Công Chúa Tha Mạng

Chương 37: Chương 37: Tâm như sầu kết , quân chẳng biết [ Hạ ] .




Chương 35 : Tâm như sầu kết , quân chẳng biết [ Hạ ] .

Minh Huy Công chúa một thân võ phục tuyết trắng , gương mặt mỉm cười nhàn nhạt quen thuộc , nhưng ý không cười , lại mềm mại đáng yêu động lòng người .

Ánh mắt Nguyên Thương chỉ dừng ở trên người nàng một lát , nhìn trên bàn đá bên cạnh nàng có một thanh bảo kiếm , nói : “ Công chúa đã trễ thế này còn luyện kiếm ? “

Minh Huy Công chúa cười mà không đáp , dùng tay cầm lấy trường kiếm , đi tới , nói : “ Ta nghe nói Phò mã theo Tô Ấm học võ , không biết học được ra sao , chúng ta luận bàn một phen như thế nào ? “

Nguyên Thương cười đáp : “ Này ... chỉ sợ không tốt đi ? Công chúa thân thể thiên kim , tiểu thần làm sao dám đối với Công chúa động đao động thương ? Nếu làm bị thương Công chúa sẽ không tốt lắm ! “

' Soát ' một tiếng , Công chúa tuốt kiếm ra khỏi vỏ , kiếm phong sát khí chợt hiện , chỉ thẳng cổ họng Nguyên Thương . Nguyên Thương đứng không nhúc nhích , không né tránh , cũng không phản kháng , nhìn đạo ngân quang vạch từ không trung đến , đột nhiên dừng trước cổ họng nửa tấc . 

“ Muốn đả thương đến ta , cũng không dễ dàng như vậy . “

Kiếm trong tay Minh Huy Công chúa không chút lay động , khí thế sắc bén . Nguyên Thương chậm rãi lui về sau một bước , làm cho khoảng cách của nàng với mũi kiếm xa một chút , mặt hiện một chút tươi cười , nói : “ Công chúa , tiểu thần thân thể yếu đuối nhiều bệnh , không phải đối thủ của Công chúa , vũ thương lộng bổng * , nói không chừng còn làm chính mình bị thương . “

--------------------

( * ) Vũ thương lộng bổng :

Sử dụng đao thương côn bổng - các loại binh khí nhà võ , để tập võ . 

Nguyên câu : Vũ văn lộng mặc – Vũ thương lộng bổng 

( Người học văn trổ tài văn chương – người tập võ múa may binh khí . )

--------------------

Minh Huy Công chúa bị nàng chọc cười , cười khẽ một tiếng .

Một lúc nói lo lắng làm Công chúa bị thương ; Công chúa ra kiếm , lập tức sửa miệng nói , lo lắng mình bị Công chúa làm bị thương , sửa miệng so với lật sách còn nhanh hơn .

Công chúa khẽ cười nói : “ Ta nhìn Phò mã đi đường yên lặng không một tiếng động , thật ra có phong phạm một cao thủ . “

Nguyên Thương nhìn nàng tươi cười , trong ngực nhảy liên hồi . Luôn suy nghĩ chuyển động cực nhanh nhưng khi Nguyên Thương nhìn thấy nàng cười , phản ứng không khỏi chậm nửa nhịp .

Không đợi nàng nghĩ ra lý do , trường kiếm của Công chúa đã hạ xuống , tươi cười không giảm , nói : “ Phò mã , trễ như vậy còn ra ngoài , là chuẩn bị đi đâu ? “

Nguyên Thương thở dài nhẹ nhõm một hơi , nói : “ Tùy tiện đi dạo một chút . Mấy ngày nay nằm lâu trên giường , thân thể có chút cứng ngắc , đi ra ngoài hoạt động một chút . “Minh Huy Công chúa nói : “ Lần đầu tiên Phò mã đến phủ Công chúa , một mình thì làm sao biết đường ? Để Nguyệt Mẫn cùng ngươi đi dạo như thế nào ? “

Nguyên Thương nhanh nói : “ Ta chỉ tùy tiện đi dạo một chút , hiện tại cũng nên trở về . “

Minh Huy Công chúa gật đầu , “ Người đâu ! “ Một thị nữ từ sân bên cạnh đi ra , hướng Minh Huy cùng Phò mã thi lễ , nói : “ Công chúa , Phò mã thỉnh phân phó ! “

Minh Huy Công chúa nói : “ Đưa Phò mã trở về phòng nghỉ ngơi . “

“ Vâng ! “

“ Công chúa , sao người lại thả hắn đi ? “ Trúc Ngữ từ bên cạnh đi ra , nhìn bóng dáng Nguyên Thương nghiến răng nghiến lợi . “ Đêm nay nhất định là hắn muốn đi tìm Nguyên Thập Tam kia ! Bằng không , một chút khoa chân múa tay của hắn sao có thể thoát ra phủ Công chúa được ? “

“ Nếu hắn cùng Thập Tam thực sự có liên hệ , Thập Tam không gặp được hắn , tự nhiên sẽ đến phủ Công chúa tìm kiếm . Chúng ta chờ xem ! “ Ngữ khí của Minh Huy Công chúa có chút không kiên nhẫn nói , “ Đêm nay không cần phải đi đến luyện võ trường , cứ luyện tại đây đi ! “

“ Nơi này ? Nơi này chỉ sợ thi triển không được . “ Trúc Ngữ có chút khó hiểu : Công chúa tại sao lại mất hứng ?

Minh Huy Công chúa nói : “ Mặc kệ thích khách ám sát hay là hành quân đánh giặc , địch nhân đều sẽ không cho chúng ta lựa chọn địa phương thi triển công phu . Sân nhỏ như thế này , vừa lúc luyện tập một chút ... Xuất kiếm ! “

Trúc Ngữ xoay người nhảy ra , bên hông trường kiếm rút ra khỏi vỏ , cùng Minh Huy Công chúa đánh nhau .

Nguyên Thương nghe thấy âm thanh đánh nhau phía sau , dừng bước quay đầu , nhìn thân ảnh tuyết trắng của Công chúa cùng một bóng dáng xanh thẫm , ở trên dưới núi giả nhún nhảy , giống như điệu múa dưới trăng , xinh đẹp tuyệt trần .

Đêm khuya vắng người , Minh Huy Công chúa lại ở trong này luyện kiếm .

Tuyệt thế võ công không phải có sư phụ tốt là có thể luyện được , cũng không phải thân phận cao võ công liền cao , thiên tài võ học gì đấy , võ công cũng cần chính mình chăm chỉ luyện tập mà ra . Cố Nguyệt Mẫn tuy rằng thiên tư thông minh , nhưng có được võ công như bây giờ , phải cần bao nhiêu nổ lực ?

Minh Huy Công chúa hét lớn một tiếng : “ Các ngươi cùng tiến lên ! “ Cách đó không xa vài thị nữ hầu hạ lập tức rút kiếm , vây công đi lên .

Nguyên Thương xa xa nhìn , hỏi thị nữ bên cạnh : “ Công chúa mỗi đêm đều luyện kiếm sao ? “

Thị nữ kia che miệng cười nói : “ Cái này nô tỳ cũng không biết . Phò mã , ngài là muốn trở về phòng nghỉ ngơi , hay là ở chỗ này chờ Công chúa ? “

Nguyên Thương lại nhìn trong chốc lát , hỏi : “ Công chúa luyện kiếm bao lâu ? “ Thị nữ miệng thật chặt , như trước lắc đầu nói không biết . Nguyên Thương tiếp tục hỏi : “ Công chúa buổi tối luyện kiếm sau ăn cái gì ? “

Thị nữ lúc này rốt cục nói : “ Công chúa thích nhất ăn cháo hạt sen . “

Nguyên Thương nói : “ Mang ta đi nhìn xem . “Thị nữ cười nói : “ Phò mã gia thân thể không tốt , Công chúa mà biết người không đi nghỉ ngơi , nô tỳ sẽ thê thảm . Phò mã nếu muốn ăn , nô tỳ mang đến cho người . “

Không đi phòng bếp , sao có thể kê đơn Công chúa ? Vị Công chúa này lại là một chủ nhân khôn khéo . Thị nữ này có thể nhìn thấy Công chúa luyện kiếm , ít nhất cũng là tâm phúc của Minh Huy , bồi mình là việc nhỏ , giám thị mình mới là việc lớn .

Nguyên Thương đành phải nói : “ Luyện kiếm sau đó ăn cháo hạt sen , tốt nhất nên thêm một chút muối . “

Thị nữ kia lắc đầu cười nói : “ Công chúa cũng không thích ăn mặn . “

Nguyên Thương nói : “ Ngươi không hiểu . Ta sẽ làm một chút thực thiện. Phòng ăn ở đâu ? Ta làm cho Công chúa một chén . “

Thị nữ vội vàng nói : “ Quân tử xa nhà bếp , Phò mã gia như thế nào có thể đi đến địa phương đó ? Vạn lần không thể ! “

“ Ta không phải quân tử , ta là Phò mã . “ Nguyên Thương nói , “ Ta nấu cháo cho Công chúa , ai dám nói huyên thuyên ? “

“ Việc này ... Nhưng mà ... “  Thị nữ vẻ mặt khó xử .

Nguyên Thương thấy nàng như trước do do dự dự , cười lạnh nói : “ Ngươi là chủ tử hay ta là chủ tử ? Bảo ngươi dẫn đường , nghe lệnh là được ! Hay ta không phải Phò mã , mà là phạm nhân , ngươi đây là muốn dạy ta làm việc ? “

Thị nữ sắc mặt khẽ biến , vội vàng xua tay nói : “ Nô tỳ làm sao dám ? Phò mã nếu muốn đi , nô tỳ dẫn đường là được ! “

----------------------------------

Minh Huy thu kiếm , mồ hôi đã đổ như mưa .

Nàng cho tùy tùng lui xuống , đem trường kiếm đưa cho Trúc Ngữ , ở dưới ánh trăng chậm rãi bước đi . Trúc Ngữ đi theo bên cạnh nàng , nói : “ Công chúa , người có chuyện phiền lòng ? “

Minh Huy khẽ cười nói : “ Ngươi sao biết ta có chuyện phiền lòng ? “

Trúc Ngữ nói : “ Nô tỳ cũng không biết . Chỉ là , ở trong mắt của nô tỳ , Công chúa là nữ tử thông minh nhất thế gian này , không có chuyện Công chúa không biết , không có chuyện không thể giải quyết . Nhưng mà , mấy ngày nay , trong mắt Công chúa thường xuyên hoang mang , còn có ngẩn người nhíu mày . “

Minh Huy hơi ngạc nhiên , rồi mỉm cười , nói : “ Ta cũng không phải thần , hoang mang phiền não cũng là chuyện thật bình thường . “

Trúc Ngữ nói : “ Sao có thể giống nhau ? Chuyện có thể khiến Công chúa hoang mang phiền não , nhất định không phải việc khó bình thường ! “

Minh Huy than nhẹ một tiếng , nói : “ Đúng vậy , quả thật là một chuyện khó làm ta đau đầu . Ta cho rằng , ta là người làm đại sự , sẽ không nữ nhi tình trường * , lòng dạ đàn bà . Bây giờ ta mới biết , ta không phải thản nhiên , đạm mạc như trong tưởng tượng  . “

--------------------

( * ) Nữ nhi tình trường : ý chỉ quá coi trọng tình cảm .

Nguyên văn : “ Nữ nhi tình trường , anh hùng khí đoản “ : ý chỉ vướng vào vòng tục luỵ trai gái thì người anh hùng sẽ không còn chí khí phấn đấu nữa . --------------------

Trúc Ngữ trong mắt nghi hoặc , nói : “ Nữ nhi tình trường ? Chẳng lẽ Công chúa thật thích Phò mã này ? “

Nữ nhi tình trường ?

Minh Huy đứng ở bên hồ , ánh trăng chiếu ngược hình ảnh của nàng , cái bóng trong đêm ngược lại so với ban ngày càng thêm rõ ràng .

Nàng nhớ lúc bốn tuổi .

Một năm kia , thái tổ gia gia cùng phụ hoàng và vài huynh đệ ở phương Bắc khởi nghĩa , chống lại Hung Nô . Mà Cố thị gia quyến , bao gồm mẫu thân Cố Nguyệt Mẫn , huynh đệ tỷ muội , tất cả đều ở lại trong gia tộc . Lúc ấy đang là thời kỳ của Tần thị hoàng tộc , nếu tin tức truyền về , Cố thị gia tộc nhất định cả nhà bị trảm . Toàn bộ Cố gia lòng người hoảng sợ , kêu trời trách đất không ít .

Khi đó , mẫu thân nói , trong lúc loạn thế , chỉ có chính mình cường đại , mới có thể bảo hộ chính mình .

Lúc đó Hoàng gia gia âm thầm truyền tin tức đến , Túc Sa Duyệt Dung cùng Cố Thường Y ở mật thất thương nghị hai canh giờ , sau đó dắt tay nhau mà ra , do Cố Thường Y làm chủ soái , Túc Sa Duyệt Dung xuất ra toàn bộ tiền tài , xây dựng Cố gia quân .

Cố Thường Y chính là người tập võ , trong nhà không có nam tử trưởng thành , nàng trên vai gánh toàn bộ gia tộc , cô gái mặc nam trang Cố Thường Y , đứng ở từ đường Cố gia triệu tập toàn tộc bên ngoài , rút đao chặt đứt một gốc cây ở trước nhà , tuyên bố dẫn dắt Cố gia gia tướng , tộc binh khởi nghĩa đến Bắc thượng phản Tần .

Túc Sa Duyệt Dung ôm Cố Nguyệt Mẫn , phía sau đứng tiểu nhi tử Cố Duệ , đem Cố Nguyệt Mẫn nhỏ giao cho cô cô ngồi trên lưng ngựa , lại đem ca ca Cố Nguyệt Mẫn giữ ở bên người .

“ Thường Y, lần này đi trong làn tên mũi giáo , trăm ngàn lần phải cẩn thận ! “

Cố Thường Y mày kiếm tú mục , thần thái phấn chấn , ánh mắt ở trên người Túc Sa Duyệt Dung dừng lại một lát , gật đầu , ôm lấy Cố Nguyệt Mẫn , thúc ngựa mà đi . Phía sau một ngàn tướng sĩ , tiếp theo là Túc Sa Duyệt Dung ở bên trong , cùng gia quyến Cố thị , được một trăm tinh binh đã chọn lựa bảo hộ chung quanh .

Khi đó , cô cô cũng chỉ mười tám tuổi , cũng không so với Cố Nguyệt Mẫn hiện tại lớn hơn bao nhiêu , nhưng ánh mắt của nàng kiên định như vậy , vượt mọi chông gai , quyết chí tiến lên . Con đường phía trước như đao sơn biển lửa gian nan nguy hiểm , nàng cũng không chút nào để ý . Minh Huy Công chúa bốn tuổi ở trong lòng nàng , nắm chặt vạt áo trước của nàng , nói : “ Cô cô , Mẫn nhi sợ hãi ! “

Cô cô ha ha cười nói : “ Sợ cái gì ? Có cô cô che chở cho ngươi ! “

Cố Nguyệt Mẫn ở trong lòng ngẩng đầu nhìn nàng , hỏi : “ Cô cô , đánh giặc sẽ bị thương sao ? Ngươi không sợ đau sao ? “

Cố Thường Y lông mày nhướn lên , nói : “ Lòng có vướng bận , sinh tử không sợ ! Cô cô muốn che chở Cố gia , muốn che chở ngươi , tâm không thể lo sợ , thiên địa khắp nơi cũng có thể đi qua  ! Ngươi cứ thanh thản ổn định ngồi  , xem cô cô mang ngươi cưỡi khoái mã ! “Lúc ấy Tần triều đã đường cùng , đánh đến khói lửa nổi lên bốn phía , Cố gia quân khởi nghĩa hơn một ngàn người , lúc đánh tới ngoài kinh thành , Cố Thường Y đã là thủ lĩnh của năm vạn đại quân .

Mười ba tuổi năm ấy , Cố Nguyệt Mẫn đi theo sư phụ lên Bắc thượng , đánh bại cao thủ số một Hung Nô - Hô Bột Tà trở về , ở Trấn Bắc đại quân , Cố Nguyệt Mẫn lại nhìn thấy vị cô cô nữ anh hùng kia .

Cố Thường Y một thân thanh sam , thân không một vật dư thừa , màu da hơi đen , ở trong phong sương phía Bắc tôi luyện khiến nàng càng thêm kiên nghị . Cố Nguyệt Mẫn hỏi nàng : “ Cô cô , chúng ta trở lại kinh thành được không ? Mẫn Nhi nhớ người . “

Cố Thường Y giơ lên một chén rượu mạnh , uống một hơi cạn sạch , có chút chua sót cười nói : “ Mẫn nhi , ngươi trưởng thành ! “ Chỉ vào bên cạnh cho nàng ngồi , ngôn ngữ thân thiết ,“ Sao lại giống một tiểu đại nhân thế kia ? Đến đây , hôn cô cô một cái , ta sẽ tặng ngươi lễ vật ! “

“ Cô cô ! “ Cố Nguyệt Mẫn giậm chân , “ Ta không còn là tiểu hài tử ! “

“ Ở trong mắt ta , ngươi vĩnh viễn đều chỉ lớn như vầy ! “ Cố Thường Y hai tay làm một cái độ cao thấp thấp , sủng nịch nhìn nàng , nói , “ Nay Cố gia chúng ta đã là hoàng thất , hoàng thất vô tình , ngươi cũng như vậy ? “

Cố Nguyệt Mẫn lẳng lặng ngồi ở bên cạnh nàng , nói : “ Từ khi mẫu hậu qua đời , hoàng cung kia lạnh đến khiến lòng người băng giá . “

Cố Thường Y đem chén rượu mạnh thứ hai uống vào , nói : “ Bỏ tình nhỏ vì nghĩa lớn , hắc , đây là người hoàng gia . Mẫn nhi , ngươi xem dân chúng bên này . Khi có tướng sĩ đi tuần , người người đưa tiễn , khi có tướng sĩ đi về , người người chào đón . Mặc dù không vinh hoa quyền thế , cũng không thiên kim phú quý , ở trong mắt ta , so với cái gì đều ấm áp , so với hoàng cung đã không còn ... không còn ấm áp kia , đâu chỉ tốt hơn trăm ngàn lần ? Đứa nhỏ , nếu có một ngày , ngươi chán ghét hoàng thành , chán ghét âm mưu , liền đến nơi này của ta đi ! Dốc hết sức phá tan trở ngại , vị trí Trấn Bắc đại nguyên soái ta sẽ giữ cho ngươi , ai cũng không lung lay được ngươi ! “

Cố Nguyệt Mẫn cả đời này , sùng bái nhất chính là cô cô - Cố Thường Y . Đáng tiếc , Cố Thường Y từ sau khi Đại Yến lập quốc , lập tức dẫn binh đi Bắc thượng , trừ bỏ hàng năm tết âm lịch , cũng không về hoàng thành . Mẫu hậu đã qua đời lúc nàng mười hai tuổi . Thái tử ca ca quốc sự bận rộn , Ngũ Ca làm người lãnh đạm , cùng đệ muội cũng không thân cận , Thập Nhất ca song bào thai chạy tới giang hồ pha trộn , cũng ít trở về . Một hoàng thành rộng lớn , trong nhất thời dường như chỉ còn lại có một mình nàng .

Nàng ở hoàng thành hao tổn tâm cơ , lúc kiệt sức , nàng chưa từng đặt Phò mã vào mắt . Nàng không cần bằng hữu khôn khéo , huynh đệ của nàng , đồng minh của nàng , đối thủ của nàng , người người đều là tinh anh , tính kế âm mưu không chỗ nào không có . Nàng cần , chính là một cái vô cùng đơn giản , lòng không âm mưu tính kế làm bạn .

Đêm đó , Phò mã Tô Kì quỳ gối bên cạnh nàng , rõ ràng thân thể đạm bạc gầy yếu , tính tình lại nhàn nhã ung dung , rõ ràng đã biết nàng lợi dụng hắn , lại như trước kiên định cùng nàng quỳ , bên cạnh không rời . Nếu không phải mình để cho hắn giả vờ bất tỉnh thì còn ngu ngốc hồ đồ bồi mình quỳ cả đêm . Tuy rằng hắn ra vẻ lãnh đạm , nhưng Cố Nguyệt Mẫn có thể thấy , không người nào có thể ở trước mắt nàng ngụy trang cảm tình , trong mắt hắn quan tâm , ngay cả Tâm nhi cũng có thể cảm nhận được , nàng sao có thể thật sự không có cảm giác ?

Nhưng mà bây giờ , vị Phò mã lạnh nhạt lại có chút ngu ngốc này , chân thành đối đãi với nàng lại một lòng muốn rời đi .

Nghĩ đến đây , Minh Huy Công chúa khóe miệng hơi nhếch lên . Nàng cũng muốn nhìn , vị Phò mã gia này rốt cuộc muốn làm cái gì . Sẽ không phải muốn chạy trốn đi ? Muốn trốn đến đâu ? Trong thiên hạ , đều là vương thổ [ đất của vua ] , hắn có thể rời đi Tô gia , rời đi phủ Phò mã , có thể đi chỗ nào ? Chẳng lẽ là .... nơi Nguyên Thập Tam ẩn cư ?

Nghĩ đến đây , sắc mặt Minh Huy lại âm trầm xuống .

Ở trong núi ngày ấy , vừa mới gặp , nữ tử như bạch liên mạo hiểm sinh mệnh cứu nàng trong lúc nguy hiểm , đối với nàng nói , ' Ta muốn làm như vậy ' , không có lý do gì , lại trong nháy mắt khiến cho vị Công chúa am hiểu lời nói giả dối này cũng tin nàng không hề có căn cứ , không hề có lí do . Cũng không đợi đến khi nàng đem Nguyên Thập Tam làm tri kỷ chi giao [ đối đãi như tri kỷ ] , thỉnh hồi phủ Công chúa , lại bị Thập Tam ... Sau đêm đó , nàng thế nhưng còn không có chút áy náy , biến mất không thấy .

Nàng đường đường là Công chúa Đại Yến , lần đầu tiên dĩ nhiên lại do bị dược vật , còn cùng một nữ tử ... Cho dù , là nữ tử lãnh mạc như hoa sen ...

Phò mã cùng Nguyên Thập Tam rốt cuộc làm sao nhận thức ? Bọn họ ... rốt cuộc là quan hệ gì ?

Công chúa nhìn thoáng qua Trúc Ngữ bên cạnh , thở dài : “ Tâm tư đơn giản thật tốt ! “

Trúc Ngữ nhíu mày , nói : “ Công chúa , người là nói nô tỳ thật ngốc ? “

“ Ngươi nói xem ? “

“ Ôi chao ! Công chúa , vì sao a ? “

Minh Huy Công chúa cười nhẹ , xoay người tiếp tục đi .

“ Ai , Công chúa, người chờ ta a ! Ai , Công chúa Điện hạ ! “

Minh Huy Công chúa sải bước đi đến phòng ăn , đến đại sảnh dùng bữa , đang muốn ăn cháo hạt sen , đã thấy trong đại sảnh ngồi một người nhìn đồ ăn trên bàn hết sức chuyên chú . Người nọ thấy nàng đến , ngẩng đầu cười , nói : “ Công chúa . Đến đây , nếm thử cháo ta làm ! “

Minh Huy nhìn nàng , hơi có chút sững sờ , “ Đây là ... cháo Phò mã làm ? “

-------------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.