Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !

Chương 64: Chương 64: Cuộc thi 1




Ngày hôm nay khác với bao ngày còn lại, hôm nay là ngày đăc biệt. Là 1 bất ngờ lớn trong cuộc đời của 4 con người. Sân trường Light đã đông kín người nhất là phía sân khấu. Sau cánh gà…

- Chuẩn bị xong hết chưa? – Tuyết bước vào với khuôn mặt tươi cười

- Chưa, đi ra – Hoàng hét lên khi Tuyết vào đúng lúc mấy người đang thay đồ

- Hứ, làm gì mà căng, đã nhìn thấy gì đâu – Tuyết bĩu môi rồi rút ra ngoài theo yêu cầu

- Tao thấy kì kì sao ấy, lần đầu tiên nhảy trước đám đông như này……- Nam vừa thay đồ vừa nói

- Thằng Khánh ko than thì thôi mày còn than cái nỗi gì – Minh

- Ư – Nam bĩu môi

- Chúng mày ơi, có mấy anh trường Moon cũng đẹp trai lắm đấy, thua mấy 4 anh kia trường mình chút xíu thôi à – 1 girl cười tít mắt nói.

- Công nhận đẹp trai thật

- Chúng mày thấy trai đẹp là mắt sáng lên

- Mày khác gì…

- Tối rồi mà mắt chúng mày tinh thế? Tao chưa nhìn thấy….

Bla…bla…….

…………….

- Thiên Anh, tối rồi con định đi đâu? – Ông Trí bước từ trong phòng ra nói với giọng nghiêm nghị làm Thiên Anh hơi sợ

- Hôm nay trường con với trường bạn có thi nhảy với nhau, con đến xem cùng Vy

- Có liên quan đến con không? ở nhà đi, đến đó lại gặp thằng Kevin à? Cho thời hạn 5 ngày để lấy chiếc vòng đó vẫn chưa lấy được thì đừng ra khỏi nhà làm gì? – ông Trí vô tình tức giận quát làm Thiên Anh chạnh lòng. Đây có còn là người bố mà cô hằng mong nhớ, hằng mong được sống chung nữa ko? Bố ngày xưa dịu hiền của cô đâu rồi????

- Con đã bảo rồi mà, con sẽ ko lấy, con chấp nhận ko quen anh Khánh nữa rồi mà – Thiên Anh nói như sắp khóc, giọng cô run run nhưng vẫn cố kìm chế. 5 ngày trôi qua cô luôn tỏ ra tránh né anh cô đã rất đau khổ rồi, cô chưa muốn cho anh biết lí do vì sao. 5 ngày đó, cô sống như 1 cái xác ko hồn hoặc như 1 con rô bốt ko cảm xúc..

- Thế thì ở nhà đi, ko đi đâu hết, ko thì đừng trách

- Sao bố lại thế? Từ trước đến giờ bố có bao giờ to tiếng với con đâu? Vì gì? Vì chiếc vòng đó hả? Vì trả thù cho anh hai mà bố làm vậy với con hay vì gì? Bố nói đi – Thiên Anh bật khóc

- Câm mồm và đi vào trong, từ giờ đến tối đừng có mà ra ngoài ko thì tao cho mày chết luôn đấy – Ông Trí quát

- Sao bố tệ thế? – Thiên Anh khóc nấc lên, ông thay đổi cách xưng hô làm cô bất ngờ đến đau lòng

*Bốp *

Một cái tát vào má bên phải của Thiên Anh khiến cô đau rát, ông Trí hơi chạnh lòng và ko ngờ có ngày mình lại tát con gái mình như vậy? Vì gì mà ông lại thay đổi như thế này

- Thiên Anh – Thiên Kỳ từ bên ngoài đi vào chưa kịp thấy cái tát đó, chỉ thấy mặt Thiên Anh đỏ ửng và cô nàng đang khóc

- Bố làm gì em con – Thiên Kỳ bức xúc khi thấy đứa em gái của mình khóc to vậy – Nếu vì việc trả thù của con mà làm tổn thương nó thì con ko cần nữa, con sẽ tự nghĩ cách, ko cần bố can thiệp đâu – Thiên Kỳ nói tiếp

Thiên Anh mặc kệ hai người nói chuyện mà chạy đi, cô muốn đến trường xem anh biểu diễn, đây là lần đầu tiên trong đời anh biểu diễn mà, Cô sẽ đứng lặng lẽ quan sát anh từ xa chứ ko dám tới gần, cô sợ cô ko làm được theo lời bố, cô sợ đến gần anh cô sẽ ko quên anh được nhưng liệu khi đến đó, cô có làm được như những j cô đang suy nghĩ hay ko? Hay khi gặp anh, cô sẽ ko chịu được mà lăng xăng chạy đến bên anh như 1 đứa con nít chờ mẹ đi chợ về?

Thiên Anh vừa đi vừa khóc, vì trường cũng gần lên có lẽ cô muốn đi bộ nhất vào lúc này, có gì đó vẫn đang nhói lên trong lòng “ bố tát mình ư?”



- Vy, em đến rồi sao? Thiên Anh ko đi chung à? Sao nhìn em mệt mỏi thế này, vẫn chưa khỏi hẳn à ??? – Tuyết hỏi Vy

- Em hơi mệt thôi, nhảy xuống hồ giữa mùa này sao khỏi nhanh được. Còn Thiên Anh nhắn tin bảo em đi trước, chắc nó cũng sắp đến rồi – Vy cười

- Chuẩn bị xong hết chưa chị - Vy hỏi

- Xong rồi đấy, thằng Minh mong em mãi cứ bảo chị đi đón em này may em đến rồi – Tuyết cười chêu Vy

- Nhắc đến tên đó em lại khó chịu rồi, thôi sắp biểu diễn chưa? Đến đó đi – Vy chỉ tay về phía sân khấu rồi cùng Tuyết đến đó

- Tao đến nơi rồi đây, đợi tẹo, đang vào – 1 chàng trai hấp tấp vừa nghe điện thoại vừa chạy vào sân trường…

*A*

- Cô / Anh đi đứng kiểu gì thế hả? – Thiên Anh và cậu con trai đó cùng đồng thanh

- Hừ…tôi đang bận, chắc tôi sai – Chàng trai đó vội nói rồi chạy đi thật nhanh. Thiên Anh cũng chẳng buồn nhìn theo và bước tiếp

Tối nay ko chỉ có học sinh trường Light đông như kiến mà cả học sinh trường Moon đều kéo đến đông kín trường đặc biệt là lối đi lên sân khấu đến nỗi mấy bác bảo vệ phải giải tán bằng đe doạ. Sân khấu được trường Light thiết kế rất đẹp và hoành tráng, đủ mọi tiện nghi lên đến tiền tỉ

- Hôm nay chắc hẳn các em ở đây đều biết hằng năm hai trường Light và Moon có tổ chức cuộc thi văn nghệ dành cho học sinh nam. Năm nay trường Light sẽ có rất nhiều bất ngờ dành cho các em học sinh ở đây cũng như trường Moon cũng vậy? Đề nghị các em cách xa sân khấu 3m theo yêu cầu của học sinh Khánh Anh. Cuộc thi sắp bắt đầu….- tiếng Mc vừa dứt là tiếng nhạc DJ nổi lên. Cả sân trường như toán loạn và chờ mong. Có lẽ bất kì học sinh nào đang học ở trường Light đều ko muốn bỏ qua 1 cuộc thì lý thú như năm nay. Ko biết năm nay là năm đặc biệt gì mà 4 hoàng tử trường Light lại đăng kí tham gia làm cản đường hàng trăm nam sinh trường này đăng kí ( 4 người này tham gia thì ko cần thi vòng loại lũ nam sinh kia đã bị choại rồi, công bằng quá đấy @_@ )

Những băng rô, hình ảnh, dòng tên của thí sinh làm bằng đèn leg được “Fan hâm mộ” giơ lên như đanh xem 1 liveshow thực tế của thần tượng mình. Trường Light vẫn chiếm ưu thế hơn vì hầu hết fan trường Light lần này tăng theo cấp số nhân những cuộc thi năm ngoái. Ko biết lũ nữ sinh chụp trộm được hình của đội Khánh Anh bao giờ mà đã dán đầy tường, trước cổng trường và còn giơ lên như lá cờ nữa, chưa thi mà đã thái quá thế này rồi lúc 4 tên này thi chắc nổ trường mất.

- Cách xa 3m ư? Lắm chuyện – Tuyết nhăn mặt khi bị bảo vệ đẩy lùi về phía sau sân khấu 3m

Đầu tiên là phần mở đầu do 2 hotgirl số 1 của 2 trường lên diễn thời trang và bày tỏ ý kiến của mình về cuộc thi lần này? Ko ai khác hotgirl trường Light là Hữu Tuệ và có rất nhiều thắc mắc của học sinh trường khác khi sao hotgirl đó ko phải là Tử Tuyết. Những ánh mắt gần xa bỗng nhiên hướng về phía Tuyết dồn dập nhưng cô nàng vẫn dửng dưng lạnh lùng như ko có chuyện j? Những ánh mắt đó…chỉ là không khí. So về độ đẹp thì Hữu Tuệ ko bằng 1 góc của Tuyết nhưng so về độ chảnh choẹ của 1 hotgirl thì Tuyết ko bằng 1 góc của nhỏ !!

Tối nay quả thật đẹp trời, ánh trăng vàng trài dài xuống sân khấu đang bao phủ 1 màu tối vì ko bật đèn, những chiếc đèn nhả khói liên tục hoạt động như 1 chốn thiên cung, đẹp đến mê mẩn và sẽ còn đẹp hơn nữa khi những chàng trai đó xuất hiện

Tiếng nhạc nhẹ du dương đưa tất cả chìm vào trong đó, đâu đây, 1 giọng hát trầm lắng vang lên, khung cảnh lặng im như tờ, ko còn nghe thấy tiếng hò hét ở bên dưới nữa, lặng yên đến bất ngờ và cứ thế, tiếng hát đõ vang lên mãi cho đến đoạn điệp khúc, đèn sân khấu mới rực sáng muôn màu, chủ nhân của giọng hát đó bước ra với bộ quần áo trắng tinh khôi. Tất cả học sinh bên dưới như điên cuồng mà hét lên, tung hô tên người đó….

Đó là 1 bài hát tên I’m sorry, lời bài hát là lời muốn nói của chàng trai đến 1 cô gái mà cậu đã làm tổn thương

Lần đầu tiên trong đời tôi nghe thấy 1 giọng hát hay như thế? Nó buồn? Cảm xúc đúng với lời bài hát? Tôi thật ngưỡng mộ? Đó là dòng suy nghĩ của Thiên Anh? Cô ko ngờ bấy lâu nay mình quen với 1 “ ca sĩ bí ẩn”

“ Đồ điên này cũng biết hát ư? Lạ thật? Chán ngắt. Ko có cảm xúc j cả?”

Phải công nhận là giọng hát ấy rất hay và có cảm xúc nhưng Vy muốn bác bỏ điều đó? Cái tên này ngoài hét và gào ra cũng biết hát thì Vy hơi ngạc nhiên đã thế giọng hát lại còn rất hay nữa chứ?

- Tôi yêu 1 người theo trái tim tôi mách bảo, 1 tình yêu đúng nghĩa và ko bao giờ tôi muốn phá vỡ nó. Tôi yêu người ấy hơn cả bản thân mình nhưng tôi đã làm tổn thương người ấy vì tôi quá bất cẩn,- nghe đến đây, Vy rưng rưng nước mắt, Tuyết lặng lẽ nhìn Minh trình bày nỗi lòng của mình và liếc trộm thái độ của Vy…càng về sau Minh càng nói khiến bao con tim như vỡ vụn “ Anh ấy có bạn gái rồi à???” “Nhỏ nào mà may mắn dữ”- người đó rất đáng yêu và cũng rất “ đáng ghét” đặc biệt là rất lắm mồm – Vy đang động lòng vì những lời bày tỏ chân thành sâu sắc và thuyết phục của Minh thì anh chàng làm cho cô nàng cụt hứng vì từ “ rất lắm mồm”. Thế nhưng Minh vẫn cứ nói, vừa nói vừa nhìn về hướng Vy 1 cách say đắm và có j đó hối lỗi. Kể xấu người ta trước mắt thiên hạ vậy còn tỏ vẻ hối lỗi là sao? Sau lần này chắc Vy banh xác Minh ra mất – người ấy có cá tính mạnh mẽ, vì mạnh mẽ cho lên hay bạo lực với tôi suốt, chuyên gia quậy phá và ghen tuông, chắc yêu tôi quá???? ( thôi ngay lại đi, càng nói càng “ngu” là sao vậy???? )…….- Nguyễn Đường Vy, em tha lỗi cho anh đi, anh ko chờ đến cuối tháng được đâu – Minh kết thúc bằng cái cười “ kinh dị” mà đáng yêu làm Vy méo xệch mặt còn fan nữ ở dưới vẫn hò hét kinh khủng. Đây chính là lý do Minh muốn tham gia cuộc thi này, anh nghĩ ở chốn đông người như vậy chắc Vy ko dám từ chối đâu nhưng anh đâu biết cô nàng đang đỏ mặt vì ngượng kia kìa……

“ trời ơi, về nhà anh chết với em, cái gì mà lắm mồm, bạo lực, quậy phá, ghen tuông…..đồ điên, anh được lắm” – Vy bực bội nghĩ thầm. Chắc cô muốn bỏ đi quá, tên biến thái kiaaaaaaaaaaaaa

- Cảm ơn Lý Hải Minh bên trường Light đã làm nóng sân khấu với bài hát quá tuyệt vời, sau đây ko để các em chờ lâu. Cuộc thi bắt đầu với màn trình diễn của đội bên trường Moon trước – Mc nói, ánh đèn trên sân khấu liên tục đổi màu, những làn khói toả ra làm nền sân khấu mờ ảo…từ bên trong bước ra là 3 chàng trai………

- Let’s goooo – chàng trai đầu tiên mở màn bằng giọng hét đầy nội lực khiến cả sân trường như vỡ oà, cũng bởi vì chàng trai đó có gương mặt đẹp ko tì vết

Hai chàng trai còn lại lộn vài vòng trong không trung rồi bắt đầu bắt nhạc và nhảy theo điệu, những bước nhảy điêu luyện làm fan bên dưới ko khỏi hò hét, trầm trồ khen ngợi……

Sân khấu lại trở về tối om….1 chàng trai từ dưới sân khấu được nâng lên đến gần đỉnh sân khấu, chàng trai đó thật sự quá thu hút nữ sinh…trong những ánh đèn màu sắc của sân khấu và ánh trăng bàng bạc, chàng trai như xuất thân của 1 thiên thần vậy, đẹp đến ngây ngất lòng người….và vì thế, sân khấu như bùng nổ, những ngọn lửa trên sân của được bùng lên theo tiếng nhạc, fan bên dưới hò hét đến rớt cả họng ra bên ngoài ( t.g hơi điêu ^^)

“ Là chàng trai đó !” – Thiên Anh bất giác thốt lên. Chàng trai vừa vô ý làm ngã cô lại là chàng trai mang vẻ đẹp ấy ư? Ấy thế mà vừa rồi cô ko kịp nhìn, chỉ nhìn thoáng qua, may cô vẫn nhớ được nguyên vẹn cái mặt đó. Cái mặt đẹp như tạc, được khắc tỉ mỉ công phu lắm. Nhưng đem ra so sánh với Khánh Anh thì sao nhỉ??? Chắc ko bằng rồi ( Thiên Anh nghĩ thế ). Khánh Anh là đệ nhất mĩ nam từ trước đến nay chưa ai qua nổi kia mà

….

- trong khi chúng nó đi xem cuộc thi quan trọng vậy của 2 trường mà mình phải ngồi nghiền bản hợp đồng này cho cuộc họp hội đồng ngày mai, điên chết đi được? Đen quá, sao lại tổ chức vào đúng hôm nay cơ chứ? Tức quá điiiiiiiiii – Yun vừa làm việc vừa than trời đất

- Thiên Anh, đến đâu rồi – cha nhỏ từ bên ngoài bước vào và tiến về phía bàn làm việc của nhỏ

- Con đang xem danh sách công nhân, sao ít vậy , để con đi kiếm thêm nhớ - Yun bày đặt cớ để chuồn ra ngoài

- Ừ, tuỳ con mà, làm xong sớm rồi đi ngủ đi, mai làm cách nào để lấy lòng các cổ đông vào, họ sẽ hỗ trợ con trong dự án lần này

- Vậy con đi kiếm đây………- Yun cười rồi hồ hởi đứng dậy và chạy đi ko quên đem theo cái túi xách bên mình

- Ơ, đi đâu tầm này, kiếm gì? – ông gọi với theo, ông đâu hiểu lời nói của đứa con gái mình “ Để con đi kiếm thêm nhớ”

- Làm nốt hộ con đi, con đi kiếm người choooo – tiếng Yun vọng vào là lúc cảnh cổng to đồ sộ mở toang hoang ra…

----------------- sr vì thời gian qua ko đăng được, máy tính nhà t.g bị điên, thỉnh thoảng t.g ra nét ngồi onl fb, hihi , có đăng được truyện đâu. dạo này đầu óc thế nào í chả nghĩ ra í tưởng gì cả. Bật mí cho các bạn những cháp sau sẽ có nv mới xuất hiện,*** sẽ đau khổ tột cùng vì 1 pha hiểu lầm trầm trọng do 1 người hãm hại, *** sẽ ra sao khi biết mình bị phản bội, *** sẽ làm cách nào để bảo vệ người con gái cậu thầm yêu. Và *** và *** sẽ ra sao khi biết kẻ thù của mình là...........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.