Thái tử ở trong đám huynh đệ quả thật có uy vọng , cũng đối đãi huynh đệ vô cùng tốt , chính là hợp lời của Trưởng công chúa trong thư nhắc nhở .
Trưởng công chúa càng cao minh . Nàng tuy rằng không ở hoàng thành , lại có thể ở trong một phong thơ ngắn ngủi , ở ba phương diện đều đả động Hoàng đế .
✣ Đầu tiên , trong thơ mang theo cấp báo của quan viên , ẩn ẩn hàm chứa một loại áp lực quân tình , đây là người tay cầm trọng binh mới có quyền phát biểu .
✣Tiếp theo , nói cho vạn tuế gia — chỉ có Thái tử có thể làm Hoàng đế , ngươi muốn người thân có thể suốt đời khỏe mạnh , nếu để lão Nhị lão Ngũ làm Thái tử , tương lai Thái tử tự nhiên sẽ không sống nổi , Hoàng tử Công chúa của hắn cũng sẽ không biết làm sao đề phòng tru diệt [ chém giết ] , chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm để Thái tử bị giết , để cho Giang Vương , Minh Huy tương lai không có ngày lành ?
✣Cuối cùng , Công chúa lại nhắc tới trước đây , nhắc tới Hoàng hậu đã qua đời . Hoàng đế đối với Hoàng hậu một mảnh tình thâm , còn không mềm lòng ?
Viên tổng quản nhịn không được trong lòng thán phục : Trưởng công chúa tay cầm trọng binh , từ quốc gia triều đình đến tư tình nhi nữ , khắp nơi đả động vạn tuế gia , cao , thật sự là cao !
---------------------------------
Gần nhất , không chỉ có phủ Công chúa , ngay cả phủ Phò mã và dân chúng hoàng thành đều biết — Phò mã gia tình thâm ý trọng , vì Công chúa Điện hạ , không tiếc xắn tay áo xuống phòng bếp , nấu thức ăn cho Công chúa Điện hạ . Toàn bộ hoàng thành nhất thời gà bay chó sủa , vài vị Phò mã bị mắng cẩu huyết lâm đầu , như cha mẹ chết chạy đi học nấu ăn .Phò mã sau khi lấy Công chúa , trừ phi có thành tích công lao lớn , Hoàng đế đặc biệt hạ chiếu , bằng không đều chỉ có thể nhậm chức quan nhàn tản . Nói trắng ra là ở bên cạnh thê tử có tiền làm tiểu bạch kiểm ăn no chờ chết , các đời triều đại , làm Phò mã cũng không có tiền đồ gì . Cho dù vốn có hùng tâm tráng chí * đều bị cuộc sống không có cơ hội xuất đầu làm phai mờ .
( * ) Hùng tâm tráng chí : Quyết tâm anh hùng , ý chí kiên cường .
Có thể làm Phò mã , người nào không phải nhân tài kiệt xuất ? Người nào không có hùng tâm tráng chí ? Nhưng mà một khi bị Hoàng đế nhìn trúng , làm Phò mã , từ nay về sau trừ bỏ viết thơ , chỉ có thể vẽ tranh lưu truyền trong thiên hạ , không thể làm gì khác .
Mà vị Phò mã của Minh Huy Công chúa ngược lại , vứt bỏ tôn nghiêm nam tử còn không đủ , lại ngóng trông lấy lòng Công chúa ! Trong lúc nhất thời , phe cánh Phò mã đều bị khinh bỉ .
Phò mã kết giao trong vòng luẩn quẩn , bình thường cũng đều là Phò mã.
Cùng trọng thần triều đình kết giao , người ta công vụ bận rộn , cùng ngươi chức quan nhàn tản có cái gì để nói đâu ?
Hơn nữa , làm Phò mã , nhìn người ta tại triều đình mở ra khát vọng , chính mình lại làm quan nhàn tản ngồi ăn chờ chết , chuyện trọng yếu duy nhất chính là lấy lòng Công chúa , gặp nhau , chính mình cũng thấy xấu hổ . Như vậy , Phò mã nào dám cùng triều đình kết bằng hữu gặp nhau đây ?
Nếu cùng quan viên nhàn tản , cùng đám đệ tử thế gia kết giao , những người này thường xuyên vào ra nơi thanh sắc , Phò mã nào dám đi theo ?
Vì thế , sau này , nhóm Phò mã chính mình dần dần hình thành một vòng lẩn quẩn kết giao . Bởi vì có tầng quan hệ cùng Công chúa , cũng có lực ảnh hưởng nhất định đến tiểu tập đoàn [ hội nhóm nhỏ ] .
Nguyên Thương đương nhiên không biết , làm Phò mã , đã bị cô lập . Tính nhẫn nại của nàng thật sự rất tốt . Vì ám sát một mục tiêu , nàng có thể cẩn thận đem những người xung quanh của mục tiêu cùng sự vật , địa hình thăm dò nhất thanh nhị sở , có đôi khi , vì chờ đợi cơ hội ám sát một người , cần thời gian hơn mấy tháng .
Vì mục tiêu to lớn ở trong đồ ăn kê đơn , mỗi ngày nấu ăn đem đến làm Công chúa thả lỏng cảnh giác , thật sự là rất đơn giản , chỉ là .
Sát thủ |Hắc Sắc Chỉ Vân |phải có bản lĩnh sinh tồn trong mọi hoàn cảnh tàn khốc . Lúc nhảy dù đến địa phận không có người , ăn uống toàn bộ chính mình giải quyết , lúc đào vong trốn ở cống thoát nước thành phố , ăn đều là thịt chuột . Ở trong cuộc sống , đại đa số sát thủ | Hắc Sắc Chỉ Vân | đều luyện ra được một thân trù nghệ vô cùng tốt . Việc nấu đồ ăn dễ như trở bàn tay , các loại sơn trân hải vị làm được so với ngự trù còn hoàn hảo hơn . Lại ở trước mắt hạ nhân còn bỏ thêm rất nhiều ' cây cỏ ' , hương vị kỳ lạ tuyệt vời , quả thực thần kì .
Nhưng thẳng đến Nguyên Thương ' thân mình tốt ' , rốt cục có thể trở về phủ Phò mã , vẫn không tìm được cơ hội kê đơn .
Không có cách nào khác a , Công chúa là cao thủ , người bên cạnh Công chúa cũng là cao thủ ! Cho nên muốn làm Công chúa không biết , có thể sao ?Ngay tại Nguyên Thương đắm chìm trong nghiệp lớn chạy trốn , một đêm hắc dạ phong cao [ không trăng , gió lớn ] một vị khách không mời mà đến đây ....
Phủ phò mã ban đêm luôn có vẻ náo nhiệt . Từ sau khi thị vệ đến đây , những hộ vệ cấp cao cùng Tô gia phái tới ngày ngày ở luyện võ trường diễn võ , ai cũng không chịu thua ai . Tô gia lão binh nói nhóm thị vệ này sống an nhàn sung sướng , là khoa chân múa tay , bọn thị vệ nói nhóm lão binh này không hiểu võ công , thuần túy là cậy mạnh . Hai phương mỗi ngày nhàn rỗi cũng không có việc gì , vì tranh sức lực , đã nhiều ngày đánh túi bụi . Nguyên Thương trừ bỏ lấy tiền để cho hạ nhân mua thuốc trị thương , còn lại bỏ mặc .
Nàng chính là vội vàng điều phối một loại độc dược , không rảnh quan tâm .
Đêm nay , trong lúc nàng đang hết sức chuyên chú điều chế thuốc bột , bên tai trái bỗng nhiên vang lên một âm thanh xa lạ của lão nhân :
“ Ai nha , nguyên lai cỏ vấn kinh * còn có thể pha trộn như vậy ! “
( * ) Cỏ vấn kinh : Còn gọi là cỏ tháp bút ( họ mộc tặc ) .
Nguyên Thương phản xạ có điều kiện hướng bên phải nằm sấp xuống , thuốc bột vừa mới phối tốt hướng phía sau vung tới , lúc nằm sấp , ngâm châm bên tay áo trái hướng bóng dáng màu lam nhạt bắn tới .
“ Ai nha , tiểu oa nhi tính tình không nhỏ ! “ Ống tay áo màu đỏ nhẹ nhàng phẩy , thuốc bột bay đầy không trung , còn có ba cây ngân châm đều đồng loạt dính vào tay áo hắn , giống như tay hắn có lực hút vậy .
Nguyên Thương lăn một vòng trên mặt đất , xoay người đứng lên , cách mấy thước lạnh lùng nhìn hắn . Nguyên Thương đã nhìn ra , đối phương không phải là thích khách , vì thế mắt lạnh nhìn nhau , trong tay ám khí độc dược mới vận sức chờ phát động .
Người trước mắt râu tóc trắng phau , thoạt nhìn không biết bao nhiêu tuổi , như là năm sáu mươi tuổi , hoặc như là bảy tám mươi tuổi , nói hắn trăm tuổi cũng không sai , toàn thân mặc một kiện trường bào lam nhạt , trên mặt tươi cười sáng lạn , lại mang theo tính trẻ con .
“ Ngươi chính là Tô Kì ? Không tệ không tệ , bộ dạng nữ oa nhi nhưng thật ra không tệ , phải nên gia nhập làm môn hạ Thần Y Môn ! “
Nguyên Thương lập tức hiểu được — lão gia hỏa này hẳn chính là vị Thần Cơ Tử hơn chín mươi tuổi còn có võ nghệ cao cường của Thần Y Môn , một trong ngũ đại tông sư Trung Nguyên .
Trần Tam mấy ngày trước thần thần bí bí nói cái gì kinh hỉ , hẳn chính là người này .
Nguyên Thương rất khách khí nói : “ Là Trần Tam gia nói cho ngươi ? Vậy ngươi cũng nên biết , ta từng nói qua , sẽ không gia nhập Thần Y Môn của ngươi . “
Thần Cơ Tử vừa nghe , lập tức thổi râu trừng mắt , rống : “ Vì sao ? Thần Y Môn của lão đạo có cái gì không tốt ? “ Nói xong đưa tay bắt lấy tay nàng .
Thần Cơ Tử nhanh như tia chớp , Nguyên Thương muốn tránh đi , còn chưa kịp động tác liền bị cầm trụ .
“ Không được , cao thủ phối độc như ngươi vậy , sao có thể không tiến vào Thần Y Môn của lão đạo ? “
“ Buông tay ! “ Nguyên Thương âm thanh lạnh lùng nói , “ Ta cũng không có tâm tư muốn cứu thế tế dân [ cứu đời giúp người ] , Thần Y Môn hành y tế thế , cùng độc của ta liên quan gì ? “
Thần Cơ Tử buông tay nàng ra , cười hì hì làm lay động râu dài cá chép màu trắng nói : “ Nhớ năm đó , lão đạo cũng là độc y nổi danh ở trên giang hồ ! Cái gì hành y tế thế , cứu thế tế dân , cùng lão đạo một chút cũng không liên quan ! “
Thần Cơ Tử không chút khách khí ở bên cạnh bàn ngồi xuống , bắt chéo hai chân , nói : “ Ngươi cũng là nghe giang hồ đường phố đồn đãi , nghĩ đến lão đạo giống như một cái đại phu hủ lậu [ cổ hủ ] bình thường , đến Đại Yến quân trị ôn dịch ? Hắc , lão đạo hạ độc cả đời , độc chết chính là nhân sĩ võ lâm chính phái , quan viên triều đình , bất quá cũng chỉ hơn mười người mà thôi , liền bị tiền triều Tần Hoàng đế bố cáo treo giải thưởng , bị võ lâm mắng là bại hoại giang hồ - Ma y ;
Sau đó độc chết mấy vạn người Hung Nô , ngược lại được tôn là ' Võ lâm tông sư ' , ' Tế thế thần y ' , hắc , quả nhiên , chuyện xấu làm cho lớn , liền thành sự nghiệp to lớn ! Người ta nói ' Bỉ thiết câu giả tru , thiết quốc giả vi chư hầu' [ Kẻ trộm cắp một cái móc gắn đai lưng thì bị giết ; Kẻ trộm cắp một nước thì thành chư hầu ] , lão đạo độc chết mấy chục người thì thành Ma y , độc chết mấy vạn người lại thành Thần y . “
Nói xong liền biến sắc , thần sắc trở nên đau khổ , bỗng nhiên khóc lớn nói : “ Kim nương a ! Ta vô dụng , đều hơn ba mươi năm , còn không có đem người Hung Nô độc chết hết , không thể báo thù được cho tôn tử chúng ta ! Ta vô dụng ! Ta vô dụng ! “
Nguyên Thương hơi ngạc nhiên , nói : “ Độc chết mấy vạn người Hung Nô ? “
“ Đúng vậy ! “ Thần Cơ Tử nhắc tới chuyện này , bỗng nhiên ngừng khóc , hưng phấn thổi râu , khuôn mặt tươi cười còn mang theo nước mắt , “ Năm đó gia gia của ngươi , ngoại công , đi theo Thái tổ Hoàng đế lên phía Bắc chống lại Hung Nô , đúng là xuân về hoa nở , là lúc ôn dịch phát tác , lão đạo sao , ngay tại thi thể dê bò ngựa của người Hung Nô bỏ chút thuốc bột , đồng thời ném vào trong nước uống của người Hung Nô . Toàn bộ Đại Yến quân đều giúp đỡ lão đạo hạ độc , chậc chậc , không chút tốn sức , liền giết chết hơn vạn . Hắc ! “
Nói đến cuối cùng , đắc ý hướng Nguyên Thương cười , coi như đang nói : Ngươi cũng dùng độc , có làm được sự nghiệp to lớn như lão đạo chưa ?
Thần Cơ Tử này , cũng hơn chín mươi tuổi , lại giống như tiểu hài tử ba tuổi , nói khóc liền khóc , nói cười liền cười . Nguyên Thương cuối cùng cũng biết , vì sao vị này tóc trắng nhưng luôn hồng hào — trừ bỏ luyện võ cường thân , trong lòng tâm tình thoải mái cũng không thể thiếu .
--------------------
P/S : Hoàng thượng thúi !
Ta thích nhất đọc mấy câu thành ngữ hay thơ trong truyện này !