Edit: Mia
Khúc Mạc Nhiên năm nay 20 tuổi, hậu cung tuy rằng cũng có mấy phi tử thế nhưng còn chưa có lập hậu.
Nguyên thân muốn làm hoàng hậu của Khúc Mạc Nhiên.
Nhưng mà bây giờ đương nhiên là không thể.
Lăng phụ muốn soán ngôi, chắc chắn sẽ không để nữ nhi mình yêu thương nhất gả cho hắn.
Bất quá, Lăng Nghê Nhã lại không giống, tuy rằng cũng có quan tâm thế nhưng bên cạnh hoàng thượng phải để một người của mình bên cạnh. Cho nên, Lăng Nghê Nhã tiến cung làm phi.
Nguyên thân sống chết không nghe theo mà đòi tiến cung, cho dù phụ thân thật sự không cho nàng tiến cung thì nàng cũng không gả cho người khác.
Kỳ thực, ngoại trừ việc không cho nguyên thân tiến cung thì còn lại Lăng phụ đối với nguyên thân là muốn gì được đó.
Nàng ấy không muốn lập gia đình, Lăng phụ cũng không miễn cưỡng.
Bởi vì quyền thế, nguyên thân muốn tiến cung rất dễ dàng, còn có thể tìm mọi cách nhằm vào Lăng Nghê Nhã.
Chẳng qua, cô cũng không phải là nguyên thân thực sự, cô không thích nam chủ kia! Bởi vậy cô tuyệt đối sẽ không tiến cung mà quấn quýt nam chủ!
Tính toán thời gian, còn có nửa tháng nữa là Lăng Nghê Nhã tiến cung.
Vì để tránh rắc rối, Lăng Vu Đề quyết định chờ Lăng phụ cho Lăng Nghê Nhã tiến cung xong rồi cô sẽ nháo một trận, bằng không sẽ rất kỳ quái.
Dù sao, mấy nguyên thân cô sắm vai lúc trước cũng không giống tính cách của người này....Hơn nữa, mấy nguyên thân trước đều không có người thân bên cạnh, nếu như tính cách có chút thay đổi cũng không ai biết.
Nhưng người này không như vậy, nàng ấy có phụ thân cùng mẫu thân thương yêu, còn có cả đệ đệ.
Không chỉ vậy, còn có nha hoàn thiếp thân hầu hạ hằng ngày. Nếu như cô đột nhiên thay đổi tính cách, nhất định sẽ bị phát hiện ngay. Nói không chừng còn bị xem như ma nhập!
Quỷ thì không có, nhưng thật ra bám vào người còn tính là phù hợp với tình huống của cô đây...
Khụ, thời điểm khảo nghiệm kỹ thuật diễn tới rồi!
A! Thời gian đến rồi! Lăng Kỳ An rời đi hai khắc liền quay lại, ôm theo cái bình lưu ly trong suốt.
Lăng Vu Đề không hiếm lại gì cái bình thủy tinh trong suốt này, chỉ là cô không thể cho Lăng An Kỳ mượn dạ minh châu dễ dàng như vậy.
Tìm trong ký ức thân thể thì biết Lăng An Kỳ rất thích cái bình lưu ly kia cho nên mới lấy làm điều kiện với nó.
Lăng An Kỳ ôm bình lưu luyến không rời: “Tỷ tỷ, người bảo đảm, tuyệt đối sẽ không quăng nát cái bình của đệ nha!”
Lăng Vu Đề đưa dạ minh châu cho Lăng Kỳ An: “Đã biết, khi nào đệ trả dạ minh châu cho ta, ta sẽ trả lại bình lưu ly!”
Lăng An Kỳ đưa bình lưu ly cho Lăng Vu Đề.
Nhìn Lăng Vu Đề thưởng thức bình trong tay, lại cúi đầu nhìn dạ minh châu: “Mấy ngày nữa sẽ trả cho tỷ” - Nói xong, Lăng An Kỳ cầm dạ minh châu đi.
Lăng An Kỳ vừa đi, Lăng Vu Đề liền đặt bình qua một bên.
“Tiểu thư, muốn thức dậy sao?” - Thiếp thân nha hoàn từ ngoài tiến vào, chào Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề bật người dậy cau mày: “An Kỳ tới quấy rầy giấc ngủ của ta mà ngươi cũng không ngăn cản, làm đầu óc ta mệt mỏi”
Hề Mộng bị Lăng Vu Đề dọa sợ đến mức quỳ trên mặt đất: “Tiểu thư tha tội! Mới vừa rồi lúc thiếu gia tới, nói là tiểu thư muốn gặp thiếu gia, rồi nói nô tỳ ra ngoài. Nô tỳ tin là vậy nên...”
Không nhịn được phất phất tay: “Được rồi, lần sau nếu để người khác tiến vào quấy nhiễu giấc ngủ của ta, ta sẽ phạt nặng ngươi!”
“Dạ dạ dạ, cám ơn tiểu thư!” - Hề Mộng từ từ đứng dậy, bắt đấu giúp Lăng Vu Đề rửa mặt chải đầu.
Rửa mặt chải đầu xong, Lăng Vu Đề liền đi tìm Lăng phụ đang xử lý công vụ trong thư phòng.
Tuy rằng cô không vội rời khỏi thế giới nhiệm vụ, nhưng cô cũng muốn nhanh chóng tiếp xúc với nam phụ.
Lại nói tiếp, nguyên thân chưa từng nhìn thấy nam phụ, trong tiểu thuyết cũng không nói quá nhiều về nam phụ này, cũng không biết làm sao hắn trở thành nam phụ!
Bất quá, nghiên cứu nội dung vở kịch một chút thì thấy tên ám vệ này trầm mặc ít nói, hình như là không nói lời nào, chỉ là yên lặng bảo vệ nữ chủ Lăng Nghê Nhã.
Về phần vì sao Lăng Vu Đề phải đi tìm Lăng phụ mà không đi tìm Lăng Nghê Nhã cũng chính là vì muốn kéo tên ám vệ này về bên mình.
Ám vệ mà Lăng phụ đưa cho ký thể và Lăng Nghê Nhã là lúc cập kê, nên tên ám vệ kia chưa có ở bên Lăng Nghê Nhã bao lâu. Chỉ là cô nên mượn có gì để lấy ám vệ này đây?
Thư phòng Lăng phủ.
“Vương gia, nhị tiểu thư đến tìm ngài” - Tùy tùng ở bên ngoài cửa thư phòng bấm báo Lăng phụ.
Lăng phụ đang xử lý công văn dừng lại bút trong tay, trong mắt tràn đầy yêu thương: “Để nó vào đi”
“Phụ thân” - Lăng Vu Đề vừa vào thư phòng cũng không hành lễ, trực tiếp vòng qua bàn ôm cánh tay Lăng phụ.
Lăng phụ cũng thích bộ dáng này của Lăng Vu Đề, hoàn toàn không trách cô thiếu lễ nghĩa gì.
“Ôi chao, sao hôm nay nhị tiểu thư lại đến đây chủ động tìm phụ thân vậy?” - Lăng phụ đưa tay lên vỗ về tóc Lăng Vu Đề, cười rất từ ái.
Lăng Vu Đề chu miệng: “Tất nhiên là tại nhớ phụ thân rồi.”
“Phụ thân đúng là thụ sủng nhược kinh.”
Lăng phụ khá là tuấn tú, nếu không để chòm râu, thoạt nhìn Lăng phụ cũng chỉ hơn 30. Mà Lăng phụ có quyền cao chức trọng, vừa anh tuấn vừa bất phàm vẫn làm không ít nử tử ái mộ.
“Kỳ thực, còn có một chuyện muốn phụ thân giúp đỡ.” - Lăng Vu Đề cười híp mắt nhìn Lăng phụ, nhìn kỹ thì tướng mạo của Lăng Vu Đề khá giống Lăng phụ.
Hơn nữa, từ nhỏ nguyên thân đã gần gũi với Lăng phụ, cho nên Lăng phụ thích nữ nhi này nhất. Lăng phụ khẽ lắc đầu cười, đưa tay nhéo mũi Lăng Vu Đề một cái: “Chỉ biết là nếu không có chuyện gì thì con sẽ không đến tìm ta mà! Nói đi, chuyện gì?”
Lăng Vu Đề nhăn nhăn mũi: “ Cũng không phải chuyện gì lớn, trước đó không phải phụ thân tặng con và Lăng Nghê Nhã một ám vệ sao?” - Nguyên thân chưa bao giờ gọi nữ chủ là tỷ tỷ, chỉ gọi thẳng tên ra.
Lăng phụ nhướng mày: “ Làm sao? Một người còn thiếu sao?”
Quả thực, lúc Lăng phụ cho ký thể và Lăng Nghê Nhã một ám vệ, lúc đó nàng ấy đã xin Lăng phụ đáp ứng cho nàng hai ám vệ.
Nhưng, Lăng Vu Đề không muốn như vậy: “Không phải, chỉ là con muốn trao đổi ám vệ với Lăng Nghê Nhã!”
Lăng phụ có chút ngoài ý muốn: “ Vì sao? Phụ thân chọn ám vệ cho con còn lợi hại hơn nhiều so với tỷ tỷ con đấy.”
Cô biết nha! Đáng tiếc hắn không phải là đối tượng mà cô cần công lược!
“Cha, con chỉ là muốn đổi cùng với Lăng Nghê Nhã, có được hay không? Có được hay không?” - Lăng Vu Đề nhẹ nhàng kéo tay Lăng phụ, làm nũng.
Aya: Thương Mia quá đi *mắt sáng lấp lánh*