Editor: Uri Uri
Chương 267
Kiều An sống không còn gì luyến tiếc ngẩng đầu nhìn trần nhà, không biết nói gì. Trong trắng bảo vệ nhiều năm đã bị vấy bẩn.
Tuy thân thể này không thuộc về cô nhưng việc xảy ra đều là thật. Nhìn Kiều An lã chã chực khóc, Cố Thần nghĩ tới thời điểm cô nằm dưới thân hắn, bụng nhịn không được lại nóng lên.
“Độc giải xong rồi sao? Hay chúng ta giải độc thêm lần nữa cho chắc ăn?”
Bộ dáng Cố Thần đứng đắn, vẻ mặt bồ tát cứu người nhưng Kiều An tin hắn mới lạ. Ha ha, cái tay để đâu đấy.
Ngươi nói hắn cấm dục, không phải là đang vũ nhục người khác sao? Kiều An hiện tại xem như đã biết, được Cố Thần giải độc rồi mai mốt cô sẽ không chết.
Vốn tưởng trước khi chết có thể hố hắn một lần, ai dè lại hố cả bản thân mình vào. Mà lúc này bên ngoài vang lên tiếng đập cửa. Vậy mà là mẹ Cố “Hai con có đói bụng không? Có muốn ăn cơm không?”
Mặt cả hai người thoáng đen. Không đợi bọn họ trả lời, mẹ Đường cũng thở dài nói “Đã một ngày một đêm, thân bằng sắt cũng chịu không nổi. Tôi đã hầm canh baba cho hai đứa, đặc biệt là Cố Thần, phải bồi bổ thân mình thật tốt.”
Cố Thần cùng Kiều An mặt càng đen. Làm thế nào hai người họ biết chuyện này? Kiều An khụ khụ nói.
“Bác Cố, mẹ hai người đừng nghĩ bậy. Con trúng độc nên Cố Thần giúp con giải độc. Hiện tại bọn con ra đây.”
“Đường nha đầu, con cũng đừng thay Cố Thần che dấu. Hắn từ nhỏ đều yêu thầm con, rất thích con bác biết! Trước kia còn nói không kết hôn với con nhưng trên thực tế một khắc cũng không rời con. Nha đầu yên tâm bác gái thay con làm chủ, ngày mai liền tổ chức hôn lễ.”
Nghe thấy lời này, Kiều An đang mặc quần áo suýt té. Cố Thần vội vàng đỡ cô, trên mặt căng chặt.
“Cô cẩn thận chút, hai chân còn có thể đi sao?”
Kiều An tức giận nhìn hắn, hắn thế mà còn dám nói lời này?!? Cũng không nghĩ xem tình trạng cô bây giờ là do ai gây ra.
“Anh tránh ra.” Kiều An đẩy cửa đi ra ngoài. Tuy cô cái gì cũng không nói nhưng mẹ cô cùng mẹ Cố chỉ liếc một cái liền thấy vệt hôn trên cổ cùng với biểu tình xuân tâm nhộn nhạo chưa kịp rút trên mặt Kiều An.
Mẹ Cố đau lòng Kiều An nhìn Cố Thần trách cứ nói “Cố Thần, con vậy mà khinh dễ Kiều An. Mẹ đây sẽ làm chủ, hai ngày sau tổ chức hôn lễ đi. Tuy nói bây giờ không giống như trước nhưng lễ vật của con dâu cũng không được qua loa.”
Mẹ Kiều An thấy vậy lắc đầu nói “Bà thông gia bà đừng nói vậy, nói không chừng là Kiều An nhà tôi khinh dễ Cố Thần. Nha đầu này từ nhỏ bị nhà tôi chiều hư, tính tình không tốt. Đứa nhỏ Cố Thần này, tôi nhìn nó lớn lên tốt, bà đừng trách nó. Sau này gả cho Cố Thần, Kiều An con phải đối tốt với nó, không nên hở tí là nổi chứng biết không?”
Hiện tại Kiều An và Cố Thần còn không nhìn ra phụ huynh hai bên đang kẻ tung người hứng thì có thể đi khám não được rồi. Trên bàn cơm, chén canh baba quý giá đặt trước mặt hai người.