Từ ngày đó đến giờ, Thẩm Thanh Hàm cùng Lạc Quyến rơi vào chiến tranh lạnh.
Một người thì phản kháng, một người thì lạnh nhạt, cuối cùng Thẩm Thanh Hàm đành phải thỏa hiệp, ai bảo Bạch Tường sắp trọng sinh, cô đâu còn thời gian để nháo với Lạc Quyến.
Trở về trường học không lâu, cô liền biết kết cục của Lý Thần Phương, bởi vì ăn cắp tài vật của học sinh nên bị Lạc Quyến sa thải, mà chuyện này sẽ tạo thành một vết nhơ không thể rửa sạch trong cuộc đời hắn, cho nên sau này Lý Thần Phương cũng không thể làm lão sư được nữa.
Sau khi chuyện này xảy ra, không biết Lý Thần Phương như thế nào, mà Thẩm Thanh Hàm cũng không muốn biết, cô không có hứng thú để quan tâm, từ buổi tối ngày hôm đó, cô cũng chưa từng nhìn thấy Lý Thần Phương, có người nói hắn cùng mẹ trở về quê nhà, cũng có người nói gặp hắn ở công trường làm việc.
Chỉ là mục đích của cô đã đạt được, chuyện này cũng không còn quan hệ gì với cô.
Bạch Tường biến hóa tựa hồ so với tưởng tượng của cô còn nhanh hơn, nháy mắt một cái, một nữ sinh tự ti hướng nội xảy ra rất nhiều biến hóa không dễ phát hiện.
Trong thời gian này, Thẩm Thanh Hàm đem những biến hóa của Bạch Tường đều thu vào trong mắt.
Từ thói quen cùng người khác nói chuyện luôn luôn cúi đầu nay biến thành nhìn thẳng ngẩng cao đầu, từ thành tích hạng bét biến thành nữ sinh ưu tú, mũi nhọn của trường, từ tính cách tự ti hướng nội biến thành tự tin hướng ngoại.....
Cô hờ hững nhìn, chỉ cần chờ Bạch Tường nhảy vào hố mà cô đã đào sẵn mà thôi.
Quả nhiên không bao lâu sau, sau khi đoạt giải văn hay, Bạch Tường không còn an phận như trước nữa, phát hành một bộ tiểu thuyết tên xxxx dưới bút danh: Bạch Tường.
Ký tên rõ ràng như vậy, hơn nữa Bạch Tường bị hư vinh làm cho lóa mắt, vô tình hữu ý để lộ cho đồng học, chính mình là tác giả của bộ tiểu thuyết kia, những học sinh khác trong trường liền bàn tán nghị luật, rất nhanh Bạch Tường trở thành người nổi tiếng khắp toàn trường cùng mạng xã hội.
Thừa dịp này, Bạch Tường lại muốn phát hành một bộ tiểu thuyết dài tập thứ hai, được cộng đồng mạng nhiệt liệt hưởng ứng, đã có không ít truyền thông cùng phóng viên ngo ngoe rục rịch, muốn phỏng vấn Bạch Tường.
Chỉ là ngại Bạch Tường lấy lý do học tập mà không dám gióng trống khua chiêng tiến hành phỏng vấn.
Ngay lúc Bạch Tường đang nổi tiếng, Thẩm Thanh Hàm đem tiểu thuyết trong trang blog cá nhân ra công khai.
Hướng tới Bạch Tường tặng, giọng văn cùng mạch viết cùng với tiểu thuyết của Bạch Tường giống nhau như đúc, rất nhanh bị mọi người trên mạng xã hội vạch trần, thời gian viết còn sớm hơn Bạch Tường một năm, địa điểm lại không giống, viết so với Bạch Tường viết thì hay hơn nhiều.
Thực mau, một làn sóng thủy quân bắt đầu nghi ngờ chỉ trích Bạch Tường đạo tiểu thuyết.
Cũng có người nói, blog cá nhân kia của Bạch Tường, nhưng mà có một số đồng học muốn bỏ đá xuống đáy giếng nói Bạch Tường không dùng blog, thậm chí còn đem thành tích trước kia của Bạch Tường ra công khai.
Trong thời gian ngắn, bị mọi người đả đảo bài trừ.
Bạch Tường thanh danh xuống dốc trầm trọng, ở trên mạng xã hội bị cư dân mạng mắng thành tiểu cẩu, trong trường học bị người người chỉ chỉ trỏ trỏ, châm chọc mỉa mai.
Nhân sinh từ thiên đường té xuống địa ngục, trước sau cách biệt quá lớn, Bạch Tường không kịp thích ứng, chỉ có thể tạm thời nghỉ học.
Đáng tiếc điều này vẫn chưa đủ làm Thẩm Thanh Hàm hoàn thành nhiệm vụ.
Cô nhớ tới, gia đình Bạch Tường là nhà giàu mới nổi,cũng vì thân phận này mà Bạch Tường luôn tự ti, oán hận chính mình tại sao không sinh ra trong một gia đình giàu có.
Có lẽ cô nên cho Bạch Tường một cái thể nghiệm, liền ngay cả thân phận nhà giàu mới nổi cũng không có.
Lợi dụng tiền bạc cùng địa vị của Thẩm gia quấy phá Bạch gia, làm cho đối phương không ngừng bị đả kích.
Mà cuối cùng sự tình phát triển làm cho Thẩm Thanh Hàm cảm thấy quá mức khôi hài.
Bởi vì Bạch Tường năng lực tâm lý không đủ để thừa nhận, cho nên vẫn luôn ở trong nhà không ra ngoài, sau một lần mượn rượu giải sầu, cư nhiên uống say rồi ngã từ trên ban công ngã xuống.
Bởi vì đây là biệt thự, cho nên không ngã chết, nhưng mà bị thương quá nặng, nhan sắc bị tàn phá, hơn nữa trong nhà kinh tế khủng hoảng, không có tiền để cho Bạch Tường phẫu thuật chỉnh hình.
Có lẽ bởi vì tâm lý cùng hoàn cảnh thay đổi, Bạch Tường tính cách ngày càng vặn vẹo, thời điểm nằm viện, thường dùng ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vị y tá xinh đẹp giúp cô ta tiêm thuốc.
Sau cùng bởi vì cố ý đả thương người mà ngồi tù.
Bởi vì buổi tối trước ngày xuất viện, Bạch Tường bỗng nhiên cầm dạo gọt hoa quả rạch mặt vị y tá kia.
Editor: Má nó, giờ làm y tá cũng thấy sợ, có chút nhan sắc mà gặp phải đứa tâm lý vặn vẹo điên điên khùng khùng như thế này, có ngày bị hủy dung, thế giới thật đáng sợ .
Đối với chuyện này, Thẩm Thanh Hàm nhún vai tỏ vẻ thương tiếc nhưng không thể giúp gì.
Nếu cô ta không tìm đường chết sẽ không phải chết.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ trả thù Bạch Tường cùng Lý Thần Phương, cô được thưởng 1000 điểm tích phân, còn 500 điểm tích phân nữa, cô có nên tiếp tục nữa không?
Nghĩ đến mối quan hệ dây dưa không rõ với Lạc Quyến, Thẩm Thanh Hàm có chút đau đầu, vì cái gì cô cảm thấy chỉ cần ở bên cạnh Lạc Quyến, cô liền không thể đạt được 500 điểm tích phân?
Nhưng mà nếu từ bỏ 500 điểm tích phân sắp tới tay, cô thực sự tiếc nuối,.... Vì điểm tích phân, cô vẫn nên liều cái mạng già này, cấp Thẩm Thanh Hàm tìm một người đàn ông tốt.
Khi Lạc Quyến nhận được đơn từ chức của Thẩm Thanh Hàm thì cô đã rời khỏi nơi này, hắn như muốn phát điên lên đi tìm cô.
Hắn chỉ đi bộ giáo dục có hai ngày, cũng không nghĩ tới, sau khi trở về liền gặp phải chuyện này.
Cô cư nhiên rời đi, không một chút trách nhiệm, để lại một phong thư từ chức chưa được phê chuẩn.
Lạc Quyến cảm giác cả người không tốt, hắn gạt đổ mọi thứ trên bàn làm việc, dùng mọi thế lực đi tìm Thẩm Thanh Hàm, thậm chí tự mình đi Thẩm gia một chuyến, chỉ là đều không nhận được một tin tức nào.
Sau hơn một năm suy sụp, Lạc Quyến quyết định xuất ngoại giải sầu.
New York, đầu đường, hắn nhìn tòa nhà cao ốc, người đến kẻ đi, cả người trống rỗng bơ vơ đứng giữa chốn đông người tấp nập qua lại.
Bừng tỉnh ngẩng đầu lên, ở một nơi nào đó trên con đường, hắn tựa hồ nhìn thấy Thẩm Thanh Hàm mặc một bộ áo gió đen đang ôm một đứa trẻ chỉ mới vài tháng, ánh mắt tràn đầy ôn nhu cùng hạnh phúc.