Mộc Linh Nhiên cũng không đi rối rắm chuyện này nhiều, bởi vì Bạch Tiêu Tiêu nếu đã nói là quen, có lẽ lúc trước hai người từng gặp nhau rồi.
“Không sao cả? Vậy tại sao cô ấy vẫn chưa tỉnh lại?” Mộc Linh Nhiên nghi ngờ hỏi.
Thời điểm Vân Y ngã xuống liền lập tức hôn mê bất tỉnh.
Nhưng sau khi Bạch Tiêu Tiêu dùng dụng cụ kiểm tra Vân Y, lại không phát hiện ra vấn đề gì.
“Có thể là vừa rồi ngã xuống đất, đầu bị va chạm cho nên nãu nhất thời không thể hoạt động bình thường, chỉ cần ngủ một lúc tỉnh lại là ổn.”
Bạch Tiêu Tiêu giải thích một hồi, ý tứ chính là não nằm liệt không hoạt động được? Liệt não còn có thể tỉnh lại sao? Chỉ cần ngủ một giấc?
Lời giải thích này căn bản không có căn cứ, không đủ thuyết phục người bình thường, chỉ là Mộc Linh Nhiên không còn phương án nào ngoài gật đầu, bởi vì trong lúc Bạch Tiêu Tiêu giải thích, bên ngoài đã truyền đến tiếng người nôn náo gọi tên Vân Y.
Nhìn ba nữ binh tiến vào, ắt hẳn đây chính là bạn cùng phòng của Vân Y.
Mộc Linh Nhiên cũng không nói gì, chỉ là đi sang một bên để cho các cô tiện xem thương thế của Vân Y. Hắn nhìn ba người vây xung quanh Vân Y, rồi lại nhìn Bạch quân y, lát nữa Vân Y tỉnh lại cũng sẽ có người chăm sóc cô.
Cho nên hắn cũng không định lưu lại, cất bước rời đi.
Bạch Tiêu Tiêu vừa thấy Mộc Linh Nhiên ra ngoài, tự nhiên là lập tức đi theo, chạy đến gần Mộc Linh Nhiên, cất tiếng gọi “Mộc thượng úy”
Mộc Linh Nhiên không rõ, có chút nghi hoặc nhìn Bạch Tiêu Tiêu.
“Bạch quân y có việc gì sao?” sau vài ngày tiếp xúc, ấn tượng của Mộc Linh Nhiên với vị nữ quân y này cũng không tệ lắm.
“Tôi chỉ là muốn hỏi, Mộc thượng úy định đi ăn cơm sao? Nếu không ngại thì cùng nhau đi” Bạch Tiêu Tiêu mở lời.
“Có thể” Quân nhân, cho dù là thượng úy hay đại úy, đềi không thể tự cho mình đặc quyền, tất cả đều ăn cơm ở nhà ăn chung.
Mấy ngày nay đều tham gia huấn luyện vất vả, cho dù có muốn tự chiêu đãi bản thân chút đồ ngon, thì cũng chẳng còn sức mà làm nữa. Còn không bằng nhanh chóng đi nhà ăn, ăn một bữa cơm rồi nhanh chóng trở về phòng, nằm ngủ một giấc, nghỉ ngơi thật tốt.
Các tân binh sau khi giải tán đã có mặt sẵn ở nhà ăn chờ cơm, lúc này được chiêm ngưỡng cảnh huấn luyện viên của bọn họ vừa đi vừa cười nói với một nữ thần áo trắng hết sức xinh đẹp.
Trai tài gái sắc...
Bốn chữ này không hẹn mà cũng xuất hiện trong đầu các tân binh ngồi ở nhà ăn.
Chỉ là lúc này, bọn họ miệng nhét đầy đồ ăn, không thể lãng phí lương thực.
Đẹp đến mấy cũng không thể làm bọn họ hết đói.
Cho nên mọt đám người nhìn xong lại tiếp tục chăm chỉ ăn cơm.
Đương nhiên, cũng có một ít huấn luyện viên quan hệ với Mộc Linh Nhiên không tệ, nhìn thấy cảnh này lập tức kêu lên “Nha, Mộc thượng úy, đây là bạn gái cậu sao?”
“Ồ, thật xinh đẹp, không hổ là Mộc thượng úy!”
“Đúng vậy, thật hâm mộ, đến bao giờ tôi mới có được một người bạn gái xinh đẹp như vậy chứ“.