Liên Hoa và Mục Thần
trực tiếp đi ra đại sảnh, đi đến chỗ Uyển Nhu đang đợi, Uyển Nhu quan
sát toàn bộ quá trình cũng đã sớm không kiềm chế được, xông lên mạnh mẽ
khen ngợi Liên Hoa: “Liên Hoa, không cần khách khí với những người như
bọn họ, không thể để cho bọn họ có sắc mặt tốt! Ôi, thật may chúng tớ là bạn của cậu, làm kẻ thù của cậu thật là không may mắn! Xem cậu có thực
lực chiến đấu như vậy, chắc về sau cũng không cần chúng tớ ra tay trợ
giúp!”
Nhìn sang Mục Thần cao lớn, anh tuấn, Uyển Nhu cười trộm
vỗ vai cô, nói nhỏ ở bên tai cô: “Người này là trai đẹp mà ngươi nói
tới? Thật là cực phẩm! Chỉ là đẹp trai nhưng sắc mặt không tốt, người ta đặc biệt tới mời cậu đi ăn cơm, chúng tớ không đi làm kì đà cản mũi
đâu. Phá hư tình yêu của người khác sẽ bị lừa đá, Mẫn Mẫn cũng sẽ thông
cảm cho cậu có bạn trai quên bạn thân!”
“Không phải, không phải như vậy -----” Liên Hoa mệt mỏi giải thích, “Mục Thần là tớ-----”
“Đừng bảo là, tôi sẽ giải thích đấy!” Uyển Nhu trừng mắt nhìn, đẩy Liên Hoa
vào người Mục Thần: “Trai đẹp, chăm sóc tốt Liên Hoa nhà chúng tôi, buổi tối tận tình đi chơi, cũng có thể khi dễ!”
Mục Thần đỡ lấy Liên Hoa, thấy Uyển Nhu thức thời liền tán thưởng cười: “Dĩ nhiên!”
Uyển Nhu cười cười chạy đi, không cho Liên Hoa cơ hội giải thích.
“Thật là, cũng không cho mình nói xong.” Liên Hoa bất đắc dĩ lắc đầu, “Mục
Thần, Uyển Nhu là bạn tốt của tôi, nói chuyện còn tuỳ tiện, anh không
cần để ý.”
Mục Thần không nhịn được nở nụ cười: “Không sao.” Cái
anh muốn chính là tất cả mọi người đều hiểu lầm như vậy, vững vàng nuôi
nhốt Liên Hoa vào lãnh địa của mình, không không có nghĩa vụ miễn vào,
người khác chớ giành!
Chỉ chỉ đồng hồ đeo tay, Mục Thần nhắc nhở: “Đã là giờ này, bạn của em đều đã đi, cuối cùng có thể cho anh cơ hội
để mời em đi ăn chứ?”
Liên Hoa cúi đầu nhìn thời gian, nắm tay
Mục Thần hô lên: “A! Nhanh, chúng ta nhanh đi đến nhà trẻ! Em muốn đón
Tiểu Bạch!” Ánh sáng hỗn loạn, làm sao lại quên chuyện đón và đi ăn với
Tiểu Bạch!
“Nhà trẻ tư nhân Quý tộc ở thành phố K? Đã hiểu!” Mục
Thần và Liên Hoa lập tức lái xe đến nhà trẻ, anh rất rõ ràng, đối với
đứa con trai này Liên Hoa vô cùng để ý và nhớ mong, cô có thể nhân
nhượng mọi chuyện vì Tiểu Bạch, cho nên anh nhất định phải làm cho Tiểu
Bạch thích anh.
Tới cửa, tiếng chuông tan học vừa vang lên. Liên
Hoa giọng điệu thở ra, cô không có tới trễ, chỉnh sửa lại quần áo, cô
nhanh chóng xuống xe.
Giữa một đám trẻ đi ra từ nhà trẻ, Liên
Hoa liếc mắt liền thấy một thân sĩ tột cùng mặc áo sơ mi ca rô, con trai của cô ở trong đám củ cải, vẫn là đáng yêu nhất, nổi bật nhất, môi hồng răng trắng như hoa như ngọc, làm cho không ít phụ huynh đưa đón con
mình nhìn trìu mến.