Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 584: Chương 584: Lão quái vật




Cuối cùng, nhóm 4 người đã đi đến chủ điện. Cả chủ điện tĩnh mịch không có bất cứ đồ vật gì ngoài 1 chiếc quan tài thủy tinh ở chính giữa chủ điện.

Cầm đột nhiên có chút kích động nhẹ, xem ra là bí mật sắp lộ ra a.

Thật ra Cầm cũng đã có chút suy đoán về thành phố này sau khi gặp đám quái vật kia nhưng mà Cầm vẫn cần có những chứng cứ xác thực.

Và đây chính là chứng cứ anh cần a.

Đột nhiên, dọng nói mang theo chút tang thương vang lên:

- Cuối cùng các ngươi đã đến. Ta chờ có chút lâu a.

3 người lập tức lâm vào đề phòng. Không ai biết kẻ đến có thiện hay không.

- Không cần đề phòng. Ta cũng không như mấy con quái vật không có trí tuệ ngoài kia. Mà ta cũng sắp hết thời gian rồi. Do đó ta cũng không thể nào có thể gây ảnh hưởng với các ngươi.

- Vậy thì… ngươi sao còn không hiện ra mà dấu đi vậy.

- Đúng là 1 tiểu gia hỏa cẩn thận. được rồi. Ta cũng nên đi gặp các ngươi vậy.

Từ trên nóc nhà, 1 thanh ảnh đột nhiên nhảy xuống. Hắn có thể nói là quái thú kỳ thị nhất mà Cầm từng thấy. Hắn có đuôi giống đuôi hổ, chân thì là chân sói. Tay giống tay gấu. Đầu thì lại là đầu người. Thật đúng là 1 tổ hợp kỳ quái a.

Nhưng sức mạnh của lão cũng không thể coi thường. Dù chỉ 1 tia lộ ra nhưng lão này là phong hào đấu la không thể nghi ngờ.

Thật có chút bất khả tư nghị mà.

Lão ta dường như cũng biết ý nghĩ của Cầm cũng như 2 cô nàng kia nên nói:

- Các ngươi không phải đề phòng lo lắng. Quả thật ta đúng là phong hào đấu la nhưng ta đã dầu hết đèn tắt.. nói gọn lại là sắp tắt đèn rồi. Nên khó có thể gây bất lợi cho các ngươi. Ta ở đây chỉ làm nhiệm vụ duy nhất là chỉ các ngươi cách chính xác đánh thức chủ nhân thôi.

Cầm lập tức trầm tư, sau đó mắt anh khẽ lóe lên. Anh nhìn lão quái vật nói:

- Từ việc ta thấy những tên hải tặc cũng có địa đồ nơi này thì không có lý do gì ta tin rằng suốt bao nhiêu năm qua không có ai xuống đây. Và ta cũng tin rằng những người đó dù không phải tất cả nhưng chắc chắn có người mạnh hơn chúng ta. Vậy tại sao lại là chúng ta. Những người trước rốt cục là vì sao.

Câu hỏi của Cầm có thể nói là đánh trúng vào trọng tâm khiến lão quái vật lâm vào trầm mặc. Nhìn nhóm 3 người cảnh giác nhìn mình mà lão cười khổ không thôi.

Nếu có thể thì lão cũng không đặt hi vọng vào 3 nhãi con này nhưng mà lão cũng không còn thời gian để tìm kiếm nữa a.Không giao chủ nhân vào tay 3 người thì cuối cùng chỉ có thể phó mặc cho số trời và lão không muốn điều đó xảy ra a

Cuối cùng lão hít 1 hơi nói:

- Đúng như ngươi nói. Từ xa xưa đến nay không biết có bao nhiêu người mò đến đây. Nhưng nếu không bị đám quái vật ngoài kia phân chia hết thì cũng bị ta đánh chết. Chỉ có các ngươi là ngoại lệ mà thôi.

- Ồ.

Cầm hứng thú nói:

- Vì sao chúng ta lại là ngoài lệ.

Lão quái vật ý vị thâm trường nhìn 4 người:

- Bởi các ngươi đều có tiềm năng thành thần.

- Tiềm năng thành thần.

- Không sai. Để trở thành thần nhất định cần có thần vị nếu không chỉ có thể đạt đến cực hạn đấu la cũng chính là cấp 99 rồi ăn no chờ chết mà thôi. Nhưng các ngươi có thiên phú rất cao. Nếu không chết non thì nhiều khả năng có thể chiếm được thần vị mà trở thành chân chính thần. siêu thoát kiếp phầm nhân.

2 cô nàng nghe vậy thì kinh ngạc. Dù sao thì thần cách 2 cô quá xa. Nói thì dễ nhưng chắc gì đã làm được. Phải biết trừ thời đại của Đường Tam thì chưa bao giờ nghe nói đấu la đại lục có thêm vị thần mới cả. Mà trong thời gian đó có thiếu nhân tài sao. Hiển nhiên là không rồi. do đó chỉ có thể là do thành thần không dễ mà thôi.

Các cô là thiên tài chính các cô biết nhưng mà so với yêu nghiệt nào đó thì các cô vẫn tự ti mặc cảm a.

Ngược lại thì Cầm rất bình thản. bởi vì không phải là khả năng cao mà là chắc chắn anh sẽ thành thần:

- Điều đó là hiển nhiên không cần ngươi nói.Có ta ở đây thì ta đảm bảo có thể cho mỗi người bên ta đều thành thần.

Cầm hiển nhiên không bốc phét. Dù chưa lên thần giới và chưa từng nghe đến vận mệnh nữ thần nhưng chắc chắn cô nàng không thua kém nhất cấp thần. Kiếm vài danh ngạch không phải là dễ dàng sao.

Giống như thời Đường Tam vậy. Ngoại trừ anh ra thì 6 người còn lại dù là thiên tài nhưng mà tất nhiên chưa đến mức yêu nghiệt. có lẽ chỉ sánh bằng các cô nàng ở đây. Thậm chí là kém hơn. Nhất là Mã Tiểu Đào. Có phượng hoàng trong người thì tiềm lực của cô không thua Đường Tam ấy chứ.Nhưng người đó muốn trở thành thần không phải là dễ dàng. Mà không phải 1 người, toàn bộ đều là thần.Điều đó là phi lý.

Không có bàn tay của Đường Tam thì Cầm cũng không tin. Chỉ cần khẽ vô tình nói vài câu chẳng phải giải quyết sao.

Và hiển nhiên Cầm cũng đang định đi theo con đường đó. Kiếm vài danh ngạch không phải là dễ dàng sao.

Do đó lời nói này không phải là nói xuông a.

Nhưng mà vào tai các cô nàng thì đó lại là 1 lời nói dối thiện ý. Các cô có chút cảm kích nhìn Cầm. Theo các cô, Cầm là đang biến tấu an ủi các cô. Tất cả đều có hi vọng miễn là có niềm tin.Các cô dù không có thiên phú yêu nghiệt nhưng hiển nhiên không yếu. cơ hội thành thần cũng không phải không có a

Miễn là các cô cong tự tin vào bản thân thì có lẽ các cô sẽ càng có cơ hội a.

Cả 2 người đều cho Cầm 1 ánh mắt cảm kích pha chút í vị không rõ.

Cầm cảm thấy có chút bất thường nhưng mà anh cũng không rảnh để ý. Vì lúc này Cầm còn muốn săm soi lão rùa già a:

- Xem ra ta cũng đoán được phần nào. Lão xem đúng không đó. Đế quốc này vì muốn chèo cao lên,muốn tìm cách chạm vào cấm kỵ đó là thành thần nên thí nghiệm những thí nghiệm tàn độc lên người dân, biến họ thành người không ra người mà thú không ra thú. Còn mục đích vì sao thì ta cũng không biết nhưng chắc chắn nó không tầm thường.

- Và sau đó, đất nước này đã thành công. Chế tạo ra được cái gì đó mang tính cấm kỵ. Còn cấm kỵ gì thì ta không rõ nhưng chắc chắn có liên quan đến đột phá thành thần.

- Người đứng đầu cũng cảm nhận được bản thân tìm ra thứ không được phép tìm và có lẽ sẽ dẫn đến đất nước diệt vong. Thế là lão chế tạo ra tòa hư vô chi thành này để cất dấu bí mật đó.Còn kết cục của tên đó có lẽ là chìm vào dòng chảy lịch sử rồi.

- Vậy… ta nói đúng không.

Lão quái vật liếc mắt nhìn Cầm rồi nói:

- Xem ra là ngươi cũng biết chút gì đi. Ta tự hỏi không biết có nên giết người diệt khẩu không.

Cầm vẫn giữ thái độ bình thản nói

- Không cần phí sức. Ta cũng không tìm bí mật đó. Ta còn chưa muốn chết a. hơn nữa, như ngươi nói, ta có vô hạn tiềm năng, không… phải nói là chắc chắn 100% ta sẽ thành thần. do đó bí mật đó đối với ta, có hay không quan trọng. không cần dộng dao thương đâu

- Hơn nữa. Nếu lão còn sức thì ta có lẽ còn kiêng kỵ vài phần nhưng mà lão bây giờ thì. Giữ lại chúng ta không dễ a.

Lão rùa nhìn Cầm 1 cái thật sâu rồi đột nhiên cười to lên và nói

- Tiểu tử, ngươi phân tích không tệ a. Nhưng đáng tiếc, ngươi vẫn nhầm vài thứ a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.