Edit: Tô - Beta: Há Cảo
“Vân Y? Vân Y?” Viên Hàm Dục gọi hai tiếng, cuối cùng đầu dây bên phía Vân Y cũng truyền đến giọng nói tương đối rõ ràng.
Nhưng mà...
“Xin chào, nơi này là quán bar Xương*, vị tiểu thư này đã đến đây uống rượu, xin hỏi anh có thể đến đón được không ạ?” Một giọng nam thanh thúy từ đầu bên kia truyền đến.
(*): Quán bar Xương(Giger Bar): Quán bar là một bộ xương rỗng hoàn chỉnh với đốt sống chạy dọc khắp trần nhà hình vòm, toàn bộ đồ nội thất đều là bản sao của những bộ xương, hay những bức tường của quán được trang trí như ngoài hành tinh. Quán bar được nhượng quyền từ Hans Rudi Giger, nghệ sĩ điêu khắc nổi tiếng từng đoạt giải Oscar trong phim Alien.
“...” Sắc mặt Viên Hàm Dục nháy mắt đen xì, quán bar? Uống rượu? “Được, cảm ơn.”
Quán bar Xương, đây là một quán bar nổi tiếng tại Thụy Sĩ, tùy tiện hỏi người qua đường một chút, Viên Hàm Dục đã biết đi như thế nào.
Lúc Viên Hàm Dục đến quán bar Xương còn nghe được tiếng ồn ào đinh tai nhức óc, thật là có hơi không tiếp thu được.
Nhưng mà, cho dù hắn có chút bực bội【Đương nhiên cái này là vì hoàn cảnh, không phải Vân Y】vẫn vào quán bar.
Tiến vào bên trong, trong này tối tăm rối loạn, đèn xanh đỏ chiếu choáng cả đầu, đi tìm một vòng mới phát hiện ra Vân Y ngồi ở chỗ quầy pha chế.
Vân Y đang nằm trên bàn cùng bartender nơi này nói chuyện, Viên Hàm Dục chỉ cảm thấy phẫn nộ, nổi giận đùng đùng rồi đi qua.
Vân Y say rượu nằm úp trên bàn nói huyên thuyên, bartender ở một bên nhìn, cô gái phương Đông xinh đẹp này, chỉ sợ đêm nay không biết sẽ bị rơi vào tay tên nào nữa... Haiz.
“Vân Y?” Một tiếng gọi vang lên, Vân Y chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía âm thanh vọng đến, ồ? Là Viên Hàm Dục? Là hắn?
“Viên Hàm Dục? Ha ha, sao anh lại tới đây?” Vân Y nói năng lộn xộn, nghe giọng điệu của cô, Viên Hàm Dục liền biết cô đã uống không ít, còn uống đến nỗi say đến mức độ này.
“Anh, ách, anh, không phải về nước để gặp cô ta sao?” Bĩu môi tự giễu nói, là cô nhìn nhầm rồi.
“Bartender, lại một ly.” Vân Y quay đầu lại nói với bartender kia, anh ta nhìn lướt qua Viên Hàm Dục sau đó lại chuẩn bị cho Vân Y một ly mới.
“Không cần.” Viên Hàm Dục cự tuyệt, đi qua kéo Vân Y muốn mang cô rời khỏi đây.
Vân Y vung cánh tay lên, đảo qua, đẩy cả nguời Viên Hàm Dục ra, hét lên: “Tránh ra, tránh ra coi.”
Viên Hàm Dục cho tới bây giờ cũng không biết, thì ra khi Vân Y say rượu làm loạn là như thế này.
“Ngoan, đừng quậy.” Viên Hàm Dục dụ dỗ, động tác có chút cứng nhắc, có thể nhìn ra được hắn trước giờ chưa bao giờ to tiếng với người khác.
Do không có kinh nghiệm mượn rượu làm loạn, cho nên Vân Y sau khi được dỗ cũng ngây ngốc mà im lặng, tùy ý để Viên Hàm Dục mang cô ra khỏi quán bar.
Mà người đàn ông phương Tây vốn đang có ý định không an phận với Vân Y lại nhìn thấy người khác mang cô gái phương Đông xinh đẹp đi, nhìn một cái, là người quen.
Còn muốn ngăn lại nhưng lại bị bartender liếc mắt qua, xì.
Được rồi, bọn họ không thể trêu vào.
“A a a a!” Vừa ra khỏi quán bar Vân Y lại nổi điên, cánh tay không ngừng vung lên, muốn đuổi Viên Hàm Dục đi.
Viên Hàm Dục phải dùng rất nhiều sức lực mới đem được Vân Y lên xe thể thao, rồi mang cô về khách sạn, đây đúng là nhiệm vụ mười phần gian khổ mà.
Bởi vì lúc rời khỏi, Viên Hàm Dục đã trả phòng, mà lễ tân cũng không ngờ được việc chuyến bay bị dừng.
Phòng đều đã đầy, hơn nữa Viên Hàm Dục còn mang theo một cô gái say rượu, ai biết hắn có phải đi gây rối không chứ.
Đương nhiên, suy nghĩ này Viên Hàm Dục không biết, nếu không, đã sớm phẫn nộ muốn chém người.
May là trong túi của Vân Y có chìa khóa phòng, nói cách khác, bây giờ Viên Hàm Dục cũng không biết phải làm sao cho tốt.
--------------------