Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 260: Chương 260: Mất trí nhớ




Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên gây chấn động cả không gian.

Bụi mù bốc lên cao tận trời như là vừa có vài quả bom hạt nhân ném xuống vậy.

Và khi bụi mù qua đi, xuất hiện mấy thân ảnh đang năm gục dưới đất bất tỉnh nhân sự xem ra là đều bị chấn động rất lớn.

Đằng xa vung vẩy mấy khối xương khổng lồ của 1 con quái vật nào đó.

Xem ra ở đây vừa diễn ra 1 cuộc chiến kinh thiên động địa vậy.

Không khí tính lặng đến đáng sợ.

Mãi 1 lúc sau, đột nhiên có 3 lộ nhân mã đi đến, kinh ngạc nhìn tình trạng ở đây. Bọn họ không nói lời nào, cũng rất ăn ý mà mang từng thành viên chủ chốt của thế lực mình trở về mà không động đao động thương.

Và khi 3 lộ nhân mã đi mất, không gian ở đây lại chìm vào trong quên lãng.

………..

-Hắn tỉnh chưa.

-Chưa, mà người này thương nặng như thế sao có thể tỉnh sớm như vậy được. MÀ công nhận hắn sống dai thật. Cả người như vừa từ 1 vụ đánh bom ra vậy, tan nát hết cả mà vẫn còn 1 hơi. Nhưng mà bị thương nặng như thế thì khó mà tỉnh lại ngay được đâu.

-Nhưng mà ta đã ký kết và cho hắn làm quân xe rồi mà. Đáng lẽ phải tỉnh ngay chứ.

-Thôi nào Rias, cô cũng để ý thấy đi. Tuy không thể hiểu được nhưng mà trong người hắn tồn tại cả khí tức thiên thần, thiên thần sa đọa cũng như quỷ, mà chúng còn là khí tức rất cao cấp nữa. Ta cũng không hiểu sao hắn còn sống khi mà 3 khí tức đó dùng thân thể hắn làm chiến trường. Cô dùng quỷ khí của mình để tăng cường quỷ khí trong người hắn nhưng mà nhất thời chưa thể nào áp đảo được ngay đâu. Cần có 1 thời gian nữa.

-Mà cũng thật không hiểu sao hắn còn sống sau khi chịu 3 cái khí tức đó đánh nhau nhỉ. thật là 1 tiểu tử kiên cường.

-Không phải vì thế mà cô thu hắn làm quân xe trong gia tộc sao.

-Ngươi hiểu ta chỉ có Akeno mà thôi.yêu quá đi mất.

Đó là những gì mà Cầm lơ mơ nghe được sau khi từ cơn mơ tỉnh dậy.

Cầm từ từ mở mắt, và thứ đầu tiên hắn thấy là 1 gian phòng với trần nhà cao cao, nhìn xung quanh hắn thấy vài bóng mờ đang tò mò quan sát hắn, Cầm khó khăn mở miệng nói:

-Đây là đâu.

1 cô gái tóc đỏ từ trong đoàn người đi ra:

-Chào cậu, ta là Rias Gremory, chúng ta phát hiện cậu nằm bất tỉnh trên đường, người bị thương không thành hình người nên đưa cậu về đây. Nhưng mà cậu bị thương quá nặng, dùng y học hiện nay vô pháp cứu chữa nên ta chỉ có thể trao cho cậu sức mạnh của quỷ. Giờ cậu là quân xe của ta.

-Quỷ. Mấy người là quỷ.

Mọi người không nói gì mà đều phát động đôi cánh đàng sau lưng. 1 đôi cánh dươi đen tuyền. rõ ràng đây là tiêu trí của quỷ.

Nếu là bình thường thì có lẽ Cầm sẽ sợ hết hồn nhưng mà không biết sao bây giờ anh chàng lại không cảm thấy sợ như đã biết trước vậy. Cầm bình tĩnh hỏi:

-Vậy giờ ta là quỷ sao.

-Có thể coi là vậy đi.

-Thôi còn sống là tốt rồi, làm cái gì mà chằng được. Thế làm quỷ có cần cái gì đáng chú ý không.

Mọi ngời lập tức ngẩn người vì câu hỏi của Cầm. thật không ngờ có người thấy quỷ mà lại bình tĩnh như vậy a. Nhưng mà người ta đã hỏi thì mình phải trả lời:

-Nếu Cậu đã đồng ý thì ta chào mừng cậu đến với gia tộc Của Rias Gremory. Gia tộc của ta cũng không có quá nhiều quy củ nhưng mà mọi người trong gia tộc phải hòa thuận với nhau và tuyệt đối không được phản bội. Được rồi, giờ hãy cho ta biết tên của Cậu là gì.

-Cầm.đỗ mạnh Cầm

Cầm trong vô thức trả lời.

Rias kỳ quái nói:

-Quả là 1 cái tên kỳ quái. Thế cậu đến từ đâu./

-Ta đến từ…. từ…

Đến đây Cầm không nói được nữa, trong đầu hắn ngoài cái tên ra không có bất cứ cái gì. Hắn đến từ đâu? hắn là ai? Vì sao hắn ở đây?

Không có bất cứ thông tin nào hết.

-Từ đâu nào.

Rias găng hỏi.

-Từ… từ..Ta không biết. Ngoài cái tên ta ta không nhớ cái gì hết. rốt cục ta là ai, ta đến từ đâu, vì sao ta lại ở đây. Ta không nhớ bât cứ cái gì.

Cầm cố đào sâu suy nghĩ, cố tìm ra câu trả lời. chợt 1 cơn đau ập đến khiến đầu của Cầm như muốn nứt ra. Cầm ngã ra đất lăn lội không thôi.Cơn đau như là muốn phá hủy đầu óc của anh chàng vậy

-Á…Á.. Á….Á…Á…ĐAU QUÁ… Á…Á….Á……AI ĐÓ GIẾT TA ĐI...ĐAU QUÁ…Á…Á…Á.

Cầm lăn lội dưới đất trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Rias thấy thế không đành lòng, tiến đến giữ anh chàng lại thì thầm:

-Xin lỗi.

Và lấy tay chặt vào gáy Cầm.Cầm trước khi ngất đi chỉ có thể nói 1 câu:

-Ta là ai.

………

Rias nhìn Cầm ngất đi mới thở dài được 1 hơi. nàng cũng không nỡ nhìn người trong gia tộc mình bị đau đớn như vậy.

Tự mình đưa Cầm vào phòng. Rias trở về phòng khác, sắc mặt ngưng đọng nói:

-Thông tin duy nhất mà chúng ta biết chỉ là cậu ta tên Cầm còn không có bất cứ thông tin nào cả. từ tình trạng của cậu ta xem ra là có cái gì đó ngăn chặn Cầm nhớ lại hoặc là đầu bị tổn thương cực nặng, thậm chí có thể bị tổn thương trong thời gian dài. Xem ra là nhất thời không thể để cho cậu ta nhớ lại được. Thế ai có cảm nhận về cái này.

Mọi người trầm ngâm thật lâu, cuối cùng Kiba Yuuto đứng lên nói:

-Trong người cậu ta có sót lại khí tức của cả quỷ lực thần lực. 1 con người bình thường không thể nào có thể có dược. hơn nữa ngay từ đầu thì ta đã nghi ngờ rằng Cầm bạo thể là do những lực lượng trong cơ thể cậu đánh nhau và gây ra bạo thể. Vạn hạnh là lòng kiên trì khiến cho cậu ta vẫn giữ được 1 chút hơi tàn. Nhưng không có ai ngu ngốc lại tự chứa những thực lực xung khắc nhau như vậy trong cùng 1 cơ thể cả. Ta nghi ngờ cậu ấy cũng giống ta là 1 vật phẩm thí nghiệm nào đó.

Nói đến đây, Kiba siết chặt tay. Những hồi ức không bao giờ quên lại hiện ra trong đầu cậu. Xem ra Cầm cũng là 1 đứa trẻ đáng thương bị lấy ra làm thí nghiệm. Mà Cầm xem ra là thất bại phẩm và đã bị đào thải không thương tiếc. Thật đúng là đáng thương mà.

Mọi người ở đây nghe vậy cũng lâm vào trầm mặc. bọn họ cũng biết 1 chút quá khứ của Kiba nên cũng có sự đồng cảm với anh chàng. Tình cảnh của Cầm bây giờ cũng không khác gì Kiba khi đó nhưng Kiba là trốn đi còn Cầm chỉ sợ là vô giá trị rồi bị vất đi không thương tiếc.

So với Cầm thì nỗi khổ mà Kiba chịu chẳng là gì cả.

Mọi người có thể dễ dàng tưởng tượng thấy cảnh 1 thiếu niên trong 1 căn phòng đặt rất nhiều ống nghiêm, bị truyền vào đủ thứ sức mạnh đến khi mà thân thể không chịu được mà nổ tanh bành ra. Lúc đó sẽ có mấy tên to con đi vào vác cái xác ấy mà ném ra ngoài.

Nỗi đau lúc đó ai mà hiểu cho được.

Bọn họ vô pháp mà tưởng tượng được những nỗi đau kinh khủng mà Cầm đã phải chịu đựng,. Chỉ sợ anh chàng tự làm mình mất ý thức để cho quên đi cái thời gian đau đớn như địa ngục đó.

Thật đúng là đáng thương mà.

( Trí tưởng tượng thật là phong phú mà).

Mắt Rias ánh lên vẻ kiên quyết. Dường như cô đang nghĩ làm 1 cái gì đó lớn lao đây.

…………

Trò vui sắp bắt đầu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.