Cự Long Thức Tỉnh

Chương 327: Chương 327: Lấy mạng cả nhà ông




Thấy Chu Tiên Hiền tự tin như vậy, Liễu Bồi Nhiên cũng vững tâm hơn. Ông ta đúng là bị Lục Hi dọa sợ, nếu không có Chu Tiên Hiền thì cho dù tất cả tinh anh nhà họ Liễu ở đây thì ông ta cũng không dám chắc có thể đánh bại được Lục Hi nếu anh đến đây một cách hoàn hảo.

Chính vào lúc này, Lục Hi đã bước vào. Anh nhìn thấy có đông người họ Liễu có mặt như vậy thì lập tức hiểu, chắc chắn đây là Liễu Bồi Nhiên bày ra, nếu không thì ông ta cũng chẳng cần canh gác nghiêm ngặt như vậy.

Sau đó, Lục Hi nhìn vào Chu Tiên Hiền, bởi vì lúc vừa đến thì anh đã cảm nhận được một chút pháp lực trong người ông ta.

Xem ra là trừ tinh anh nhà họ Liễu ra thì Liễu Bồi Nhiên còn mời đến một người biết tu hành để hỗ trợ, chuẩn bị đầy đủ phết đấy!

“Cậu Lục, không biết cậu đại giá quang lâm là có việc gì?”, Liễu Bồi Nhiên ngồi yên bất động, hỏi Lục Hi.

Có Chu Tiên Hiền ở đây, ông ta càng thêm tự tin, bắt đầu ra oai.

Lục Hi mỉm cười: “Vì sao thì chắc ông cũng rõ mà, tôi tha cho ông một mạng mà ông lại âm thầm đưa tôi vào chỗ chết, tôi đến là để lấy mạng ông đây”.

Với người có lòng muốn giết mình, Lục Hi chưa bao giờ phải khách khí. Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình. Lục Hi đã hiểu rõ điểm này từ khi còn là lính đánh thuê.

Mà người tu hành kia thì Lục Hi cũng chẳng quá quan tâm, chỉ với chút pháp lực này cũng chẳng làm được trò trống gì, chỉ cần một chiêu là đập chết được.

Lục Hi nói xong, tất cả sôi trào.

Nếu trước khi Chu Tiên Hiền xuất hiện mà Lục Hi nói câu này thì bọn họ chắc chắn sẽ sợ hãi không thôi, nhưng có một vị chân nhân như Chu Tiên Hiền ở đây thì bọn họ chẳng còn sợ Lục Hi nữa. . Truyện Cổ Đại

Mà lúc này, Liễu Bồi Nhiên vẫn chưa lên tiếng thì Chu Tiên Hiền đã không kìm được. Ông ta nhìn Lục Hi, cười lạnh: “Cái loại miệng còn hôi sữa mà hơi một tí là đòi lấy mạng người ta, tưởng mình là thiên hạ vô địch à?”

Lục Hi nhìn ông ta một cái, chậm rãi: “Muốn sống thì mau chóng cút đi, nếu không thì ông và cả nhà họ Liễu này cũng sẽ không thoát được đâu”.

Câu này của Lục Hi khiến tất cả mọi người kinh hãi.

Bọn họ không ngờ rằng Lục Thiên Hành này lại tàn nhẫn và độc ác đến mức chém giết cả nhà bọn họ. Thực sự là vô pháp vô thiên mà! May là có Chu chân nhân ở đây, nếu không nhà họ Liễu sẽ gặp vận đen mất.

Lục Hi thì thật sự động sát tâm. Nhà họ Liễu này không tiếc tiền của để lấy mạng anh, vậy thì anh việc gì phải khách khí với họ. Vừa lúc tinh anh nhà họ Liễu đều có mặt ở đây, anh giải quyết gọn một lượt cho xong, tránh sau này lại phiền.

Mà Chu Tiên Hiền lúc này chỉ bật cười hô hố, sau đó đứng dậy: “Nhãi con, cậu thật sự cho rằng mình là tông sư thì có thể tung hoành khắp thiên hạ à?”

“Tôi chưa bao giờ cho rằng làm tông sư thì có thể tung hoành vô địch, nhưng tôi cũng không cho rằng ông có thể ngăn cản được bước chân của tôi”, Lục Hi lạnh nhạt nói.

Mà lúc này, Liễu Bồi Nhiên đã nở nụ cười thoải mái.

Ông ta còn đang không biết làm sao cho Chu Tiên Hiền ra tay trước, dù gì ông ta cũng đang bị thương, Lục Hi thì hoàn hảo không chút tổn hại, chỉ sợ vừa ra tay thì đã bị Lục Hi đánh trọng thương.

Đến khi ấy, thương chồng thêm thương thì biết bao giờ mới khỏi hẳn? Cho dù là khỏi thì cũng rất khó khôi phục đến thực lực ban đầu.

Hơn nữa, Túc Cam còn đang có rất nhiều con hổ đang âm thầm rình mò, chỉ chực chờ ông ta ngã xuống thì sẽ cướp một số thị phần từ trong ngành sản xuất mà nhà họ Liễu đang cầm, cho nên ông ta không thể gặp nạn được.

Nhưng cũng may là người bạn tốt này của ông ta đã vội vã muốn lập công, không cần ông ta phải ra tay.

Chu Tiên Hiền nghe Lục Hi nói vậy thì thở dài: “Thanh niên đúng là không biết trời cao đất dày, xem ra hôm nay tôi phải dạy cho cậu một bài học thôi”.

Nói xong, Chu Tiên Hiền chậm rãi đi tới trung tâm phòng khách, đứng đối lập với Lục Hi.

Lục Hi cười nói: “Ông nghĩ kỹ chưa? Trên đời này không có thuốc hối hận đâu”.

“Láo xược, tiếp chiêu đi”.

Chu Tiên Hiền hét lớn một tiếng, sau khi nghe tiếng hét này, Lục Hi bỗng nhiên rơi vào ảo ảnh.

Chỉ thấy dưới chân anh bỗng trở thành địa ngục, có vô số ác quỷ đang không ngừng dựa vào bức tường tan hoang để leo lên, những đôi mắt như ma trơi nhìn chòng chọc vào anh, như muốn kéo anh xuống địa ngục A Tì.

Lục Hi kinh ngạc đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn dưới chân mình, giống như không dám tin.

Người này có cực ít pháp lực và tinh thần lực nhưng lại có thể trong nháy mắt tạo ra một ảo ảnh, anh không thể ngờ được cho nên có hơi xuất thần.

Mà lúc này, trong mắt người khác, Lục Hi im lặng ngơ ngác, kinh hãi nhìn mặt đất giống như đang phải chịu một cực hình gì đó.

Đám người họ Liễu đều nở nụ cười. Lục Thiên Hành cũng chỉ có vậy mà thôi, Chu chân nhân ra tay là gạo xay ra cám liền. Lục Thiên Hành bây giờ chỉ có thể mặc người xâu xé thôi.

Mà lúc này, Chu Tiên Hiền thì càng đắc ý hơn. Ảo thuật ông ta thi triển là nhằm vào Lục Hi, uy lực càng mạnh hơn khi thi triển cho cả đám người nhà họ Liễu vừa rồi.

Mà hiện tại người trong võ đạo không ai biết nên chiến đấu thế nào với chân nhân tu pháp, ông ta mà ra tay thì chỉ có thắng lợi trở về. Đây cũng là lí do vì sao ông ta dám nói một người vừa bước vào chân nhân sơ kỳ như ông ta có thể sánh ngang với tông sư trung kỳ, chống lại tông sư hậu kỳ hoặc đỉnh phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.