-
Thiên Bảo, tên
đáng chết ấy, suýt chút nữa Nam
mất mạng rồi, lần này ko thể bỏ qua được – Minh tức tối đập mạnh tay vào bàn
làm ly nước trên bàn sóng sánh, có vẻ tất cả mọi người ngồi đây đều cùng quan
điểm giống anh
-
Đúng vậy? Dù là
anh hai của Thiên Anh đi chăng nữa cũng ko thể nhường nhịn lâu dài được, mình
ko giết thì người ta cũng giết mình – Tuyết xen vào
-
Nhưng Thiên Anh
sẽ thế nào? – Hoàng cau mày
-
Nếu ko giết thì
chúng ta sẽ thế nào? – Minh nhăn mặt và ánh mắt của anh dừng lại ở phía cửa ra
vào. Thiên Anh và Đường Vy đứng đó, 1 nỗi buồn hiện rõ trên khuôn mặt Thiên Anh
khiến tất cả e ngại
-
2 em đến từ khi
nào ? – Minh hỏi
-
Cũng vừa mới đến
thôi anh – Vy trả lời
-
Ko nhắc đến
chuyện này nữa, Thiên Anh ra ngoài gặp anh có chút chuyện – Khánh Anh vươn mình
đứng dậy, 1 chút ấm áp của anh làm cô nhẹ bẫng nhưng ngược lại Hoàng có cảm
giác như đang dần mất đi thứ j đó rất quan trọng, cõi lòng anh thổn thức và đau
đớn dần, Hoàng nhìn theo bước chân 2 người song song nhau, anh ko thể phủ định
rằng 2 người họ ko đẹp đôi.
Một
chút sương vẫn còn vương trên cành lá
hoà vào tiết trời se lạnh
-
Em / Anh – Thiên
Anh/ Khánh Anh ko hẹn mà cùng nói, Thiên Anh lúng túng quay đi, Khánh Anh khẽ
cười nhẹ và đưa tay xoay đầu cô lại
-
Em muốn nói gì? –
Anh hỏi
-
Ko, anh nói trước
đi – Cô cười
-
Làm bạn gái anh
đi – Anh nói 1 cách nghiêm nghị , ko đùa, Thiên Anh như chết lặng trước câu nói
của anh, à đâu trước câu tỏ tình của anh mới đúng, mới ngày nào cô luôn khao
khát được nghe thấy câu nói này của anh nhưng giờ….
-
Em có thể ko? Anh
hai em….- cô thở dài buồn bã nhìn anh 1 cách lúng túng, đôi mắt ấy trong veo
làm anh khẽ mỉm cười ngồi xuống, anh nhìn lên bầu trời 1 lúc lâu, cô nhìn theo
ánh mắt của anh, anh đang nghĩ 1 điều gì đó nhưng nội tâm của anh khó đoán ra
quá
-
Có hay ko? – anh
hỏi
-
Tất nhiên là có
rồi, em chờ câu nói này lâu lắm rồi, em, em yêu anh từ lâu lắm rồi , ko gặp 1
ngày em đã nhớ , chưa bao giờ em có cảm giác như vậy….- cô mừng đến nỗi nói
lung tung, mặt cô đỏ như cà chua chín
-
Vậy sao? Giờ anh
mới biết em cũng cuồng anh vậy đó? – anh chêu làm cô càng ngượng hơn
-
Em…- Thiên Anh
cứng họng trước lời chêu chọc của anh, cô đang tự trách bản thân mình nói ra
những điều này chưa đúng lúc
….
Phía xa, khuất sau 1 chiếc
xích đu trắng, 1 bàn tay con gái khẽ đặt lên vai chàng trai và nói với giọng
mỉa mai
-
Anh thấy thế nào
khi người mình yêu yêu người khác – Yun khẽ đụng đến nỗi đau của anh hai mình
đó là Hoàng và hơn hết nhỏ cũng đang tự đụng vào nỗi đau của mình
-
Anh sẽ chúc phúc
cho họ? Sao ko? – Hoàng nhìn Yun với ánh mắt khinh khỉnh khi cô em của mình lại
bắt đầu có những ý nghĩ xấu trong đầu – anh biết em đang muốn làm gì, em nên
dừng lại ngay trước khi quá muộn – Hoàng nói tiếp và bước đi, để lại phía sau 1
ánh mắt tràn đầy phẫn nộ
…..
Tiếng
chuông điện thoại của Khánh Anh vang lên, anh nghe và đứng dậy
-
Em vào trong đi,
anh có việc – Khánh Anh nói với Thiên Anh
-
Anh lại đi đánh
nhau sao?
-
Đó là công việc
của anh rồi , vào trong đi – anh cười trấn an lòng cô
…….
Đợi
Khánh Anh đi trước Thiên Anh mới vào nhà nhưng khi đi được 1 quãng thì bị Yun
kéo ra vườn sau
-
Này, Vĩnh Thiên
Anh, cô có thấy xấu hổ khi làm bạn gái của anh Khánh ko? – Yun hét lên và nắm
chặt lấy cổ tay Thiên Anh
-
Tôi…tôi có lỗi
đâu – Thiên Anh khẽ nhăn mặt
-
Anh hai cô hại
nhóm anh Khánh như vậy mà cô còn mặt mũi bám lấy mọi người ở đây ư? Trơ trẽn
quá mức – Yun sỉ vả
-
Cậu quá đáng vừa
thôi – Thiên Anh hét lên, cô rất buồn và tức, cô có muốn mọi chuyện như vậy đâu
-
Quá đáng sao? Tao
khuyên mày từ bỏ anh Khánh trước đi, Hạo Khánh Anh hợp với Vương Thiên Anh hơn
nhiều con ạ - Yun mỉa mai và cười khả ố
-
Vương Thiên Anh,
mày về nhà mà thể hiện đi, ở đây ko có khán giả đâu, buông bạn tao ra, anh
Khánh Anh với Vĩnh Thiên Anh xác định là của nhau từ khi họ gặp mặt rồi, mày
làm gì còn cửa – Đường Vy từ đâu xông vào, theo sau là Minh, có vẻ hai người
này đang giận nhau nên Minh ko ho he gì
Thấy Minh cũng có mặt, Yun ko muốn chuyện
này đến tai nhóm Tử Tuyết nên nhỏ đã cãi
-
Bạn nghe ko thủng
rồi, tôi đâu có ý j, thôi hết chuyện rồi đi đây – nói rồi nhỏ õng ẹo lướt qua
người Thiên Anh và Đường Vy
-
Thiên Anh, chuẩn
bị đồ đạc đi, mai bố mẹ tao về đón đấy, đi dài ngày, chị Tuyết cũng đang chuẩn
bị rồi – Vy vào thằng vấn đề mà cô đang muốn tìm Thiên Anh để nói
-
Tưởng….
-
Tưởng cái gì, đi
sớm hơn vài ngày sao đâu? Về chuẩn bị đi, tối nay bay rồi
-
Ok
-
Còn anh đứng đó
làm gì, làm chuyện của mình đi – Vy quát Minh khiến anh giật mình
-
Tối nay em đi
rồi, khoảng tuần sau mới về, ở lại đừng đó giở trò gì, em mà biết thì đừng
trách – Vy hăm doạ rồi bỏ đi trước khi Minh định lên tiếng, anh chỉ biết thở
dài nhìn Vy và lắc đầu
……….
Sân
bay….
-
Đi đây, ở lại
đừng có mà tìm mấy em sexy làm bạn đấy – Tuyết nói với Nam
-
Ko bao giờ đâu,
anh chung thành nhất trong đám này mà – Nam cười
-
Cái gì? Cho mày
nói lại – Minh lườm
-
Nghe gì chưa? Hơn
1 tuần bọn em mới về, tha hồ chơi đi – Vy nói
-
Đến giờ rồi, vào
trong đi – Minh tiếp
-
Muốn đuổi nhanh
thế à? – Vy đùa
-
À đâu có – Minh
cười
-
Nhưng mà đôi song
Anh làm gì mà lâu thế nhỉ? Bảo đi 5 phút mà giờ hơn 10 phút rồi chưa quay lại –
Vy nhăn nhó
-
Chắc Khánh Anh bị
gái vây, Thiên Anh bị trai bâu rồi – Nam chêu
-
Ấy, anh cẩn thận
đằng sau có boom đấy – Vy liếc
Nam quay lại phía sau thì hứng ngay
cú đấm của Khánh Anh
-
Ay da – Nam kêu
-
Nói xấu người ko
có mặt là phải bị thế - Khánh Anh cười đùa , từ bao giờ nụ cười thương hiệu của
anh đã ngự trị trên môi anh nhiều hơn bao giờ hết
-
Thôi tụi em vào
trong đây, bọn anh ở ngoài tha hồ đánh nhau – Vy nói xong thì cùng Tuyết với
Thiên Anh vào trong
Đến khi 3 người khuất dạng thì Minh và Nam hò
hét và đập tay vào nhau
-
Ô yeah, thoát
khỏi “ bà chằn “ rồi, tối nay bar đê, haha
- Nam
cười lớn
-
Ngày này hiếm,
quẩy hết mình đi, tối này Khánh Anh trả tiền – Minh đề nghị
-
Cho nói lại đi –
Khánh Anh nhìn Minh
-
À nhầm, tối nay
tao trả tiền – Minh nói lại
-
Thế còn được
3
người con trai rời khỏi sân bay, hôm nay vắng mặt Hoàng vì vừa tối Hoàng uống
say ko thể dậy được
……
-
Bố mẹ em bảo hoãn
đến ngày mai, chán quá – Vy thn thở bước ra khỏi sân bay
-
Chán gì mà, tối
nay rủ mấy ông tướng đi bar đi – Tuyết cười
-
Thôi em chả đi
đâu – Thiên Anh nói
-
Em ko đi là mất
chồng đấy, vào bar phải có đôi có cặp thì mới ko bị làm phiền – Tuyết cười gian
-
Vậy em đi – Thiên
Anh thay đổi quyết định đến tuyết phải bật cười xoa đâu cô nhóc
-
Giờ về cất đồ đã,
Vy gọi Minh , Thiên Anh gọi Khánh Anh đi, chắc Hoàng ko đi được rồi, cậu ta
đang say, à mà thôi hai em ko cần gọi 2 tên đó đâu, đến bar rồi tính – Tuyết nói
-
À cái này để mấy
tên đó bất ngờ hả chị - Vy nhí nhảnh
-
Phải rồi, giờ về
cất đồ thôi
-
Vâng……
…….
Quán
bar…..
-
Này Minh, Vy thế
nào? Có hay bắt nạt mày ko? – Nam
hỏi trong khi hai tay ôm hay cô em ăn mặc thiếu vải
-
Có, như bà chằn
ấy – Minh cười trong tay ôm 2 cô em cũng ko kém Nam 1 phần nào
-
Khánh Anh, sao ko gọi em nào vào, sợ Thiên Anh biết à?
Làm gì phải sợ, mấy bà ấy đi những 1 tuần cơ mà – Nam
nói
-
Ko hứng – Khánh Anh trả
lời
Thay đồ xong, Tuyết đến đón Thiên Anh và Vy đến bar, 3
cô gái với 3 bộ đồ khác nhau làm nổi bật cả 1 màu đen tối của bầu trời đêm
Vào đến bar, người trong đây
ko khỏi khen ngợi cách phối đồ của 3 cô gái, ko quá hở hang mà rất kín đáo
nhưng lại thu hút
-
Phòng Vip 1 –
Tuyết nói với quản lý
-
Phòng đó đã có
người rồi – tên quản lý trả lời
-
Ai? Đuổi ra
-
Là nhóm anh
Kevin, ko đuổi được ạ
-
Sao? Kevin, mấy
tên đó đã có mặt ở đây rồi, đúng thật là – Tuyết lẩm bẩm rồi quay sang tên quản
lý – phòng đó có camera ko?
-
Dạ, có nhưng bí
mật, ko ai được phép xem.
-
Tôi được chứ nhỉ
? – Tuyết lạnh lùng nói
-
Dạ…nhưng
-
Trong phòng đó
toàn bạn bè của tôi, tôi muốn biết họ đang làm j cái thôi – Tuyết nói tiếp
-
Mời 3 người theo
tôi – tên quản lý bẽn lẽn đi trước vì sợ ánh mắt giết người của Tuyết
Đập
vào mắt 3 người là hình ảnh ko đáng xem chút nào, Khánh Anh thì ko nói còn 2
tên kia quá là đào hoa, mấy em bao vây vẫn chưa đủ mà còn định gọi thêm mấy em
nữa
-
gì đây? Tên Lý
Hải Minh chết tiệt, lần này đừng trách tôi – Vy bực tức định đến phòng vip 1
làm cho rõ mọi chuyện thì bị Tuyết cản lại, săc mặt Tuyết cũng ko tốt hơn Vy là
bao chỉ có Thiên Anh hạnh phúc nhất lúc này thôi
-
gọi cho tên đó đi
– Tuyết nói
-
sao phải gọi ạ?
Tên Minh chết tiệt này? Được lắm – Vy tức giận
-
Gọi hỏi hắn đang
làm j? đang ở đâu – Tuyết nói tiếp
Hiểu
được ý của Tuyết, Vy lôi đt ra bấm số “ Ck hâm “
Đang
mải mê trong nhan sắc của mấy em xinh tươi thì màn hình đt của Minh hiện lên
chữ “ Vk yêu “ to đùng khiến anh giật mình. Minh cho giảm âm thanh và nghe máy
-
Vợ yêu gọi anh
tầm này có chuyện gì? Em đang trên máy bay mà
-
Anh đang ở đâu
đấy ?
-
Anh đang ở nhà
-
Với ai ?
-
Khánh Anh với Nam
-
Còn ai ko?
-
Hết rồi, em hỏi
kì vậy ?
-
Ra ngoài đi, em
đang đứng trước “ nhà “ của anh đây
-
Nhà nào ? – Minh
giật mình
-
Phòng vip 1 ấy,
mở cửa nhanh lên – Vy hét lên
Minh tím mặt chạy ra mở cửa
thì thấy “ bà chằn “ của mình đang cầm đt trên tay, Nam cũng giật mình khi thấy Tuyết
còn Khánh Anh thì bình thản nhìn Thiên Anh
-
Mấy con kia cút
hết ra ngoài đi , ko thì đừng trách – Tuyết chỉ thảng tay vào đám con gái đang
ve vãn ở ghế, mấy nhỏ thi nhau chạy ra ko dám nhìn vào Tuyết
-
Bây giờ anh muốn
nói gì trước khi chia tay thì nói nhanh lên, tôi ko còn thời gian đâu – Vy vào
thẳng vấn đề
-
Vy, anh…- Minh nhăn
mặt lo lắng nhìn màu đỏ của sự tức giặn hằn trên mặt Vy
-
Chia tay đi – Vy
dứt khoát
-
Anh, anh xin lỗi,
anh……dù thế nào đi chăng nữa anh ko bao giờ đồng ý chia tay, Vy…anh…lần sau anh
ko thế nữa, anh hứa, Vy ơi…..
-
1 tháng ko gặp
mặt em, 1 tháng gọi em là chị hoặc bác , ok – Vy nhắc lại luật
-
Vy ơi…- Minh
choáng váng
-
Ko thì chia tay,
có thế thôi – Vy nói rồi bỏ đi
….
Đôi
Tuyết – Nam thì khác, sau 1
hồi Tuyết đánh Nam tơi bời
hoa lá thì Tuyết bỏ đi ko nói lời nào luôn, Nam thê thảm hơn bao giờ hết