Edit: Nương Cter
Beta: Nora Vo
Chương 271
Nguyên chủ tên là Biện Kiều An, hoàng hậu của Thiên Khải đế.
Thời điểm hoàng đế lên ngôi, nàng được sắc phong làm hoàng hậu cùng với hoàng đế tiếp nhận triều bái của con dân thiên hạ. Cả đời của Thiên Khải đế chỉ có một mình nàng là hoàng hậu.
Sách sử ghi lại rằng Thiên Khải đế cùng hoàng hậu vô cùng hoà hợp, ân ái có thừa, cùng sống cùng chết, khi chết đi cũng được chôn cùng nhau ở hoàng lăng, lưu truyền ngàn đời.
Sách sử còn viết, Thiên Khải đế văn võ song toàn, tài năng hơn người, cùng tiên đế đánh hạ Đại Việt*. Sau khi lên ngôi liền thi hành chính sách miễn giảm thuế khôi phục kinh tế, thúc đẩy xã hội phát triển nhảy vọt, sử sách gọi thời kì này là “thời kì trị vì của vua Thiên Khải”
*Đại Việt là tên một nước thời nhà Chu ở phía Đông tỉnh Chiết Giang ngày nay, sau này được mở rộng đến vùng Giang Tô, Sơn Đông.
Sách sử còn ghi lại rằng Biện hoàng hậu lòng mang đại nghĩa, sau khi thái tử phản loạn đã tự tay giết chết thái tử. Sau khi Thiên Khải đế qua đời, nàng tự tay dẹp các lời bàn luận, nâng đỡ một hoàng tử mới 3 tuổi của một cung nữ lên làm vua. Nàng tự mình nuôi dưỡng, dạy dỗ hoàng tử đạo trị quốc cho đến lúc trưởng thành và có thể tự mình nắm quyền thì nàng liền rút lui, không hề lưu luyến quyền thế.
Khuyết điểm duy nhất của nàng là lòng dạ hẹp hòi, hay ghen bóng gió nên thường xuyên cùng hoàng đế xảy ra tranh chấp. Có sách sử còn ghi lại là nàng hạ độc các phi tần vô cùng dã man.
Tóm lại, tuy phẩm cách của nàng còn nhiều tranh cãi nhưng sau khi hoàng đế chết, nàng đã một tay ổn định triều đình, là một phụ nhân có công với xã tắc.
...
Riêng Kiều An, sau khi xem xong cốt truyện cùng tiếp nhận ký ức của Biện hoàng hậu, cô mới cảm thấy thông cảm cho cuộc sống ấm lạnh tự hiểu của nàng.
Thiên Khải đế là một tên hoàng đế ghê gớm. Bất kể là năng lực hay dung mạo, hắn đều thuộc dạng đứng đầu. Hắn là rồng giữa loài người, quyền thế trong thiên hạ đều là của hắn. Tất cả nữ nhân trên thế gian này đều muốn nhào vào lòng hắn - hắn đương nhiên là nam chính, còn là nam chính của 3 quyển tiểu thuyết khác nhau.
Trong cả 3 quyển tiểu thuyết, cho dù nguyên chủ có là hoàng hậu, cũng chỉ là nữ phụ thậm chí tồn tại như một bia đỡ đạn. Quyển thứ nhất nói về ân oán tình thù của hoàng đế cùng công chúa, yêu hận đan xen. Quyển thứ hai là thứ nữ vào cung, dùng tâm cơ thủ đoạn từng bước bước lên địa vị ngày càng cao, cuối cùng chiếm hết sủng ái của hoàng thượng về mình. Quyển thứ ba, cũng là quyển cuối cùng, nói về tình yêu trong sáng của tiểu cung nữ cùng hoàng đế, tuy nàng ấy cuối cùng không được phong phi nhưng địa vị lại vượt xa tất cả các phi tần kia.
Ba nữ nhân ấy, ai cũng cho rằng mình chiếm địa vị có một không hai trong lòng của hoàng đế, là nữ chính thành công nhất trong cuộc đời mình. Bởi vì mỗi giai đoạn khác nhau của cuộc đời mình, hoàng đế đều cưng chiều và yêu các nàng chân thành. Một lần lại một lần quấn quýt si mê, dùng thơ đắp nên lâu đài tình ái.
Tình yêu của hoàng đế cùng các nữ chính oanh liệt đến mức bào mòn hết cả tình yêu cùng hận thù của bức bình phong như hoàng hậu Biện Kiều An nàng. Nàng từ ghen ghét chuyển sang bình tĩnh cuối cùng là tâm lạnh như tro tàn. Nàng biến mình trở thành một vị hoàng hậu tiêu chuẩn nhưng không xoá được những việc đã làm trong quá khứ thành ra phải gánh trên mình ác danh đố hậu.
Ba nữ chính, không ai là không ghét nàng.
Nữ chính quyển thứ nhất là Phượng Thiên Vũ, viên minh châu cầm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan của tiền triều. Nàng ta vốn là công chúa có địa vị tôn quý nhất nhưng sau khi mất nước liền trở thành nô tỳ. Nô tỳ thì cũng đành thôi nhưng nàng ta còn muốn yêu đương với hoàng đế tân triều! Lúc yêu đương nàng ta có nghĩ tới liệt tổ liệt tông hay không!!! Ông bà tổ tông của nàng ta nếu biết được nàng ta muốn yêu đương với hoàng đế tân triều chắc cũng phải tức tới mức đội mồ sống dậy. Tuy nàng vì nợ nước thù nhà mà không trở thành hậu phi của hoàng đế tân triều nhưng hoàng đế vẫn vì nàng ta mà xây dựng một toà hành cung ở bên ngoài, con trai con gái đều sinh thì nàng ta còn tự lừa mình dối người như thế nào?