Công Lược Nam Phụ

Chương 94: Chương 94: Công lược ám vệ ngốc manh (03)




Edit: Mia

Bị Lăng Vu Đề làm nũng, không có biện pháp, Lăng phụ đành chịu: “Được, được, cho con đổi.”

Cứ như vậy, Lăng Vu Đề thành công để đối tượng công lược: Lãnh Vô, trở thành ám vệ riêng cho mình.

Lãnh Vô không biết tại sao Vương gia lại đột nhiên kêu hắn trở thành người của nhị tiểu thư, chẳng qua, thân phận hắn là ám vệ chứ không phải người thường.

Nếu có thể chọn, hắn muốn chọn đại tiểu thư.

Cái nhị tiểu thư này, hắn cũng từ chỗ tối mà gặp qua vài lần, tính cách, không được tốt lắm.

Lăng Vu Đề nhìn Lãnh Vô trước mắt, Lãnh Vô mặc một thân hắc y, tóc buộc cao, trên người cũng không có bất kỳ trang sức nào hay vũ khí gì.

Lãnh Vô lớn lên không coi là tuấn tú lắm, thiếu niên mười tám tuổi, mặt mày còn mang theo chút ngây ngô, thoạt nhìn cũng được mắt.

Nhắc tới chỗ đẹp mắt nhất của Lãnh Vô chắc sẽ là cánh môi hồng nhuận như đóa hoa của hắn.

Thật là giống cánh hoa hồng, đẹp đến mức Lăng Vu Đề cũng phải ghen tỵ!

“Ngươi tên Lãnh Vô phải không?” - Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn Lãnh Vô, cười híp mắt hỏi.

Lãnh Vô vẫn rũ mắt xuống không có nhìn Lăng Vu Đề, nghe Lăng Vu Đề hỏi, Lãnh Vô mở miệng: “Vâng”

Chất giọng của hắn khàn khàn, chắc do không nói chuyện thường xuyên, giọng nói không mang theo chút tình cảm nào.

“Được rồi, ngươi tự tìm một chỗ đợi đi” - Lăng Vu Đề phất tay một cái, cô không thể biểu hiện nhiệt tình quá.

Hiện tại Lãnh Vô ở chỗ cô, chậm rãi công lược cũng được.

Nhưng mà, Lăng Vu Đề xem độ hảo cảm của Lãnh Vô đối với cô một chút, tất nhiên là 0!

Khóe miệng giật một cái, cũng biết tính cách của nguyên thân, có nên thấy có chút may mắn là độ hảo cảm là 0 mà không phải số âm.

“Tiểu thư, phu nhân gọi người đi Cư Hinh uyển!” - Ngoài cửa phòng, Hề Mộng cất giọng nói.

Tay bưng chén trà có chút run rẩy, nước trà đổ một ít ra ngón tay cô, cô đặt chén trà lại lên bàn rồi đưa ngón tay thổi thổi một chút.

Đột nhiên nghe thấy mẫu thân của nguyên thân muốn gặp, Lăng Vu Đề có chút khẩn trương.

Phải biết rằng mẫu thân là người hiểu rõ nguyên thân nhất, nếu như bị bà nhận ra gì đó, vậy thì không được tốt lắm!

“Tiểu thư?” - Hề Mộng không nghe Lăng Vu Đề trả lời, liền kêu một tiếng.

Lăng Vu Đề lắc lắc ngón tay bị nóng đứng lên: “Đã biết”

Vì sao mẫu thân lại muốn gặp cô, Lăng Vu Đề đã biết. Chắc là việc chọn “lang quân như ý”, mọi người đều biết Nhiếp chính vương sủng ái nhất không phải là Lăng Nghê Nhã con vợ cả mà là thứ nữ Lăng Vu Đề.

Bởi vậy, khi Lăng Vu Đề còn chưa tới lúc cập kê thì đã có người đến cầu thân, nhiều đến muốn phá sập của phủ.

Nhưng mà nguyên thân lập chí muốn trở thành hoàng hậu của nam chủ nên người ta dù có ưu tú bao nhiêu thì nàng ấy đều không để vào mắt.

Trong trí nhớ, lúc này, mẫu thân của nguyên thân và nàng ấy cãi nhau một trận, cũng bởi vì nguyên thân quyết tâm nếu không phải Khúc Mạc Nhiên thì không lấy chồng.

Ừ! Nếu chuyện như vậy thì cô cứ theo ký ức của nguyên thân mà hành động!

Lăng Vu Đề cũng không trang điểm lại mà trưc tiếp đi tìm Liễu Mẫn phu nhân.

“Nương, người tìm con?” - Vừa vào Cư Hinh uyển, Lăng Vu Đề học theo bộ dạng của nguyên thân, sôi nổi ngồi trên giường của Mẫn phu nhân.

Mẫn phu nhân được bão dưỡng rất tốt, thoạt nhìn chỉ mới hơn hai mươi một chút, đứng chung một chỗ với Lăng Vu Đề thì nói là hai tỷ muội cũng không quá đáng!

Nhìn Lăng Vu Đề đi vào, Mẫn phu nhân thoáng trách cứ cô: “Đều đã là cô nương rồi, sao còn không có chút quy củ nào? Nếu tương lai lấy chồng bị người ta nói thì làm sao?”

Lăng Vu Đề chu chu miệng, nhẹ giọng oán: “Sao lại không quy củ? Phụ thân nói, con chính là thiên chân vô tà”

Mẫn phu nhân chỉ biết lắc đầu, tay dí nhẹ trước trán Lăng Vu Đề một cái: “Phụ thân con đã chiều con đến hư rồi! Được rồi, không nói chuyện này nữa, quyết định chuyện hôn nhân đi, để trước khi thành hôn rồi mẫu thân dạy con một chút quy củ cũng được!”

Lăng Vu Đề bĩu môi, không nói gì.

Mẫn phu nhân cầm lấy một quyển sách từ trên tháp đưa cho Lăng Vu Đề: “Phụ thân con nói sẽ không bạc đãi nữ nhi hắn yêu thương nhất, tuyển chọn cho con lang quân như ý, còn cho ngươi tự chọn. Trên đây đều là người mẫu thân thấy tốt, con xem một chút coi có thích không? Đến lúc đó kêu phụ thân gọi đến phủ cho con nhìn một chút!”

Trên đường đến đây, Lăng Vu Đề đã nhiều lần nghiên cứu đoạn ký ức này của nguyên thân, hiện tại diễn chắc sẽ không có khó khăn gì!

Nhận lấy tập sách mẫu thân đưa cho, trên đó có gì mà trưởng tử thị lang, con trai độc nhất của Chiếu tướng, con thứ của thượng thư, Thế tử Vĩnh Hậu, quận vương,...

Thật là có cảm giác giống hoàng đế chọn phi nha!

Lăng Vu Đề nín cười, ném quyển sách lại lên tháp.

Mẫn phu nhân nhướng mày: “Sao? Ai cũng không vừa mắt? Không sao, đây còn một quyển, con lại nhìn một chút!” - Mẫn phu nhân lại cầm một quyển đưa cho Lăng Vu Đề.

Lần này Lăng Vu Đề không nhận lấy trực tiếp ngồi xuống bên giường: “Mẫu thân, tập sách này nếu có Mạc Nhiên ca ca, con liền xem. Nếu không có, mẫu thân cũng đừng phí tâm, không cần đưa cho Vu Đề nữa”

Mẫn phu nhân khẽ thở dài, làm sao mà bà lại không biết tâm ý của nữ nhi! Chỉ là, chọn ai làm phu quân cũng được, nhưng mà trăm triệu lần không thể chọn hoàng đế hiện tại!

“Đề Nhi, con đừng phí tâm, mẫu thân đã sớm nói với con. Mạc Nhiên ca ca và con không có khả năng, ngàn lần không!” Mẫn phu nhân thành khẩn nói.

Lăng Vu Đề đỏ mắt nhìn Mẫn phu nhân: “Vì sao lại không có khả năng? Vì sao lại không được? Mạc Nhiên ca ca chưa có hoàng hậu, phụ thân lại là Nhiếp chính vương! Con muốn là hoàng hậu của Mạc ca ca, vì sao lại không thể? Vì sao phụ thân và mẫu thân không đồng ý gả con cho Mạc Nhiên ca ca?”

“Nếu con vẫn là nữ nhi của ta, thì phải nghe lời mẫu thân! Không cho con vào cung là muốn tốt cho con, có một số việc không thể nói cho con biết, hiểu không?”

Sắc mặt Mẫn phu nhân có chút khó coi, thích ai không thích lại đi thích hoàng đế.

“Nếu phụ thân mẫu thân không gả nữ nhi cho Mạc Nhiên ca ca thì con....”

“Chát.....”

Ôm lấy nửa bên mặt bị đánh, Lăng Vu Đề không tin được nhìn Mẫn phu nhân: “Mẫu thân đánh con?”

Mẫn phu nhân chảy nước mắt, khổ sở và thất vọng: “Ta và phụ thân con làm vậy là yêu thương con, suy nghĩ cho con! Vậy mà con vì người trong lòng không suy nghĩ cho phụ thân? Như vậy ta liền đánh!”

Chờ Mẫn phu nhân nói xong Lăng Vu Đề liền kéo váy chạy ra ngoài vừa chạy vừa khóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.