“Tiểu ngốc, dì Ngô lấy tiền của mẹ, tự nhiên sẽ đứng về phía mẹ. . . . .!”
Liên Hoa ôm thân thể mềm mại của con trai, nhìn ánh mắt của bé nói, “Mẹ
sẽ dạy con một chuyện, gây khó dễ, như người bạn kia của con vậy, anh ta muốn lấy tiền từ con, mới giúp con, nhưng nếu như mẹ yêu cầu anh ta,
anh ta sẽ không đồng ý.”
Tiểu Bạch như tỉnh ngộ: “Là như thế ạ. . . . . .con hiểu rồi.”
“Thật sự đã hiểu? Vậy còn không sửa sai!” Liên Hoa nhéo mũi con trai một cái, “Con nói với bạn con ngừng xâm nhập vào Moon lại, chờ chú Mục trở về,
con tự đi xin lỗi, con trai của mẹ không phải là người dám làm mà không
dám nhận, nghe chưa?”
“Dạ!” Tiểu Bạch cười, “Mẹ không giận là được rồi, con nhận sai, là thật!”
Tiểu Bạch rất nhanh học được những kiến thức được Liên Hoa truyền cho, hừ,
thật vất vả mới làm ra động tĩnh ở Mĩ khiến cho Mục Thần quay về, muốn
trở lại bên cạnh mẹ cũng khó khăn! Mẹ cũng chỉ nói ngừng xâm nhập, bé
khiến J làm chuyện trước kia tồi tệ hơn, đây không tính là thất hứa chứ? Nhưng mà lần này bé sẽ ngồi ở phía sau, giao tất cả cho J làm là được,
hừ, Mục Thần không về được, bé sẽ xin lỗi ai?
“Được, nhớ giữ lời
hứa.” Liên Hoa không biết con trai ích kỷ, chỉ ôm lấy cánh tay, càng
thêm nghiêm nghị ép hỏi Tiểu Bạch, “Chúng ta tính toán một khoản sổ sách khác đi, hai năm qua con làm cái gì với Wall Street, tiền lời đầu tư
như thế nào, nói cho mẹ người? Nếu như không phải con lỡ miệng, mẹ cũng
không biết con mẹ lại có nhiều tiền khiến người ta bán mạng như vậy!”
“À?!” Tiểu Bạch trợn mắt, bé có nói những điều này sao?”
Bị Liên Hoa ép hỏi, Tiểu Bạch ngay ngay thật thật mở ra tài khoản ngân
hàng của mình, mở ra các khoản tiết kiệm từ quỹ đầu tư vào thị trường
chứng khoán, nhìn một chuỗi con số 0 bên trong làm Liên Hoa cảm thấy thế giới sụp đổ.
Cô đem cổ phần của cô ở Bách Bảo chuyển cho Tiểu
Bạch để bé hưởng huê hồng hằng năm, đã hứa bé có thể đầu tự quản lí tài
sản và đầu tư nếu hợp lí, hiện tại tiền của Tiểu Bạch cũng quá nhiều đi, đủ để sánh với cô tự mình nhận một case rồi!
Chẳng lẽ buôn bán
ngoài dự tính đều như vậy? Tại sao không có nhận ra thời gian, có thể
đoán được thị trường chứng khoán dao động để đầu tư, kiếm lấy lợi ích?
Theo như tài năng của Tiểu bạch bây giờ, đề bạt một vài người dưới quyền của mình là quá dễ dàng, khó trách vị quản lí tài sản ngu ngốc J kia
lại vâng lời Tiểu Bạch.
Liên Hoa không tiếng động vỗ vai con trai một cái, chỉ nặn ra một câu cố gắng lên rồi xoay người rời đi.
Ở hàng làng, Liên Hoa thở dài, không hổ là con trai của cô và Triển Thiếu Khuynh, gien nhan sắc và gien kinh doanh đều là trình độ cao nhất, hoàn toàn kế thừa toàn bộ ưu điểm hoàn mỹ của cô và Triển Thiếu Khuynh, Tiểu Bạch thật là tương lai rộng mở.
Chỉ là xem bé và Mục Thần gặp
gỡ, tốt nhất là cô không thể cho Tiểu Bạch gặp Triển Thiếu Khuynh, bé
đều nghi ngờ đàn ông bên cô đều có ý giành mẹ với bé nên bé không từ thủ đoạn, vậy với cha ruột của bé, có phải như lời bé nói, nhìn thấy liền
phế đi anh.
Ừ, nhưng Triển Thiếu Khuynh xem như bị phế, không
biết nếu thật sự có một ngày kia, Tiểu Bạch có thể hạ thủ lưu tình
không. . . . .