- Wen ơi! (Wen là tên viết tắt của Wendy, chỉ người trong nhà và mấy đứa bạn thân mới được gọi thôi) Vào đây ông bảo. Cả Ji nữa!
- Dạ vâng ạ! - Nó đang chơi ngoài vườn với bốn đứa bạn thân thì ông gọi (khi ấy nó mới mười tuổi)
- Yun, Kull, Jin. Các cháu cũng ngồi cuống đi. - Ông Phong trầ ngâm - Ta muốn kể chuyện này cho các con nghe. Đây là chuyện của mười năm về trước.........
- Ba mẹ..... cháu..... đã chết..... rồi..... sao ạ? - Nó đã bắt đầu rưng rưng nước mắt
- Ba cháu.... đã cứu sống.....Wen sao ạ? - Ji sững sờ
- Phải, ta nợ ba cháu rất nhiều, Ji à!
- Thế...... bao nhiêu........ năm qua, ông........... đã............ lừa dối cháu....... sao? - Nó vẫn còn hốt hoảng
- Ta xin lỗi. Nhưng ta nghĩ...... cháu vẫn còn quá nhỏ để biết chuyện ấy......
- Cháu ghét ông.......... Ông đã lừa cháu........... - Nói rồi nó chạy vụt lên phòng
- Wen à.......... - Ông Phong sững sờ
- Ông..... để cháu lên xem Wen như thế nào! -kull chạy lên phòng, Ji, Jin và Yun chạy theo