Chương 66 : Hoàn Nhan Nhã Đồ .
“ Hỏi hắn xem , tướng quân Hung Nô kia tên là gì ? Người Nữ Chân vương tộc mang thân phận gì ? “
Tên thợ săn hỏi , đáp : “ Hắn nói người dẫn đội là tướng quân Hách Liên Đa Đạc - thân tín của Tả Hiền vương , ba ngàn binh mã , vây bắt tiểu Công chúa Nữ Chân tộc - Hoàn Nhan Nhã Đồ . “
“ Hoàn Nhan Nhã Đồ ? “ Phong Lão Nhị mừng rỡ , “ Thật sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử , đắc lai toàn bất phí công phu * a ! “
----------------
( * ) Đạp phá thiết hài vô mịch xử , đắc lai toàn bất phí công phu .
Nghĩa : Đi mòn gót giày cũng không tìm được , đến lúc tìm ra thì lại chẳng phí công , ý là lúc dụng tâm dùng sức tìm kiếm thì tìm không được , nhưng vô tình không để ý thì lại đột nhiên tìm ra .
----------------
Việc này ngay cả Nguyên Thương cũng cảm thấy thật đúng lúc . Bọn họ nghe nói Hoàn Nhan Nhã Đồ rất thích đồ vật ở Trung Nguyên , thường xuyên đi đến phụ cận Lạc Dương Sơn giao dịch nên đặc biệt phái thám báo tìm kiếm tung tích Công chúa , nhưng lại không thu hoạch được gì , chỉ có thể nói vận khí không tốt . Không nghĩ tới vừa đến bên ngoài địa bàn Nữ Chân , chuẩn bị tự mình mang đội đi bắt một tên vương tộc đến thẩm vấn , thì ngược lại có tung tích của nàng .
“ Phong Lão Nhị , hỏi kỹ càng một chút , nơi phân bố binh lực , rồi phái vài người cùng ta đi thăm dò . “
“ Vâng ! “
Nguyên Thương ngực buộc chặt , thân mặt nam trang màu tối , tóc dài rối tung , chỉ dùng một sợi dây đỏ buộc thành đuôi ngựa thật cao , cầm trong tay kiếm thích khách , lưng đeo Kinh Lôi đao , cổ tay , ống quần cũng quấn chặt , toàn thân cao thấp quần áo đều bó sát người , sạch sẽ gọn gàng , giống hệt sát thủ chuyên nghiệp ở hiện đại .
“ Thập Tam , ngươi đi đâu vậy ? “ Cố Nguyệt Mẫn bỗng nhiên ngăn cản nàng .
Nguyên Thương bước chân lệch một bên , suy nghĩ loạn chuyển , nói : “ Ta mang vài tên thám báo đi thăm dò quân doanh Hung Nô một chút . “
Cố Nguyệt Mẫn nắm chặt cổ tay nàng , “ Đừng đi ! “
“ Vì sao ? “ Nguyên Thương con ngươi đen nhánh nhìn nàng . Cố Nguyệt Mẫn tuy rằng không dùng nội lực , thậm chí không dùng lực , hơi lạnh lòng bàn tay bao quanh cổ tay nàng , dần dần ấm áp .
“ Ngươi nghĩ ta không biết sao ? Ngươi muốn đi ám sát Hách Liên Đa Đạc ! “ Nhìn y phục của nàng liền biết .
Nguyên Thương lập tức lên tiếng phủ nhận : “ Ta chỉ đi điều tra một chút . “
Cố Nguyệt Mẫn nhìn vào mắt nàng , “ Ngươi biết không ? Khi ngươi nói dối , mày trái sẽ nhảy một cái . “
Ngay tức thì , mày trái Nguyên Thương lại nhảy một cái .
“ Nhìn đi , ngươi lại muốn nói dối . “ Cố Nguyệt Mẫn mỉm cười , “ Ngươi phải biết , ngươi không chỉ có một mình . “—— Ngươi không chỉ có một mình .
Nguyên Thương cảm thụ được ấm áp nơi cổ tay truyền đến , đáy lòng lập tức nóng bỏng .
Đúng vậy , nàng còn có Cố Nguyệt Mẫn .
Hai người thâm tình nhìn nhau , bọn thị vệ ở xa lại nghị luận .
“ Ngươi xem ngươi xem , đại công tử cùng Nguyên cô nương lại thân thiết . “
“ Ta dám cược , Nguyên cô nương chính là Phò ... Tô đại nhân dịch dung ! “
“ Ta thấy không giống ! Ngươi xem Nguyên cô nương xinh đẹp giống như tiên nữ ! “ Nói lời này là người của phủ Công chúa , đè thấp thanh âm nói , “ Các ngươi nói , đại công tử chúng ta sẽ không phải là thích nữ nhân đi ? “
“ Nói bậy ! “ Một người của phủ Phò mã siết chặt nắm tay , “ Đại công tử chỉ thích gia của chúng ta ! “
“ Được rồi được rồi , đều là người một nhà , tranh cãi cái gì ? Hai bên đều đúng , hai bên đều đúng ! “
“ Hai bên đều đúng ! Sao hai bên đều đúng được ? “
“ Sao lại không được ? Nói không chừng gia chính là nữ ... “ Lời còn chưa dứt , người này bỗng nhiên câm mồm . Đa số những người xung quanh đều trợn mắt nhìn hắn .
Lời này quả thực là đại nghịch bất đạo , dĩ hạ phạm thượng , là vũ nhục Phò mã gia ... Nhưng , hình như cũng có chút khả năng ...
“ Khụ , được rồi được rồi , chuyện chủ tử chúng ta sao có thể nghị luận ? Đừng nói nữa , lau đao đi ! “
“ Ngươi a ! “ Bên kia Cố Nguyệt Mẫn thấy Nguyên Thương bộ dáng sợ run , chọt vào đầu nàng , nói , “ Hách Liên Đa Đạc là đệ nhất cao thủ bộ lạc Bạch Dương , ngươi có thể là đối thủ của hắn sao ? Lại nói tiếp , hắn cùng ta còn có thâm cừu . Lúc trước hai tên ở Bạch Mã Tự ám sát ta , chính là hai đệ đệ của Hách Liên Đa Đạc . “
“ Hách Liên Cẩm - Bạch Mã Tự ? “ Hách Liên Cẩm võ công so với Cố Nguyệt Mẫn không kém nhiều lắm , nhị ca Hách Liên Cẩm cùng Cố Nguyệt Mẫn cũng không chênh lệch mấy , nếu gặp phải Hách Liên Đa Đạc , không biết có bao nhiêu phần thắng . “ Công phu của Hách Liên Đa Đạc so với ngũ đại tông sư thì sao ? “
Cố Nguyệt Mẫn lắc đầu , nói : “ Hách Liên Đa Đạc tuy rằng là đệ nhất cao thủ bộ lạc Bạch Dương , nhưng đó là so với dân tộc Hung Nô - hắn đứng thứ nhất , đương nhiên không đạt được cảnh giới tông sư . Lúc trước đệ nhất cao thủ Hung Nô , cũng không phải đối thủ của sư phụ ta - Tiêu Dao Tử . Hách Liên Đa Đạc so với ta hiện tại , hẳn cũng chỉ hơn một chút . Nhưng tuổi hắn so với ta lớn hơn , lại lãnh binh nhiều năm , kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú , ta không phải đối thủ của hắn . “
“ Chỉ cần hắn không đạt tới cảnh giới tông sư , thì sẽ có sơ hở . Trừ phi đạt tới cảnh giới của Thần Cơ Tử , làm được tùy tâm hành động , bách độc bất xâm . “ Nguyên Thương tràn đầy tự tin . Lúc trước cùng Thần Cơ Tử ở một chỗ đã thực nghiệm vô số lần , độc dược của Nguyên Thương đương nhiên thần kỳ vô cùng , Thần Cơ Tử nội lực mạnh mẽ , cho dù là độc dược cường đại cỡ nào đều có thể bức ra ngoài . Ví dụ như độc phấn của Nguyên Thương có tính ăn mòn , Thần Cơ Tử chân khí phát động một cái , độc phấn gì cũng không thể tiến gần đến thân thể . Muốn giết tông sư , phải mất rất nhiều công phu , xác suất thành công còn rất thấp .Nhưng nếu không phải tông sư , vậy thì đơn giản hơn nhiều . Hạ độc này , ám khí này , cạm bẫy này , làm sao cũng đều được .
Cố Nguyệt Mẫn nói : “ Hắn cũng là võ lâm cao thủ , là thống soái của một quân , có thân binh hộ vệ . Ta từng nghiên cứu qua tư liệu về tướng lãnh Hung Nô , phát hiện Hách Liên Đa Đạc rất được Tả Hiền vương tín nhiệm . Tả Hiền vương thậm chí còn phái hai mươi Ngân Trướng Ưng Kỵ cho hắn . Nếu đơn đả độc đấu , với thủ đoạn của ngươi , thu thập hắn dư sức , nhưng bên trong ngàn quân , ngươi không phải đối thủ của hắn . Hơn nữa , giết hắn vô dụng , phải bắt giữ hắn , sau đó phối hợp với bốn trăm binh sĩ , mới có thể phá địch . “
Nguyên Thương nhíu mày . Như vậy quả thật không dễ .
Cố Nguyệt Mẫn nói : “ Để cho Cổ Nghiên điều binh , ta đi giúp ngươi . “
Nguyên Thương lập tức nổi giận : “ Không được ! “
Trong nhìn nhận của Nguyên Thương , tuy rằng hành động này chỉ có năm phần thành công , nhưng nàng đã quen quanh quẩn ở ranh giới sinh tử , không có gì đáng ngại . Nàng là sát thủ , đối với người khác ngoan độc , đối với chính mình còn ác hơn , chỉ duy nhất không thể đối với Cố Nguyệt Mẫn như vậy .
“ Ngươi ta chẳng lẽ không thể đồng sinh cộng tử * ? “ Cố Nguyệt Mẫn hướng nàng cười , “ Chẳng lẽ ở trong mắt ngươi , ta chính là một đóa hoa cao quý quen được chiều chuộng , không thể chịu được mưa gió ? “
( * ) Đồng sinh cộng tử : Cùng sống cùng chết .
Nguyên Thương nói : “ Ngươi tuy là cao thủ võ lâm , nhưng sát thủ và cao thủ là hai chuyện khác nhau , không tinh thông thuật ám sát sao có thể đi ? “
Cố Nguyệt Mẫn nhướn mày cười nói : “ Hay là ngươi có thể ngăn cản ta ? “
Nguyên Thương không thể nói ra lời . Đúng vậy , mình ngăn không được nàng . Ở trong tình huống có phòng bị , Nguyên Thương cũng không thể ở trong thời gian ngắn hạ gục được một cao thủ Hậu thiên trung cấp như Cố Nguyệt Mẫn . Hơn nữa , nữ nhân càng thông minh càng không thể đắc tội , trước mắt vị nữ tử thông minh tuyệt đỉnh này cũng giống nhau - nàng sẽ ghi hận ở trong lòng .
---------
Người Hung Nô giỏi về chế tạo vũ khí . Thời Hán triều , người Hung Nô bị đuổi đến Tây Vực , sau lại ở phương Tây học kỹ thuật luyện sắt , phát triển một bước lớn , sau đó khi trở về , vốn sức chiến đấu đã hung hãn lại càng tăng hơn . Chỉ là người Hung Nô cũng học luôn cả thói xa xỉ hưởng lạc , nội đấu lại nghiêm trọng , Trung Nguyên mới có thể chống lại . Thẳng đến lúc Đại Yến bước vào thời kỳ mới , sinh ra được những kẻ ngông cuồng , lợi dụng độc bệnh ổn định lại vị thế .
Đối với người Hung Nô , trừ bỏ chiến mã và dê bò ; khôi giáp cùng vũ khí đó là ba loại tài phú mà họ quý trọng nhất .
Người Hung Nô coi chiến mã là huynh đệ , yên ngựa là giường ngủ , cung tiễn là đồng bọn , loan đao là tánh mạng .
Xa xa nhìn thấy , Hách Liên Đa Đạc cưỡi hắc kỵ tỏa ra sắc khí băng lãnh . Khôi giáp của bọn họ vẫn còn tản ra hỗn hợp mùi bụi đất và máu tươi .Lúc này thảo nguyên rải rác nhiều đống tuyết lẻ tẻ , thỉnh thoảng lộ ra vài bụi cỏ vàng khô , bền bỉ lay động ở trong gió tuyết đại mạc .
Nguyên Thương cùng Cố Nguyệt Mẫn từ dưới gò núi ló đầu ra , trốn trong bụi cỏ tinh tế quan sát . Các nàng đều khoác áo choàng đỏ , để tránh Hải Đông Thanh * trên trời phát hiện . Hải Đông Thanh là liệt ưng [ chim ưng săn ] tốt nhất trên thảo nguyên , ánh mắt lợi hại , Hải Đông Thanh được huấn luyện bài bản còn có thể từ trên không phát hiện tung tích của địch , các nàng thân thủ nhanh nhẹn , lại giỏi ẩn giấu , không sợ lính gác thám báo , nhưng cũng phải tránh ' Trinh sát ' ở trên trời .
( * ) Hải Đông Thanh : Là tên một loài chim ưng hung mãnh , hiếm có .
Người Hung Nô xuống ngựa nghỉ ngơi , nhưng chiến mã luôn ở bên người , bọn họ kết thành vòng tròn lớn nhỏ , vừa ăn lương khô vừa cười đùa , giọng nói đặc biệt lớn .
Nguyên Thương thấp giọng hỏi : “ Bọn họ nói cái gì ? “
Cố Nguyệt Mẫn làm sao phiên dịch chuyện phiếm của nhóm tiểu binh , oán trách nhìn nàng một cái , nói : “ Đều là lời nói thô tục , nghe hay không cũng thế ! “
Nguyên Thương nhìn vẻ mặt dâm loạn của những người đó , nghĩ đến chắc hơn phân nửa là nói chuyện nữ nhân , hơn nữa có thể là Hoàn Nhan Nhã Đồ .
Thám báo chỉ phía rừng cây ở xa xa , nhỏ giọng nói : “ Người Nữ Chân trốn ở rừng cây phía trước , Hách Liên Đa Đạc đang bao vây nơi này . “
Nguyên Thương hỏi : “ Bọn họ có thể phóng hỏa đốt rừng hay không ? “
Mùa đông cây cỏ khô rất nhiều , một phen phóng hỏa , không biết còn lại bao nhiêu người Nữ Chân .
Cố Nguyệt Mẫn trong mắt hiện ý cười bí ẩn , lại thở dài : “ Đúng vậy , những người Nữ Chân này có khả năng gặp nguy hiểm ... “
Nguyên Thương nhíu chặt chân mày . Cùng Cố Nguyệt Mẫn ở chung lâu ngày , Cố Nguyệt Mẫn ở trước mặt Nguyên Thương liền giống như một cô gái mười sáu tuổi thật sự , càng ngày càng không che giấu biểu tình của mình . Nghĩ đến việc này khó khăn hơn không ít , không khỏi nhíu mày .
Cố Nguyệt Mẫn nhìn nàng ánh mắt hơi phiền não đáng yêu , khóe miệng cười khẽ , xoa nhẹ trán nàng , nói : “ Đứa ngốc , ngươi không thấy Hách Liên Đa Đạc có ý định đốt lửa hay sao ? Bọn họ phụng mệnh Tả Hiền vương , muốn tiêu diệt Nữ Chân tộc , đương nhiên sẽ không để Hoàn Nhan Nhã Đồ chết như vậy . Ta thấy bọn họ có lẽ muốn bắt Hoàn Nhan Nhã Đồ , dụ vương tộc Nữ Chân lộ diện . “
Người Nữ Chân là giảo hoạt nhất , bọn họ vừa là du mục * vừa là mã tặc , cho nên hang ổ của bọn họ vô cùng thần bí . Thỏ khôn có ba hang , Hoàn Nhan vương tộc có đến vài nơi ẩn thân . Mà Hách Liên Đa Đạc phụng mật lệnh của Tả Hiền vương , muốn tiêu diệt vương tộc Nữ Chân , tìm ra lối đi bí mật thông đến vương đình .
( * ) Dân du mục : Sống di cư , vừa đi vừa ở , lang thang trên đồng cỏ , chăn nuôi gia súc .
Nguyên Thương trầm mặc . Nàng mặc dù không hiểu chính trị , cũng không hiểu hành quân bày trận , giết người bắt cóc lưu mới là bản sự , nhưng mà không ngờ chỉ số thông minh của mình càng ngày càng thấp , hay là càng ngày càng không động não , chuyện rõ ràng như vậy cũng không thấy , ngược lại , ỷ lại vào Cố Nguyệt Mẫn , suy nghĩ cũng chậm nửa nhịp . Nghĩ đến đây , Nguyên Thương bỗng nhiên cảnh giác - Linh đại nhân nói ' Ôn nhu hương , anh hùng trủng ' * quả nhiên không sai , gần đây chính mình càng ngày càng lơi lỏng , không thể như thế được ! Hiện tại trên thảo nguyên khắp nơi tràn đầy nguy hiểm , nhất định phải xốc lại tinh thần .
( * ) Ôn nhu hương , anh hùng trủng : Sự dịu dàng của phụ nữ là mồ chôn của anh hùng .
Nguyên Thương trong lòng rối rắm , mặt ngoài biểu tình đạm mạc , chính là ánh mắt suy nghĩ xuất thần . Không biết biểu tình này ở trong mắt Cố Nguyệt Mẫn , càng có vẻ thanh thuần mê người , nhịn không được đưa tay vuốt ve hai má của nàng .
Nguyên Thương khó hiểu nhìn nàng , tùy ý nàng vuốt ve , hơi lạnh lòng bàn tay kề sát hai má bóng loáng của nàng , mềm mại nhẵn nhụi chạm phải nhau , Nguyên Thương cảm thấy lòng bàn tay nhu tình , không khỏi ngây ngốc .
Đúng lúc này , một âm thanh sát phong cảnh vang lên : “ Đại công tử , người Nữ Chân đi ra ! “
Cố Nguyệt Mẫn thu tay , cùng Nguyên Thương đồng loạt nhìn về phía trước .
Mọi người cảm thấy mặt đất chấn động , nghe tiếng vó sắt vang vọng , cuối cùng , nhìn thấy thiết kỵ từ trong rừng cây hiện ra .
Hơn mười kỵ binh đầu tiên lộ ra , bọn họ khôi giáp sáng rõ , đón gió đạp tuyết , người thảo nguyên trời sinh bưu hãn dũng mãnh , so với bộ hạ tinh nhuệ của Cố Nguyệt Mẫn , sát khí nặng hơn rất nhiều . Bọn họ giục ngựa tiến ra , bị vây trong hiểm cảnh khiến bọn họ mang theo một cỗ khí tức quyết tuyệt và nặng nề , an tĩnh chỉ có tiếng vó ngựa , cùng trận doanh ồn ào huyên náo của người Hung Nô tạo thành một thế đối lập rõ ràng .
Cầm đầu là một tướng lãnh không mang mũ giáp , lộ ra nửa đầu trơn bóng , phía sau là một bím tóc vắt quanh cổ , vành tai là hai cái khuyên vàng thật to , rất là uy mãnh . Hắn che chở nữ tử bên cạnh , vẫn không nhúc nhích .
Nữ tử này không khôi giáp , đầu đội mũ nhung tuyết sắc , mặc áo gấm màu đỏ , chân mang giày bó màu trắng , tay phải cầm trường tiên , ở trong thế đối trận hai quân càng thêm nổi bật . Nhìn từ xa không rõ diện mạo , nhưng mơ hồ cũng có thể thấy được dung nhan thanh tú đường hoàng , khoảng mười bảy mười tám tuổi , ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa , không hề khiếp sợ , hệt một đóa mạn châu sa hoa * trong trời tuyết .
--------------
( * ) Mạn châu sa hoa : Bỉ Ngạn hoa .
Ý nghĩa ở Trung Quốc : Ưu mỹ thuần khiết .
--------------
Không chỉ có người Hung Nô , Nguyên Thương và Cố Nguyệt Mẫn cũng nhìn về phía nàng ta .
“ Là Hoàn Nhan Nhã Đồ ? “