Công Lược Boss Phản Diện

Chương 155: Chương 155: Hoạn quan và nữ hoàng (27)




Lục Sanh không rõ mình ra khỏi Chiêu Dương điện như thế nào. Ánh mặt trời chói lòa chiếu vào khiến hắn không nhịn được nhíu mày nheo mắt. Hắn cứ sửng sốt đứng ở ngoài điện một lúc lâu sau mới có phản ứng.

Lúc hắn quay về phủ Nội Vụ, trời cũng đã sẩm tối.

Mấy tiểu thái giám trong phòng đang ngâm cứu sách, vừa thấy hắn liền đứng lên hành lễ. Một tiểu thái giám còn báo nữ hoàng triệu hắn qua.

Hắn nghe xong cũng không nói gì, chỉ nhận lấy sách trong tay thái giám lật từng tờ xem xét, rồi lại kiểm tra chìa khóa các cung, treo từng cái theo trình tự lên tường. Dọn các thứ xong xuôi, ổn thỏa, hắn liền cho mọi người trong phòng lui ra, còn lại mình hắn ngơ ngẩn ngồi sau án thư. Đầu óc hắn lúc này hỗn loạn, cũng không biết nên làm cái gì. Đôi mắt hắn không tiêu cự nhìn vào ánh nến lung lay trên bàn, tầm mắt dần mơ màng. Hình bóng nàng đột nhiên hiện trong tâm trí hắn. Hắn nhớ gương mặt nàng mang theo tươi cười nhàn nhạt, một bên sửa sang góc áo người nọ, một bên ân cần dặn dò, còn ôn nhu vỗ về tay hắn ta. Rồi hắn lại nhớ tới đêm nọ, hắn đã hôn nàng giữa trời tuyết bay.

Ánh lửa nhảy nhót tựa hồ khiến mắt hắn bỏng rát, mí mắt cũng dần khô khốc đau rát. Hắn đột nhiên vùi mặt vào lòng bàn tay, tâm trí hoảng hốt, còn có chút đè nén đến khủng hoảng.

Nữ nhân đều không có nửa điểm tốt. Hồi còn dưới quyền lão thái giám, hắn đã biết bao lần nhìn thấy cảnh tượng ghê tởm này, thái giám cùng phi tần thất sủng, còn có cung nữ và thị vệ.

Tất cả đều ghê tởm, ghê tởm, vô cùng ghê tởm.

Hắn miệt thị nhìn từng màn kia, trong lòng đã từng thề nếu một ngày hắn nắm trong tay quyền lực, sẽ không cùng bất cứ nữ nhân nào làm những chuyện ghê tởm ấy.

Đúng vậy, hắn không cần vì những việc này mà phiền não.

Bên cạnh nàng có nhiều nam nhân như vậy, lẽ nào còn thiếu một tên thái giám như hắn? Có chăng chỉ là nàng rảnh rỗi đùa bỡn đám nô tài như hắn mà thôi. Nàng cũng chẳng có tài đức gì khiến hắn để tâm.

Nghĩ vậy, Lục Sanh khôi phục thanh tỉnh. Tầm mắt rơi trên ngọn lửa bập bùng cháy sáng, trong mắt chợt lóe lên một tia lạnh lẽo âm trầm. Hắn vươn tay xoa nhẹ hai mắt, phất phất tay áo đứng dậy.

Khoảng thời gian này là do hắn bị che mắt mới mê muội như vậy.

Loại nữ nhân này căn bản không đáng được hắn nghĩ tới.

Nàng không xứng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.