Chương 65 : Tiềm hành [ Hạ ] .
“ Chờ ngươi có thể đánh thắng ta rồi nói ! “
Từ lúc Cố Nguyệt Mẫn nói ra những lời này , Nguyên Thương giống như tìm được mục tiêu phấn đấu , sau đó rất quy củ , khiến Cố Nguyệt Mẫn thở dài nhẹ nhõm , nhưng cũng có chút mất mát . Kỳ thật , có lẽ nàng thích nhìn thấy bộ dáng khả ái của Nguyên Thương mỗi ngày vây quanh lấy nàng nhưng lại không biết làm sao kia .
Cố Nguyệt Mẫn không trải qua cuộc sống ở hiện đại , cho nên sẽ không biết , đối với một người cả tâm lẫn thân đều là sát thủ , hai chữ ' có thể ' , là chuyện đáng sợ cỡ nào - mặc kệ phía trước hai chữ này thêm bao nhiêu câu điều kiện .
Có lẽ Nguyên Thương võ nghệ quả thật không bằng Cố Nguyệt Mẫn , nhưng trước khi Nguyên Thương chưa gia nhập Thần Y Môn cũng có thể giết chết cao thủ Hung Nô , hơn nửa năm nay tu luyện võ công cùng nghiên cứu chế tạo độc dược cùng Thần Cơ Tử , nếu toàn lực xuất thủ , còn chưa biết sẽ đến trình độ nào ?
Đời này , là một thiếu nữ , bộ dạng của Nguyên Thương lại có vài phần tuấn mỹ , sau khi trải qua dịch dung đơn giản , lại mặt mày như họa , thanh lệ tuyệt luân . Từ lúc đến thảo nguyên , nàng liền đeo khăn che mặt . Nguyên Thương kiếp trước ở phương diện tình yêu được giáo dục .... Khụ , vô cùng không giống bình thường . Dưới sự chỉ dẫn tận tình của một đám sát thủ không bình thường , cùng với kinh nghiệm khi chấp hành nhiệm vụ ảnh hưởng , Nguyên Thương cho rằng , muốn biểu đạt tình yêu thì địa điểm chỉ giới hạn ở trên giường - nếu địa điểm ngoài trên giường thì Nguyên Thập Tam cũng làm ra hành động câu dẫn tương tự , nếu phải chân tình biểu lộ thì không biết ; Nguyên Thương cũng cho rằng , hấp dẫn người khác phương thức chủ yếu nhất là bộ dáng bên ngoài , cho nên trong tiềm thức Nguyên Thương không muốn trở nên khó coi trong mắt Cố Nguyệt Mẫn , tình nguyện mang mạn che mặt cũng không muốn đổi lại nam trang .
Sát thủ coi trọng nhất là một kích tất trúng , từ khi Cố Nguyệt Mẫn nói ra “ Chờ ngươi có thể đánh thắng ta rồi nói !” Sau những lời này , Nguyên Thương đã hạ quyết tâm , xác định mục tiêu , chỉ chờ một cơ hội thích hợp .
Đêm khuya , bốn trăm binh mã lặng lẽ đi trong tuyết , khôi giáp đen ở dưới tuyết lạnh tản ra mùi sắt thép giống như mùi máu tươi , không có cờ hiệu , không nói chuyện với nhau , chỉ có tiếng va chạm vũ khí rất nhỏ , cùng với âm thanh ' lộp bộp ' khi đi trên tuyết . Bọn họ rời Lạc Dương Sơn , tránh đi nơi đóng quân của Tả Hiền vương ở Bắc thượng .
“ Đại công tử , Nguyên cô nương ! “ Một tên thám báo cưỡi ngựa đi dò đường trở về , nói , “ Phía trước sơn cốc có khoảng một trăm lều trại bộ lạc ! “
Trăm lều , là một trăm lều , tuy chỉ là ước chừng , nhưng mà cũng đủ nói lên thực lực của một bộ lạc .
Một trăm lều trại , cũng có khoảng một ngàn người .
Cố Nguyệt Mẫn hỏi : “ Có tra được là bộ lạc nào không ? “
Thám báo nói : “ Là người Hung Nô . “
Cố Nguyệt Mẫn nghe vậy ánh mắt nhất thời trở nên sắc bén , nhưng liền áp chế tâm trạng xuống , trầm ngâm nói : “ Chúng ta đi đường vòng ! “Thám báo nói : “ Đại công tử , muốn đi đến chỗ trên bản đồ , nơi này là đường tắt , nếu đi đường vòng , phải mất thêm ba ngày lộ trình . “
Binh quý thần tốc , nay Tả Hiền vương đang ở cách Cổ Lan trấn không xa triệu tập nhân mã , ba ngày , thật sự quá lâu .
Cố Nguyệt Mẫn đôi mi thanh tú hơi nhíu , hỏi Nguyên Thương bên cạnh , nói : “ Có cách nào lặng lẽ đi qua được không ? “
Nguyên Thương gật đầu nói : “ Có thể dùng mê hương làm bọn họ ngất xỉu , hoặc bỏ thuốc mê vào trong nước uống của bọn họ . “
Cố Nguyệt Mẫn vén tóc bên tai , hỏi : “ Có thể làm tất cả mọi người ngất xỉu ? “ Dùng thuốc mê tuy tốt , nhưng muốn mê đảo tất cả mọi người , chỉ sợ không thể .
Nguyên Thương nói : “ Phần lớn đều có thể bị dính thuốc mê ... Nếu ai tỉnh , giết là được . “
Phong Lão Nhị thấy Cố Nguyệt Mẫn có chút chần chờ , tiến lên nói : “ Đại công tử , không bằng để thuộc hạ và Nguyên cô nương đi đến gần hang cốc nhìn xem , rồi sau đó sẽ suy xét nên làm thế nào ? “
Lôi kéo Nguyên Thương đi xa , Phong Lão Nhị mới nói với Nguyên Thương : “ Gia , hôm nay ta nói sai thì coi như lời đùa ! Công ... Đại Công tử cao cao tại thượng , chưa bao giờ giết người tay không tấc sắt . Cho dù là người Hung Nô , giết cũng chỉ là cao thủ võ lâm , tinh binh thiết kỵ , đại Công tử dù sao tâm địa mềm , đối với người dân du mục của bộ lạc này , nàng sao hạ thủ được ? “
Phong Lão Nhị dù sao cũng là người phủ Phò mã , là người của Nguyên Thương . Tuy rằng phủ Công chúa cùng phủ Phò mã nghiễm nhiên đã là một thể , nhưng bên trong vẫn có chút khác biệt , nhìn vị trí thống lĩnh đội ngũ hai bên cao thấp là có thể thấy .
Thấy Nguyên Thương khẽ gật đầu , lại nói : “ Gia , chúng ta cứ bỏ thuốc những người du mục này , tỉnh thì giết chôn , rồi hẳn bẩm báo đại công tử , chuyện này cứ lừa gạt đại công tử là được . “
Nguyên Thương dừng một chút , đột nhiên hỏi : “ Nàng không thích giết người sao? “
Phong Lão Nhị không rõ ý , đáp : “ Là không thích lạm sát kẻ vô tội đi ... Đại công tử khí độ ung dung , thương yêu bá tánh , ta chỉ là tiểu binh thì làm sao hiểu hết ? Ở Đại Yến , lòng dạ này đương nhiên rất tốt , nhưng đây là thảo nguyên , cho dù gặp không phải là địch thì chắc chắn cũng không phải bằng hữu , không cần phải thủ hạ lưu tình ! Vậy nên , đại công tử có chút lòng dạ đàn bà . Bất quá , loại chuyện này , chúng thuộc hạ như ta chỉ cần làm tốt , chỉ là lo lắng sau đó bị đại công tử trách cứ , chi bằng hướng gia xin ý chỉ . “
Làm tướng , kị nhất là bị thuộc hạ lừa dối , Phong Lão Nhị là thuộc hạ , nếu một mình tự ý hành động , khó tránh khỏi khiến Cố Nguyệt Mẫn nghi ngờ , nhưng nếu do Nguyên Thương phân phó , liền không tính phạm thượng .
Nguyên Thương gật đầu , cho bọn họ hành động , trong lòng không khỏi nghĩ đến những người vô tội từng chết trong tay của nàng . Tạm thời không nói đến những tên bảo vệ người giàu quyền quý , còn có những người không liên quan nhưng vô tình chứng kiến bị nàng giết người diệt khẩu , trong đó còn có người già , phụ nữ và trẻ em , Cố Nguyệt Mẫn nếu biết trong tay nàng từng dính đầy máu tươi , sẽ có cảm tưởng gì ? Lúc này màn đêm đã buông xuống , lửa trại của đám người bộ lạc còn chưa tắt , xa xa có thể thấy được ánh lửa .
Phong Lão Nhị mang theo đội thám báo , chậm rãi thăm dò vị trí lều trại . Lại đợi thêm một canh giờ , đến giờ dần , đoán chừng mọi người chắc đã ngủ say , Phong Lão Nhị trở lại , đã thăm dò tốt vị trí phân bố , dẫn đường cho đội thám báo hành động , mang theo Trình Duyên , Lục Minh , Chu Đại Phong cùng vài vị thống lĩnh , từ bên ngoài âm thầm hướng bộ lạc thả mê hương .
Nguyên Thương quay lại nơi dừng chân , đối mặt với Cố Nguyệt Mẫn hỏi , Nguyên Thương chỉ nói mình vừa mới phối trí một loại mê dược cực mạnh , tuyệt đối không có sơ hở , cho nên để bọn thị vệ hạ mê hương .
Bốn trăm thị vệ , hơn nửa năm này đều được huấn luyện dựa theo phương pháp bộ đội đặc chủng , còn chưa có tiến hành thực chiến trên quy mô lớn . Lần này gặp phải bộ lạc Hung Nô, coi như luyện tập một chút .
Qua không bao lâu , đội thám báo trở về thông báo đã thành công . Trong đó một tên thám báo nhân lúc mọi người không chú ý lặng lẽ hướng Nguyên Thương gật đầu . Nguyên Thương hiểu được , Phong Lão Nhị đã đem hiện trường dọn dẹp sạch sẽ .
Đại quân ngay sau đó liền xuất phát , lần trong bóng đêm tiếp tục đi .
Đi không được bao lâu , Phong lão Nhị bỗng nhiên phóng ngựa đến , nói : “ Nguyên cô nương , bắt được một tên gian tế , người đến nhìn xem ! “
Nguyên Thương hướng Cố Nguyệt Mẫn nhìn thoáng qua , Cố Nguyệt Mẫn nói : “ Chúng ta đi nhìn xem ! “
Nguyên Thương lại nói : “ Không cần , ta đến đó được rồi . “ Nguyên Thương nghĩ thầm , nàng tuy rằng âm thầm hạ lệnh đem bộ lạc tẩy trừ , nhưng có lẽ có một số binh sĩ do dự , Phong Lão Nhị mới tìm đến nàng . Tên gian tế này , chắc chỉ là lấy cớ thôi .
Cố Nguyệt Mẫn trong mắt hiện chút nghi hoặc , bất quá cũng không hỏi nhiều , chỉ gật đầu , nhìn bóng dáng Nguyên Thương và Phong Lão Nhị có chút đăm chiêu .
Vẫn theo bên cạnh , Cổ Nghiên là người hiểu rõ tâm tư Công chúa nhất , nhìn thấy thần sắc nàng , liền biết nàng đối với chuyện mọi người làm trong lòng đã rõ , chắp tay nói : “ Đại công tử , chúng ta đi cả ngày đêm , được ăn cả ngã về không , nếu có một người sống sót , sẽ đem hành tung của chúng ta tiết lộ ra ngoài ... “
“ Ngươi nói ta đều hiểu được . “ Cố Nguyệt Mẫn đánh gãy lời nói của hắn , “ Nhiều năm nghiên cứu binh thư , đạo lý này ta hiểu được . “
“ Đại công tử không cần áy náy . Binh thư dạy như thế nào đánh bại địch nhân giành chiến thắng , nhưng cũng chưa có binh thư viết qua giết người diệt khẩu . Một năm trước , Mộ Dung Thanh Hoa tướng quân giết tù binh , mười năm trước Triệu quốc công Tô đại tướng quân cũng từng chôn sống tù binh , có thể bọn họ từng viết qua binh thư , nhưng chưa từng nhắc đến việc này một chữ . “ Cổ Nghiên nhìn phương hướng Nguyên Thương đi , nói , “ Đối với địch nhân từ , chính là đối với mình tàn nhẫn . “
“ Đây là Thập Tam nói với ngươi đi ? Nói ta lòng dạ đàn bà ? “ Cố Nguyệt Mẫn nghe thấy chỗ kì diệu trong lời nói , liền biết xuất phát từ Nguyên Thương . Nguyên Thương ít nói , ở trước mặt người khác nhiều nhất vẫn là trầm mặc , đối với Cố Nguyệt Mẫn thì là có hỏi tất đáp . Mấy ngày nay , Nguyên Thương rất hay nói những lời kỳ lạ , những lời này , rất kỳ diệu , lại rất thâm ảo . Ban đầu ở Bạch Mã Tự gặp Nguyên Thương thời , Cố Nguyệt Mẫn cũng đã từng ' kinh diễm ' [ kinh động - thán phục ] qua , cũng không nghĩ đến , Nguyên Thương chính là một điều bí ẩn , luôn có thể khiến nàng ngạc nhiên không ngừng .Cố Nguyệt Mẫn lòng hiếu kỳ càng lúc càng nhiều , thật muốn biết là nơi nào có thể bồi dưỡng ra một diệu nhân [ người thần kì ] như vậy . Sau khi trở về nhất định phải điều tra phụ cận xung quanh Tiếu gia một phen . Cố Nguyệt Mẫn thầm nghĩ .
Cổ Nghiên nói : “ Người Hung Nô học cưỡi ngựa trước , mới học đi đường , bọn họ xuống ngựa là dân du mục , lên ngựa chính là binh , đừng xem thường những người già yếu trong bộ lạc này , nơi này gần Đại Yến , nói không chừng trong đám người này cũng đã từng đánh cướp người Đại Yến chúng ta . “
Cố Nguyệt Mẫn nói : “ Đi đi . Giúp Thập Tam xử lý một chút . “ Tuy nói là vì đại nghĩa , là tình thế bắt buộc , nhưng giết hại địch nhân lại là phụ nữ , trẻ em khiến nàng canh cánh trong lòng , đành mắt không thấy tâm không phiền .
Theo Phong Lão Nhị đi ra xa , Nguyên Thương mới hỏi : “ Có chuyện gì ? Có người không nỡ xuống tay ? “
Phong lão Nhị nói : “ Gia , lưu lại ba mươi người , đều là lão binh Bắc cương , giết người Hung Nô sao lại nương tay ? Chúng ta một bên phóng mê hương , một bên xử lý , vô cùng thuận lợi . Chính là vừa rồi lúc đội thám báo dọn dẹp phát hiện có người không bị mê đảo , thật vất vả mới bắt được , là một người Hán ! “
“ Hả ? “ Nguyên Thương nghĩ Phong Lão Nhị lấy cớ mà thôi , không nghĩ tới thực sự có gian tế . “ Đang làm gì ? “ Trong lòng lại nghĩ : Sẽ không phải là Chu Vân Tuyền đuổi theo đi ?
“ Tiểu tử này rất dối trá ! Lúc đầu ta nghĩ hắn là người Hung Nô , bắt được liền muốn giết , ai ngờ hắn nói tiếng Trung Nguyên lưu loát luôn miệng cầu xin tha thứ , lúc thẩm vấn , cũng luôn xin tha , làm động tác chọc cười , nhìn qua nhìn lại , đến bây giờ cũng không hỏi ra được nguyên nhân . “
Nguyên Thương nói : “ Dùng hình chưa ? “
“ Còn không có . Bất quá , hắn cũng không cứng rắn , nói gặp được người mới hàng . “
Nguyên Thương gật đầu , Phong Lão Nhị hiểu ý , cho hạ nhân đem người dẫn tới .
Người này thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi , đầu trọc bóng loáng , tai phải đeo một cái khuyên tai thật to , mặt hơi tròn , nhưng không có mập , cả người săn chắc , nhìn thế nào cũng giống người Hung Nô . Chỉ là , người này thoạt nhìn cảm thấy có chút quen thuộc .
Hắn thấy Nguyên Thương là nữ tử , ngẩn người , nói : “ Ngươi chính là thủ lĩnh ? “
Nguyên Thương lạnh lùng nhìn hắn một cái . Phong Lão Nhị nói : “ Không sai , đây là thủ lĩnh của chúng ta , ngươi là ai , sao lại tới nơi này ? “
Người này lập tức nói , “ Tiểu nhân Ngô Từ Nhân * , làm nghề buôn bán ở Cổ Lan trấn ... “
( * ) Từ Nhân : Hiền lành , nhân hậu ^^.
Lời còn chưa nói xong , Phong Lão Nhị đã nhanh tát một cái , “ Ngô Từ Nhân ? Ngươi ? Con mẹ nó , ngươi muốn lừa gạt ai đó ? Nhìn ánh mắt ngươi xoay chuyển như tên trộm , liền con mẹ nó không phải người tốt ! Muốn học ta ? Đợi thêm tám , mười năm nữa đi ! “Bọn thị vệ bên cạnh nghe xong đều nhịn không được bật cười . Vừa rồi mọi người đều cảm thấy người này giả làm người Hung Nô thoạt nhìn có chút quen thuộc , hiện tại cuối cùng cũng biết vì sao quen thuộc - người này tính nết cùng Phong Lão Nhị y hệt a ! Huynh đệ nơi này đều biết , Phong Lão Nhị từng bị đại quân bắt giữ , chính là đức hạnh như tên trước mặt này , nhưng Phong Nhị lang công lực so với hắn cao hơn nhiều , nghiêm hình bức cung cũng chưa từng khai , thành công lừa dối địch nhân .
Nguyên Thương nhìn kỹ người này , thấy hắn tuy rằng láu cá , nhưng lúc quỳ trên mặt đất thân hình vẫn không nhúc nhích , nội tâm vô cùng kiên nghị , không phải người có thể dễ dàng khuất phục , bây giờ còn muốn trốn , không cần phí sức thẩm vấn . Vì thế nói : “ Đừng cùng hắn nói lời vô ích , kéo xuống làm thịt ! “
“ Vâng ! “ Hai tên thị vệ lập tức kẹp hai bên hắn lôi đi .
“ Đừng ! Đừng a ! Ta chỉ nói nhảm vài câu a a a a a ——”
“ Khoan đã ! “ Phong Lão Nhị ngăn nàng lại , nói , “ Ta cảm thấy người này có rất nhiều bí mật ... Không bằng mang theo , từ từ thẩm vấn ? “
Nguyên Thương gật đầu nói : “ Hắn quả thật rất không bình thường . Chỉ là , nếu hắn ở trên đường đùa giỡn quỷ kế ... “
Phong Lão Nhị nói : “ Yên tâm , thuộc hạ sẽ coi chừng hắn , hắn trở mình cũng không được ! “
Nguyên Thương nhìn thoáng qua Ngô Từ Nhân còn đang kêu trời trách đất , âm thanh lạnh lùng nói : “ Câm miệng ! “
Tiếng khóc lóc thảm thiết đột nhiên ngừng lại .
“ Thành thành thật thật đi theo , chỉ cần một cử chỉ gây rối , lập tức làm thịt ngươi ! “ Nguyên Thương đối với thị vệ nói , “ Mở trói cho hắn , cho hắn một con ngựa , để hắn tự đi , nếu hắn dám chạy trốn , lập tức giết , không cần lưu tình . “
Mấy tên thị vệ chung quanh đều không có hảo ý nhìn , khiến da đầu Ngô Từ Nhân run lên .
“ Đi ! “
Bọn thị vệ đem toàn bộ người nơi này giết , thi thể để cùng một chỗ trong lều , sau đó hỏa thiêu . Một số vật đáng giá bị cướp không còn một mống , lấy đi cũng không bao gồm dê bò mà cũng hỏa thiêu . Có một nhóm ngựa khỏe , bị bọn thị vệ lấy cùng với đồ vật , đưa một con cho Ngô Từ Nhân .
“ Thập Tam , đây là ... “ Cố Nguyệt Mẫn có chút kỳ quái .
Nguyên Thương đưa Ngô Từ Nhân đến trước mặt Cố Nguyệt Mẫn , chỉ vào hắn đem chuyện vừa rồi từng cái nói . Cố Nguyệt Mẫn nhìn Ngô Từ Nhân , khẽ mỉm cười , một bên nghe một bên gật đầu . Lúc Nguyên Thương nói đến hắn tính tình láu cá , cứng cỏi , Cố Nguyệt Mẫn không báo trước xuất thủ , ngón trỏ cùng ngón giữa tay phải hướng hai mắt hắn tiến tới .
Ngô Từ Nhân hoảng hốt , ngửa người né tránh . Cố Nguyệt Mẫn mặc nam trang , đánh nhau rất thuận tiện , bên hông là bảo kiếm năm đó Cố Thường Y đưa , theo đó liền ra khỏi vỏ , hướng hắn chém tới . Ngô Từ Nhân xoay người trên mặt đất tránh thoát , lăn đến dưới thân bạch mã , từ phía dưới ngựa xuyên qua .Có bạch mã ngăn giữa Cố Nguyệt Mẫn và Ngô Từ Nhân , bảo kiếm liền chém không được .
Cố Nguyệt Mẫn tuy rằng không có võ công cao bằng tuổi trẻ Cố Thường Y , nhưng cũng là võ lâm cao thủ , liếc mắt một cái liền nhìn ra Ngô Từ Nhân biết võ nghệ . Nàng bỗng nhiên xuất thủ , chính là muốn xem chiêu thức võ công của hắn . Ai biết hắn vô lại trốn tránh , cũng không tiếp chiêu .
Cố Nguyệt Mẫn nhìn Ngô Từ Nhân tránh bên kia của bạch mã , lộ ra nụ cười giảo hoạt , nhẹ giọng nói : “ Dung Dung ! “
Con ngựa trắng này chính là năm đó Cố Thường Y cưỡi , tên con ngựa này , khiến Cố Thường Y bị Túc Sa Duyệt Dung phạt ngủ sàn nhà vài ngày .
Dung Dung vốn trêu tức đứng tại chỗ nhìn Cố Nguyệt Mẫn cùng người xa lạ ' chơi đùa ' , nghe thấy nàng gọi , cũng không thấy nó phát lực như thế nào , liền đã quay lại hướng Ngô Từ Nhân một cước đạp xuống .
Ngô Từ Nhân sợ tới mức ' lăn ' nhanh đến bên cạnh Nguyên Thương , phủ phục trên mặt đất hô : “ Công chúa tha mạng ! “
Cố Nguyệt Mẫn sắc mặt khẽ biến , nhìn thoáng qua xung quanh , thấy đều là thị vệ hai phủ , không có người ngoài , nói : “ Ngươi gọi nàng là gì ? “
Ngô Từ Nhân hạ giọng nói : “ Minh Huy Công chúa , Phò mã gia , thuộc hạ chính là thám báo dưới trướng Mộ Dung tướng quân ! “
Cố Nguyệt Mẫn có chút buồn cười . Người này , nhận thức , tuy rằng không tính là sai , nhưng mà ... lại đem mình xem thành Phò mã , đem Nguyên Thương xem thành Công chúa .
Cố Nguyệt Mẫn thu liễm sắc mặt , hướng Cổ Nghiên bên cạnh ra dấu , cho người xung quanh lui , thản nhiên nói : “ Ngươi làm sao biết chúng ta là ai ? “
Ngô Từ Nhân nói : “ Năm xưa thuộc hạ từng may mắn được Trưởng công chúa giáo huấn , nhận ra Quân Tử kiếm cùng Hãn huyết bảo mã của Trưởng Công chúa . “
Cố Nguyệt Mẫn lạnh lùng nói : “ Ngươi sao lại giả dạng làm người Hung Nô ? Chớ không phải là đào binh đi ? “
Ngô Từ Nhân vội đáp : “ Thuộc hạ phụng mệnh của Mộ Dung đại tướng quân , giả dạng thành người Hung Nô , điều tra nơi phân bố bộ lạc của Hung Nô . “ Nói xong từ trong y phục lấy ra tờ giấy , “ Lúc đi , để tránh ngộ thương , bị người nhà bắt được , tướng quân cho một thứ để làm chứng . “
Trên tờ giấy có đại ấn của Bình Tây đại tướng quân , chỉ viết tám chữ :
- Thấy ấn , thả người ! Mộ Dung Thanh Hoa !
Mộ Dung Thanh Hoa không hổ là ' Phỉ * tướng quân ' nổi tiếng thiên hạ , khi nói chuyện đều mang theo ngữ khí cuồng ngạo .
( * ) Phỉ : Cướp .
Cố Nguyệt Mẫn lúc này mới thu hồi hoài nghi , nói : “ Mộ Dung tướng quân phái bao nhiêu người ? “
Ngô Từ Nhân nói : “ Tướng quân của chúng ta phái ra ba mươi tên thám báo , toàn bộ cải trang thành người Hung Nô . Chúng ta hàng năm cùng người thảo nguyên giao tiếp , tập tính ngôn ngữ đều hiểu rõ ràng . Lần này thuộc hạ phát giác bộ lạc này có dấu hiệu điều binh , vì thế giả mạo người Nữ Chân tới nơi này tìm hiểu tin tức , ai ngờ bộ lạc này cùng người Nữ Chân có cừu oán , thuộc hạ còn chưa kịp nói lời khách sáo , đã bị bọn họ bắt lại . “Cố Nguyệt Mẫn nói : “ Bọn họ đương nhiên muốn bắt ngươi . Tả Hiền vương đã âm thầm hạ lệnh truy nã đối với Nữ Chân tộc , cũng phái thiết kỵ tinh nhuệ truyền tin , chuẩn bị bao vây tiêu diệt Nữ Chân . “
“ Bao vây tiêu diệt Nữ Chân ? Vì sao ? “ Ngô Từ Nhân lòng đầy nghi hoặc , “ Hiện tại người Hung Nô đang cùng Trưởng Công chúa giằng co , bọn họ lại còn dám khởi chiến ? “ Người Nữ Chân tuy rằng nhân số ít , nhưng đều là dũng mãnh thiện chiến , lại âm hiểm xảo trá , dùng lời của người Hung Nô , đó là so với người Hung Nô còn Hung Nô hơn , bình thường người Hung Nô cùng người Đột Quyết cũng sẽ không dễ dàng khai chiến .
Cố Nguyệt Mẫn nói : “ Không chỉ thế . Tả Hiền vương chuẩn bị triệu tập mười vạn binh mã , tấn công Cổ Lan trấn , thẳng tiến kinh thành . Người Nữ Chân trong lúc vô tình phát giác ra đường tới hang ổ của người Hung Nô , bọn họ lo lắng người Nữ Chân sau lưng phá rối , không thể không tiêu diệt người Nữ Chân . “
“ A ? “ Ngô Từ Nhân quá sợ hãi , “ Người Hung Nô từ lúc nào thì dám công thành ? Tả Hiền vương thế nhưng cùng tướng quân suy nghĩ giống nhau ! “
Cố Nguyệt Mẫn trong lòng khẽ động : “ Mộ Dung tướng quân muốn làm cái gì ? “
Ngô Từ Nhân nói : “ Mộ Dung tướng quân nói , đại quân Hung Nô đang cùng Trưởng Công chúa giằng co , nội bộ trống rỗng , nếu có thể dẫn ba ngàn tinh kỵ , tập kích bất ngờ sau lưng Hung Nô , dọc theo đường đi một bên cướp đoạt lương thảo bộ lạc Hung Nô , thiêu hủy lều trại người Hung Nô , dĩ chiến dưỡng chiến ( lấy chiến nuôi chiến ) , nhất định có thể tạo được kết quả không ngờ . “
Ai nói người cổ đại không thông minh ? Dĩ chiến dưỡng chiến , đây là chiến lược của người Mông Cổ sau này , nhưng Mộ Dung Thanh Hoa đã có thể suy nghĩ được , ở dưới tình huống không có tin tức điều binh của Tả Hiền vương , liền định ra chiến thuật . Tựa như Mộ Dung Thanh Hoa chính mình thường nói : “ Con bà nó ! Dựa vào cái gì người Hung Nô có thể cướp của chúng ta , còn chúng ta không thể cướp của người Hung Nô ? “
Cố Nguyệt Mẫn trong mắt kinh hỉ , trong miệng lại nói , “ Mộ Dung Thanh Hoa thật to gan ! Dám một mình xuất chiến ! “
“ Phò mã ... “ Ngô Từ Nhân bồn chồn , Công chúa còn chưa phát hỏa , Phò mã gia là sư đệ Mộ Dung tướng quân , như thế nào ngược lại tức giận lớn như vậy ? Chẳng lẽ là để Công chúa nhìn ? Kỳ quái , không phải đều nói Công chúa ôn nhã cao quý , sao lại đối xử với người khác lạnh lùng như vậy ?
Cố Nguyệt Mẫn tâm tình tiểu nữ nhi không lui , cũng không giải thích , ngược lại cố ý đâm lao phải theo lao , mặc kệ hắn đem nàng xem là Phò mã , nói : “ Ba ngàn tinh binh của Mộ Dung tướng quân ở đâu ? “
Ngô Từ Nhân nói : “ Hiện tại hẳn là đã xuống vùng đất bằng ... “
“ Xuống bằng ? “ Cố Nguyệt Mẫn nhìn thoáng qua Nguyên Thương , Nguyên Thương lắc đầu , ý bảo không biết , từ trong lấy ra bản đồ Bắc Cương giản lược .
Ngô Từ Nhân ở trên bản đồ chỉ , nói : “ Dựa theo tốc độ , hẳn là gần chỗ này . “
“ Ước chừng bao nhiêu ngày lộ trình ? “” Năm , sáu ngày . “
Cố Nguyệt Mẫn gật đầu , nói : “ Vậy ngươi mang theo thư của ta cùng Mộ Dung Thanh Hoa hội hợp , ta phái vài tên thị vệ bảo hộ ngươi . Chúng ta đi đến bộ lạc Nữ Chân tìm đường tắt đến vương đình , sau đó sẽ cùng hắn hội hợp . “
Ngô Từ Nhân gật đầu đáp ứng . Hắn biết Cố Nguyệt Mẫn cũng không có hoàn toàn tin tưởng hắn , đây là phái người giám thị hắn .
Chờ Ngô Từ Nhân lui ra , Cố Nguyệt Mẫn cười nói : “ Thập Tam , lần này có Mộ Dung tướng quân gia nhập , chúng ta càng nắm chắc hơn . “
Dọc theo đường đi , mọi người ban ngày ẩn núp ban đêm đi ra , đi suốt đêm . Dưới sự chỉ huy của Nguyên Thương , thị vệ hai phủ một đường hỏa thiêu đánh cướp , cực kỳ tàn ác , Cố Nguyệt Mẫn lại mở một con mắt nhắm một con mắt , làm bộ như không biết . Các bộ lạc có binh mã thiện chiến đều đáp ứng lời triệu hồi của Tả Hiền vương đến tụ họp , một đường đi tới , dĩ hữu tâm toán vô tâm * , tất chiến tất thắng , cho dù gặp phải chống cự , cũng đều rất nhỏ .
( * ) Dĩ hữu tâm toán vô tâm : Chủ tâm đối phó kẻ vô tâm .
Lúc tiếp cận địa bàn Nữ Chân tộc , lần đầu tiên gặp phải binh mã chính quy của Hung Nô . Nguyên Thương lập tức phái đội thám báo bắt vài tên binh Hung Nô lạc đàn , thẩm vấn .
“ Nói ! Các ngươi tới làm gì ? “ Lều trại Phong lão Nhị bắt đầu thẩm vấn , lúc này nói là tiếng Hung Nô .
Có vài người hộ săn lúc trước một đường đi theo thị vệ hai phủ giết người Hung Nô , có cừu hận nên xuống tay cực đoan tàn nhẫn , bởi vì bọn họ vài người biết tiếng Hung Nô , dần dần thành người của đội thám báo , giúp đỡ tra tấn - cũng không thể để cho Công chúa đến tra tấn đi ?
“ Phi ! Người Hung Nô là đại hán của thảo nguyên ! Các ngươi ... đều là đám Nam Man * ti tiện , là thức ăn của hùng ưng ! “ Hung Nô Đại Hán hô lớn .
( * ) Nam Man : Dân tộc phía Nam .
“ Hừ ! “ Ngồi trên tảng đá Nguyên Thương nghe xong một tên thợ săn phiên dịch , lạnh lùng phất tay , nói , “ Kéo xuống , giết ! “
Đại hán không chút nào sợ hãi : “ Thần Côn Luân ! Con cháu của người ... “ Còn chưa nói xong , liền bị Phong Lão Nhị chặn miệng , kéo ra ngoài , ngay trước mặt vài tên Hung Nô còn lại , đem từng ngón tay , rồi từng tấc từng tấc chặt bỏ luôn hai tay hai chân của hắn . Còn không làm xong , hắn đã mất máu nhiều mà chết .
“ Ta cũng không tin , người Hung Nô ai cũng cứng rắn . “ Nguyên Thương nhìn đám tù binh Hung Nô sắc mặt nhợt nhạt , cười lạnh , nói , “ Kế tiếp ! “
Lúc trước gặp gỡ Thiết trướng lang kỵ , là quân tiên phong của người Hung Nô , là bộ đội tinh nhuệ , tương đương với bộ đội đặc chủng ở hiện đại , đương nhiên ai cũng kiên cường . Nhưng những người này bất quá đều là đám binh Hung Nô bình thường , sao có thể chịu đựng được ?
Phong Lão Nhị đi tới , chọn một tên sắc mặt tái nhợt , đang run rẩy , vừa mới kéo , liền nghe thấy hắn kêu to quang quác quang quác , nghe ngữ khí hẳn là cầu xin tha thứ .
Trong đám người , có một người đột nhiên nhìn hắn quát lớn . Thị vệ bên cạnh tuy rằng nghe không hiểu , nhưng cũng có thể biết người này ngăn cản hắn cung khai . Lập tức có hai người xông lên phía trước , chặn miệng của hắn , kéo ra ngoài một đao giết . Những thị vệ còn lại cũng hung tợn nhìn những tên Hung Nô khác .
Phong Lão Nhị chỉ vào trong tay người Hung Nô , đối với người mình nói : “ Nói với hắn , chỉ cần thành thật , gia chẳng những không giết hắn , còn cho hắn ăn ngon ! “
Phiên dịch gật đầu .
Chỉ một chiêu , những người khác , chốc lát liền hỏi ra kết quả .
“ Đã hỏi rõ ràng , hắn nói , Đại tướng quân bọn họ dẫn theo ba ngàn tinh binh bao vây ở phụ cận tiêu diệt một người trong Nữ Chân vương tộc . “
-----------------
P/S : Up sớm nè ^-^.