Cục Cưng Có Chiêu

Chương 1269: Chương 1269: Chương 1268




Nhìn bao bì trên hộp, Thẩm Hạ Lan có chút kinh ngạc nói: “Anh đi thành nam mua hai cái bánh này à?”

“Không phải cố ý, em không phải thích ăn bánh hạt dẻ này sao?”

Diệp Ân Tuấn dịu dàng cười, nhưng Thẩm Hạ Lan lại thấy rất dễ chịu.

Đàn ông là gì?

Đây mới là đàn ông này.

Nếu như Diệp Ân Tuấn biết hai miếng bánh thu mua được Thẩm Hạ Lan, không biết trong lòng anh có suy nghĩ gì.

Thẩm Hạ Lan cầm lấy chiếc bánh nhìn nhìn, quả nhiên là thứ cô thích ăn, cũng không khách sáo, mấy miếng liền ăn xong, trông không giống thục nữ chút nào.

Diệp Ân Tuấn cứ mê mẩn nhìn cô, cuối cùng anh vội vàng đưa nước lọc qua.

“Em vội vàng như vậy làm gì? Không ai cướp của em.”

“Em không phải sợ con gái anh về sao. Con nhóc ăn hàng đó nhất định ăn sạch hết cho coi.”

Thẩm Hạ Lan vừa nói chuyện vừa ăn, hết lần này đến lần khác bị nghẹn, Diệp Ân Tuấn nhanh chóng đưa nước qua.

Cô uống vài ngụm nước, mới coi như thuận khí rồi.

“Ăn từ từ, Nghê Nghê còn lâu mới về.”

Diệp Ân Tuấn có chút đau lòng vỗ lưng cô.

Thẩm Hạ Lan nhanh chóng nói: “Anh nhẹ chút, vết thương của em còn chưa lành.”

“Nhẹ rồi đó.”

Diệp Ân Tuấn vội nói.

Lúc Thẩm Hạ Lan muốn nói gì đó, Lam Tử Thất gọi điện thoại tới.

“Hạ Lan, tớ đã về thành phố B, bên này đang nóng lòng muốn ghi hình, nghe nói một diễn viên trong công ty cậu gặp phải scandal. Hiện tại đã lắng xuống chưa?”

Thẩm Hạ Lan thở dài nói: “Còn chưa, Triệu Tâm Hằng bên đó nhanh chóng thu thập chứng cứ. Lúc đó mới tổ chức họp báo nói rõ.”

“Cậu thật sự ngồi yên được à, bây giờ toàn bộ mạng đều sập rồi, toàn bộ đều mắng diễn viên, nói cô ta lòng lang dạ sói, cậu nên xử lý càng sớm càng tốt, nếu không sau này sẽ không dễ dàng gì. Nhân tiện, chuyện này có khi nào có người phía sau kiếm chuyện không? Nếu không, sao có thể trùng hợp như vậy? Vừa mới đến công ty là xảy ra chuyện thế này. “

Lam Tử Thất thật sự có chút không hiểu.

Thẩm Hạ Lan lãnh đạm nói: “Bất luận kẻ là nào gây chuyện, tớ hiện tại binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, chuyện còn lại nói sau đi.”

“Cậu nghĩ thật là thoáng.”

“Không nghĩ thoáng thì có thể làm gì? Trách trời trách đất sao? Không đến nỗi, hơn nữa, thành lập công ty đương nhiên sẽ làm mất lòng một số người, tớ không thể nào ngày nào cũng đề phòng được, vậy cứ ngồi xem mọi chuyện thôi.”

Phật tính của Thẩm Hạ Lan khiến Lâm Tử Thất không nói nên lời.

“Được rồi, cậu thắng. Tớ bây giờ không nói với cậu nữa, đi làm việc đây, có chuyện gọi tớ.”

“Được.”

Cúp điện thoại xong, Thẩm Hạ Lan vươn vai, lại thấy Diệp Ân Tuấn đang nhìn mình chằm chằm.

“Sao vậy? Em dính bánh trên mặt sao?”

“Tại sao em không nói cho anh biết công ty của em đã xảy ra chuyện?”

Diệp Ân Tuấn cau mày.

Bị bà xã phớt lờ như vậy có thực sự ổn sao? Sao anh cứ cảm thấy rằng anh không có chút cảm giác tồn tại nào hết?

Thẩm Hạ Lan thờ ơ nói: “Chút chuyện nhỏ, Triệu Tâm Hằng đã tự mình giải quyết, không cần quấy rầy đến anh.”

“Bà xã à. Anh thấy em không cần anh nữa rồi.”

Diệp Ân Tuấn khoanh tay, trực tiếp ôm lấy Thẩm Hạ Lan vào lòng.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cười nói.

“Không đến mức, nếu em không làm nổi đương nhiên cần đến anh rồi. Không phải sợ anh mệt sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.